TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 2784

Chương 2784:

 

Lên tiếng nữa, sợ là sẽ đùa lửa tự thiêu rồi.

 

Cô vẫn còn muốn sống, không muốn chết.

 

Cố Tri Dân thở dài một hơi.

 

Người giày vò người khác này dù gì vẫn còn biết sợ.

 

Người phụ nữ anh ta ngày đêm mong nhớ đang ở ngay trong ngực, Cố Tri Dân tâm viên ý mãn, căn bản là không ngủ được.

 

Anh ta cho là Thẩm Lệ đã ngủ, nằm yên một tư thế, ôm cô cũng không dám động.

 

“Tay của anh không tê sao?” Tiếng của Thẩm Lệ đột nhiên vang lên.

 

Cố Tri Dân ngữ khí bình tĩnh nói dối: “Không tê”.

 

“Chúng ta nói chuyện một chút đi, tôi cũng không ngủ được.” Thẩm Lệ giật giật người, đổi một tư thế nằm khác.

 

Cô nằm ngang ra, chiếm hơn nửa vị trí.

 

Cố Tri Dân để tùy cô bá đạo chiếm vị trí rộng như vậy, nói: ” Ừ.”

 

Thẩm Lệ mở miệng hỏi anh ta: “Anh là bị dọa rồi sao?”

 

Dừng một chút, Thẩm Lệ tự mình lẩm bẩm nói: “Mấy ngày nay anh trở nên rất khẩn trương.”

 

Trầm mặc.

 

Cố Tri Dân cũng không lập tức nói chuyện.

 

Thẩm Lệ hơi hiếu kì Cố Tri Dân đang nghĩ cái gì.

 

Chỉ là, trong bóng đêm, Thẩm Lệ không nhìn được biểu tình của anh ta.

 

Hồi lâu, cô mới nghe được thanh âm của Cố Tri Dân: “Đúng vậy.”

 

Giọng Cố Tri Dân rất trầm.

 

Giọng điệu này với giọng thường ngày của anh không hề giống nhau.

 

Thẩm Lệ tìm được tay Cố Tri Dân ở trong chăn, cô nắm chặt tay anh, an ủi: “Tôi không sao, anh đừng căng thẳng như thế, vẫn chưa nghiêm trọng như lần gãy chân trước kia mà, chỉ là vết thương ngoài da thôi.”

 

Cố Tri Dân mấp máy môi, muốn nói gì nhưng lại nuốt xuống.

 

Anh muốn nói, lần này tình hình đã khác.

 

Như vậy cũng rất tốt.

 

Mọi cảm xúc phức tạp đan xen trong đáy lòng, cuối cùng đều thành một tiếng: “Ừ.”

 

“Tôi nghỉ ngơi vài ngày là khoẻ, phòng studio vẫn còn bận, ở nhà vài ngày rồi tôi phải tiếp tục làm việc, lần này nghỉ lâu quá…”

 

Thẩm Lệ an ủi Cố Tri Dân, tới cuối cùng lại nói về công việc.

 

Ở trước mặt người mình thích, nói chung chính là như vậy, nói một vài lời vô nghĩa nhưng cũng không cảm thấy nhàm chán.

 

Cố Tri Dân kiên nhẫn lắng nghe rồi mới nói lên ý kiến của mình: “Chuyện của studio không cần vội, anh sẽ giúp em sắp xếp, công việc cũng không vội, em muốn gì thì cứ nói với anh.”

Đọc truyện chữ Full