TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2742

Chương 2742:

 

Thẩm Lệ ngồi ở ghế phụ, vừa ăn vừa lướt xem Facebook.

 

Hot search trên Facebook vẫn vắng lặng như thường, cũng không tìm thấy bài viết liên quan đến cô, nhưng trong trang cá nhân lại có không ít người @ cô, mắng cô.

 

Đơn giản là mắng cô không biết xấu hổ, đồ tồi đại loại thế.

 

Thẩm Lệ cũng có anti-fan, còn là nhóm người mồm nhả đầy phân, lúc đầu cô cũng tức giận đến mức không ăn nổi, nhưng qua mấy năm này, cô đã quen rồi.

 

Lăn lộn trong giới giải trí, có ai mà không có vài anti-fan chứ.

 

Nhưng đây là lần đầu bị mắng đến quá quắt như thế.

 

Điện thoại của Cố Mãn Mãn reo lên, vừa nghe máy thì lại là điện thoại của phóng viên, Cố Mãn Mãn vừa nghe thì nói “Ngại quá tôi rất bận.” rồi cúp máy, sau đó cài đặt chế độ chặn tất cả số lạ gọi tới.

 

Cô ta sợ điện thoại mình cứ đường dây bận mãi, công ty muốn tìm cô ta nhưng lại không gọi được.

 

Cô ta vừa cúp điện thoại, điện thoại của Thẩm Lệ lại đổ chuông.

 

Cố Mãn Mãn hơi lo lắng nhìn qua, cô ta cũng lo rằng sẽ có phóng viên nào đó gọi tới.

 

Bây giờ là thời đại của Dữ liệu lớn, không còn riêng tư cá nhân, dù Thẩm Lệ là người nổi tiếng nhưng những phóng viên đó vẫn có cách tìm ra số điện thoại của Thẩm Lệ.

 

“Là Tri Hạ gọi tới.” Thẩm Lệ nhìn ra sự lo lắng của Cố Mãn Mãn nên giải thích.

 

Lúc này Cố Mãn Mãn mới gật đầu, tiếp tục tập trung lái xe.

 

Thẩm Lệ nghe điện thoại: “Tri Hạ.”

 

Giọng nói của Nguyễn Tri Hạ truyền qua điện thoại: “Tớ thấy cậu lại gặp phiền toái, cậu đang ở đâu rồi?”

 

Trong giọng nói của Thẩm Lệ mang theo ý cười: “Cậu cũng biết à, cậu sắp thất nghiệp rồi hả? Gần đây rảnh thế, chuyện của tớ, đến giờ tớ vẫn chưa rõ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.”

 

“Cậu còn không biết hả?” Bên phía Nguyễn Tri Hạ vang lên tiếng rót nước.

 

Nguyễn Tri Hạ uống nước xong mới nói với Thẩm Lệ: “Hôm nay cậu đi ăn chung với một người đàn đúng không?”

 

“Đó cũng không chỉ một người, cậu nói đến ai đó?” Thẩm Lệ như cười như không nói.

 

“Lúc này mà còn có tâm trạng nói đùa à.” Giọng điệu của Nguyễn Tri Hạ hơi không biết làm sao: “Chính là cậu và người đàn ông đó ăn cơm bị người ta chụp hình được, sau đó lại có người phát hiện rằng người đàn ông ăn chung với cậu chính là người xuất hiện trong video 500G của Tiêu Văn.”

 

Sau đó thì có người nói Thẩm Lệ cũng làm chuyện như Tiêu Văn vậy.

 

Thẩm Lệ nghe được lời nói của Thẩm Lệ, tưởng muốn nói đùa với Nguyễn Tri Hạ cũng không còn nữa.

 

Lời nói của Nguyễn Tri Hạ nếu tách từng từ ra thì cô nghe hiểu, nhưng khi ghép lại, cô nhất thời không phản ứng kịp: “Cậu nói gì cơ?”

 

Lúc này, bên phía Nguyễn Tri Hạ vang lên tiếng nói của Tư Mộ Hàn: “Đó là một người bạn từ nhỏ của Cố Tri Dân.”

 

Tư Mộ Hàn nói lời này với Nguyễn Tri Hạ, nhưng lại cách Nguyễn Tri Hạ khá gần, thế nên Thẩm Lệ cũng nghe rõ ràng.

 

Nguyễn Tri Hạ không biết Giang Vũ Thừa, nhưng Tư Mộ Hàn và Cố Tri Dân quen biết nhiều năm như thế nên vẫn có sự hiểu biết nhất định về bạn bè thuở nhỏ của Cố Tri Dân.

 

Vả lại, ở thành phố Hà Dương thì nhà họ Giang cũng được coi là gia tộc có tiếng.

Đọc truyện chữ Full