TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 130

Đường tư Vũ cảm thấy rất có hảo cảm và thân thiết với cô con gái nhà Hình gia này, cô nhoẻn miệng cười: “Tất nhiên là có thể rÓI.

 

“Thật không ạ? Vậy thì tốt quá. Máy hôm nữa em chuyển đến nhà anh hai ở, đến lúc đấy chị dạy em nhé!” Hình Nhất Nặc vui mừng.

 

Đường Tư Vũ ngạc nhiên: “Em chuyển qua nhà anh hai em ở á? Sao lại vậy?”

 

“Vì anh ba em sắp phải đi du học, cha mẹ em tính là sẽ qua ở cùng cho anh ấy một thời gian cho anh ấy thích nghi, vậy nên thời gian này em sẽ qua nhà anh hai ở.”

 

Đường Tư Vũ lập tức quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông không biết đã đứng khoanh tay đứng ở cửa từ lúc nào. Cô nghĩ ra, nhà của anh ta tất cả đều đã được dùng rồi, không có phòng trống, nếu Hình Nhất Nặc chuyển đến thì chỉ có thể ở phòng dành cho khách ở nhà cô, Đường Tư Vũ quay sang nói với Hình Nhất Nặc: “Lúc nào cũng chào đón em hết!”

 

Hình Nhất Nặc lập tức vui vẻ cười: “DạI Vậy em phải làm phiền chị một thời gian.

 

“Cô! Con cũng rất hoan nghênh cô đến nhà con ở.” Đường Dĩ Hi cũng rất mong chờ.

 

Khi Đường Tư Vũ ra ngoài, thấy bóng dáng một cậu thanh niên mặc một chiếc áo sơ mỉ màu xám cô giật mình và thầm nghĩ Hình Gia có gen di truyền gì mà sao ai cũng đẹp trai hết vậy?

 

Hình Nhất Phàm nở một nụ cười tỏa nắng, lịch sự chào hỏi: “Em chào chị!”

 

“Chào em.” Đường Tư Vũ mỉm cười.

 

“Đây là anh ba của em, Hình Nhất Phàm.”

 

Hình Nhất Nặc giới thiệu.

 

Đường Tư Vũ quan sát Hình Nhất Phàm, dù mới chỉ là một cậu thiếu niên 15 ~ 16 tuổi nhưng vẻ ngoài trông rất trưởng thành, chững chạc. Ngũ quan của cậu với con trai cô cũng có vài phần giống nhau.

 

Hình Nhất Phàm lên tiếng: “Hình như người nhà Ôn Gia cũng đến rồi.”

 

“AI Đến rồi?” Hình Nhất Nặc lập tức hoang mang như một con thỏ tìm một nơi để trốn.

 

Đường Tư Vũ lập tức quan tâm nhìn cô, Hình Nhất Nặc khóc òa, chu miệng nói: “Em không muốn gặp tên Ôn Lương Diệu kia đâu.”

 

Hình Liệt Hàn lắc đầu trong vô vọng, đến cả Hình Nhất Phàm cũng đồng tình với anh hai quay qua nhìn em gái, chỉ có Đường Tư Vũ và Đường Dĩ Hi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

 

Đường Dĩ Hi lập tức kéo áo Hình Nhất Nặc hỏi: “Cô ơi, cô bị người ta bắt nạt ư?”

 

“Không phải, cô chỉ không muốn gặp người này thôi.” Hình Nhất Nặc vô cùng kháng cự, cô cảm thấy mình học có kém như thế nào đi chăng nữa thì cũng không cần Ôn Lương Diệu đến phụ đạo thêm.

 

“Tại sao vậy cô? Lẽ nào chú ấy là người xấu?” Cậu nhóc lo lắng cho cô, hơn nữa, cậu nhóc còn dây lên cảm giác muốn bảo vệ.

 

“Tiểu Hi, chú ấy không phải người xấu mà là còn người tốt sau này sẽ dạy học cho cô nhỏ của con.” Hình Nhất Phàm bước tới gần, dắt cậu nhóc qua một bên.

 

“Sao vậy ạ?”

 

“Bởi vì thành tích học tập của cô con không tốt!”

 

“Thành tích của cô không tốt ạ?”

 

“Cũng không phải không tốt! Chỉ là mỗi lần kiểm tra đều xếp cuối lớp, cả năm đều đứng chót bảng.” Hình Nhất Phàm cười nói với cậu.

 

Hình Nhất Nặc đứng bên cạnh xấu hồ, dậm chân tức giận nói: “Hình Nhất Phàm, anh còn nói nữa hả.”

 

Đường Tư Vũ lập tức hiểu ra, không ngừng cảm thán hai anh em sinh đôi này thật thú vị. Cô đang cười thì vô tình đụng phải ánh mắt thâm sâu của của người bên cạnh, cô muốn trốn tránh nhưng không kịp nữa rồi, Hình Liệt Hàn mang theo ánh cười cưng chiều cũng tình cờ nhìn cô… Mặt Đường Tư Vũ không ngừng đỏ lên, cô vậy mà lại mặt đối mặt với anh ta.

 

Ý cười trong ánh mắt Hình Liệt Hàn càng đậm, người phụ nữ này vừa mới bước vào căn nhà của anh nhưng khả năng thích ứng rất nhanh.

 

Lúc này người giúp việc từ dưới đi lên, nhìn thấy mọi người đang đứng hết ở phòng khách tầng 2, liền vội nói: “Người nhà Ôn gia đến rồi, lão gia và phu nhân bảo mọi người đi xuống ạI”

 

Đường Tư Vũ hơi ngạc nhiên, không ngờ hôm nay khách đến đây không chỉ có mình cô mà còn cả người nhà Ôn Gia, Đường Tư Vũ có chút ngại ngùng.

 

Sớm biết thế cô đã không đồng ý với Hình Liệt Hàn hôm nay sẽ tới đây, nhưng đây là điều kiện từ việc anh ta giúp đỡ Tô Hi, cô không thể không đồng ý!

 

Hình Liệt Hàn dắt tay cậu nhóc: “Đi nào, daddy giới thiệu cha nuôi cho con.”

 

“Con có cha nuôi ạ?” Đường Dĩ Hi mừng rở.

 

“Có chứ! Người anh em tốt nhất của daddy, chú ấy nhất định sẽ rất muốn làm cha nuôi của con.” Hình Liệt Hàn cười.

 

Đường Tư Vũ cạn lời, nhưng ngược lại cô cũng rất tò mò, với tính cách của Hình Liệt Hàn thì anh ta sẽ kết bạn với người như thế nào?

Đọc truyện chữ Full