TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 127

“Này…Mộ Phi cướp công việc làm ăn của anh à?” Đường Tư Vũ định mở một chủ đề khác để nói.

 

“Hừ…Chỉ dựa vào anh ta mà có thể cướp việc làm ăn của tôi sao?” Hình Liệt Hàn tỏ vẻ kiêu ngạo.

 

Đường Tư Vũ muốn cười phá lên nhưng vẫn tiếp tục chủ đề: “Mộ Phi cũng là một người có tiếng trong giới kinh doanh, anh kiêu ngạo quá đấy!”

 

“Tôi thế đấy.” Hình Liệt hàn hừ lạnh, anh không muốn tỏ ra yếu kém trước mặt cô, đặc biệt khi so sánh với Mộ Phi, anh tuyệt đối không muốn thua.

 

Đường Tư Vũ tất nhiên là tin người đàn ông này có quyền thế địa vị không thua kém gì Mộ Phi, lúc này cô cũng mệt rồi, cô quay qua bảo anh: “Anh về đi! Tôi phải đi ngủ.

 

Hình Liệt Hàn giờ mới hoàn hồn, bình tĩnh lại, vốn dĩ anh đào cái hố bẫy cô rồi sau đó kiếm cái cớ chiếm đoạt cô, ai ngờ rằng người phụ nữ này thông minh chuyển chủ đề.

 

“Muốn tôi về cũng được, nhưng vừa nãy cô xúc phạm tôi, bây giờ xin lỗi đi.” Hình Liệt Hàn cũng không dễ dàng cho qua.

 

Đường Tư Vũ thực sự thấy dở khóc dở cười, người đàn ông này có lẽ quen với việc ngồi chức tổng giám đốc rồi, lại dễ dàng coi nó là một tội danh.

 

“Được rồi. Lúc nãy tôi nói sai, được chưa?

 

Hình đại thiếu gia?” Đường Tư Vũ vẻ mặt hết cách nói.

 

“Đây là cách xin lỗi của cô ư? Thôi bỏ đi, hôn tôi một cái tôi đi ngay.” Hình Liệt Hàn không để mình thiệt thòi rời đi khi chưa được cái gì.

 

Đường Tư Vũ chỉ thấy cạn lời với người đàn ông này, bây giờ cô sắp quên mất bản thân đã đắc tội với anh ta như thế nào rồi.

 

Nghĩ kĩ lại, cô đã nấu cơm cho anh ta ăn, vả lại anh ta ăn uống rất ngon miệng, vậy cô đắc tội ở đâu?

 

Cô ôm mặt nói: “Sao tôi phải hôn anh?”

 

“Nếu cô không hôn, cũng được thôi! Tối nay tôi ngủ trên giường cô, cô ngủ sofa.”

 

Hình Liệt Hàn uy hiếp một cách đáng ghét.

 

“Không được, anh không thể qua đêm ở nhà tôi.” Cô kiên quyết, hơn nữa người đàn ông này vô cùng nguy hiểm.

 

“Sao lại không được? Đến chuyện thân mật nhất chúng ta cũng làm rồi, con cũng có rồi, bây giờ cô còn bảo thủ như vậy làm gì? Chỉ cần cô mở miệng, không việc gì tôi không thể làm cho cô cả.” Ăn ý trong lời nói của Hình Liệt Hàn ngày càng rõ.

 

Sao Đường Tư Vũ nghe lại không hiểu chứ? Cô lập tức mang vẻ mặt không thèm đếm xỉa tới, đồng thời tức giận nói: “Anh không đi. Vậy tôi đi, tôi ra khách sạn ngủ.”

 

Mục đích của Liệt Hàn không phải là để ép cô rời đi. Dù sao bên cạnh người phụ nữ này có nhiều đàn ông muốn được phục vụ như vậy, nên cô nhất định phải trong tầm mắt của anh.

 

Hình Liệt Hàn chỉ có thể chấp nhận, liền quay người đi về phía cánh cửa trên tường, đây cửa ra rồi rời khỏi.

 

Đường Tư Vũ vẫn chưa hoàn hồn, người đàn ông này quá kỳ quặc, sao suốt ngày cứ thích quấy rầy cô vậy?

 

Đường Tư Vũ về phòng khóa chặt cửa lại, mới yên tâm ngủ.

 

Ngày mai cô sẽ qua nhà anh ta ăn cơm.

 

Nói thực bây giờ cô rất lo lắng. Một gia đình thượng lưu giàu có, người lớn đều rất nghiêm khắc, và khó tiếp xúc.

 

Hôm nay Đường Tư Vũ thực sự rất mệt, 10 giờ đã nằm trên giường vừa lướt weibo vừa lim dim ngủ. Khoảng 11 giờ cô tắt điện đi ngủ.

 

Cô thì ngủ ngon lành, nhưng tại căn phòng nhà kế bên, người đàn ông nào đó đang cô đơn một mình ngồi trên ghế sofa, thần sắc lộ ra vẻ trầm tư phức tạp. Cảm giác lúc nãy ở cùng Đường Tư Vũ khiến anh thấy vô cùng thoải mái và vui vẻ, cảm giác này anh chưa từng có khi tiếp xúc với các cô gái khác.

 

Hơn nữa, đây là lần đầu tiên anh thấy sự quyến rũ và sự nam tính của anh không có tác dụng, nếu đổi lại là một người phụ nữ khác, cô ta sẽ sà vào lòng anh, hận không thể lập tức được cùng anh triền miên.

 

Người phụ nữ này được làm từ cục đá à?

 

Sáng sớm.

 

Đường Tư Vũ tắm rửa rồi bước ra từ phòng ngủ chính, cô ra ban công lấy quần áo đã phơi khô vào, vì đang cần một chiếc áo ngực nên lúc này trên tay cô đang càm một chiếc áo ngực màu hồng từ ban công đi vào. Vừa vào phòng khách liền nhìn thấy trên sofa nhà cô lại có một người đàn ông đang ngồi không biết từ lúc nào.

 

Cô giật mình, đồng thời vội vã giấu chiếc áo ngực sau lưng, có chút tức giận nói: “Sao chưa được sự cho phép của tôi mà anh đã tự ý xông vào rồi?”

 

Liệt Hàn cười, mặc dù cô giấu chiếc áo sau lưng nhưng vừa rồi anh đã nhìn thấy rồi.

 

“Cô là cụp B à?” Hình Liệt Hàn khoanh tay, sờ đôi môi một cách gợi cảm.

 

Đường Tư Vũ lập tức có cảm giác bị làm nhục, hừ giọng: “Con mắt nào của anh thấy tôi là cup B?”

 

“Tối qua lúc tắm cho cô những chỗ nên nhìn tôi cũng nhìn không ít.” Hình Liệt Hàn cười gian xảo.

Đọc truyện chữ Full