Đường Tư Vũ vẫn còn buồn ngủ, lúc này cô muốn trở về phòng, nhưng chân vẫn không tiện lắm, chỉ nhẹ nhàng dẫm xuống đã thấy nhói đau.
Cô đành nhảy bằng một chân, đến cầu thang, bắt đầu từ từ leo lên.
Hình Liệt Hàn bước đến chỗ cô, thân hình cao lớn hơi cúi xuống, trực tiếp bế theo kiểu công chúa. Đường Tư Vũ lập tức ôm lấy cổ anh. Hai gương mặt bỗng dựa vào gần nhau.
Giữa sự đan xen của ánh sáng và bóng tối, đôi mắt người đàn ông trông sâu và tối hơn, trong ánh mắt hiện lên nụ cười ranh mãnh. Từ trong ra ngoài đều toát ra sự quyến rũ nam tính, khiến không ai có thể coi thường bỏ qua.
Đường Tư Vũ cụp mắt xuống, bối rối, luống cuống không biết phải làm sao.
Năm năm qua, cô nghĩ mình sẽ không bao giờ có cảm giác với đàn ông nữa, nhưng khi người đàn ông này đến gần, lại có thể khiến cô cảm thấy mình như một cô gái trẻ mới bắt đầu yêu, trái tim không ngừng đập.
Chỉ có thể nói sức hút nam tính của người đàn ông này quá lón.
Hình Liệt Hàn không nhìn cô, bước đi bình tính và vững vàng, từng bước từng bước ôm cô lên tầng.
Đường Tư Vũ được cô bế vào phòng, Hình Liệt Hàn nhìn cô gái đang ngồi ở mép giường, đột nhiên vòng tay qua, chống ở hai bên vai cô.
Đường Tư Vũ nhìn khuôn mặt tuần tú của anh đột nhiên phóng to trong tầm mắt, lập tức hơi kinh ngạc, giương mắt nhìn, nuốt nước bọt: “Anh …. anh định làm gì?” Người đàn ông đang ở rất gần, gần đến mức hơi thở của anh phả vào mặt cô. Đôi mắt Đường Tư Vũ phản chiếu đường nét sắc cạnh và ngay thẳng, anh tuấn trên gương mặt người đàn ông, còn có ý cười trong đôi mắt sâu thẳm của anh.
“Em có cần anh tắm cho em không?” Hình Liệt Hàn cười hỏi.
Đường Tư Vũ ngây ngốc lắc đầu: “Không cần, tối nay tôi sẽ không tắm.”
“Không tắm?” Hình Liệt Hàn nhướng mày: “Thời tiết nóng như vậy, không tắm sẽ không thoải mái! Đường Tư Vũ biết anh đang trêu chọc mình, cô cắn môi, nhưng khuôn mặt đỏ bừng xấu hồ vì lời nói của anh: “Tôi bản là việc của tôi, anh đừng lại gần là được.” Hình Liệt Hàn giữ sau đầu cô, in một nụ hôn nóng bỏng lên trán. Khi Đường Tư Vũ tức giận trừng lớn mắt, anh cười trầm mặc: “Yên tâm, anh sẽ không chê em bẩn đâu.
Nói xong, anh đứng dậy, để lại khuôn mặt ngạc nhiên của cô, rồi anh đóng cửa lại.
Đường Tư Vũ ngây người trong vài giây, chỉ có thể nói rằng người đàn ông này rất biết trêu chọc con gái.
Đêm nay, Đường Tư Vũ vẫn gian nan cố gắng tắm rửa trước khi đi ngủ. Trong lòng, cô không muốn phải ở bẩn.
Trong nước là buổi tối, thì kinh đô thời trang ở nước ngoài lại đang là sáng sớm.
Tô Hi đang tận hưởng những tắm vé vào cửa mà Ôn Lệ Thâm đưa cho. Cô không bỏ lỡ bất kỳ buổi trình diễn thời trang nào.
Ở đó, cô có thể gặp các ngôi sao nổi tiếng trong nước. Họ rất ngạc nhiên vì show thời trang nào cô cũng có thiệp mời. Bởi họ được mời vì là người đại diện của những nhãn hiệu cao cấp, nhưng họ đều biết danh tiếng trong giới và những thương hiệu mà Tô Hi là người đại diện.
Làm thế nào cô có thể may mắn được tham gia vào tất cả các buổi trình diễn thời trang? Về điểm này, trừ những người xung quanh Tô Hi, không ai biết được vận may của cô! Tuy nhiên, điều may mắn nhất không phải là cô được tham gia những show diễn này. Cô còn được góp mặt trong buổi dạ tiệc đẹp và lãng mạn cuối cùng. Đó mới thể hiện thân phận cao quý, quan trọng.
Các fan hâm mộ của Tô Hi vô cùng may mắn khi thấy bóng dáng cô xuất hiện trong Chương trình, cách ăn mặc trang điểm của Tô Hi đã được giới truyền thông trong nước xoi mói, mấy ngày liên tiếp trên top hot, hơn nữa, còn có cả những đoạn clip ngắn, cô xinh đẹp phóng khoáng, thoải mái bàn luận về các chủ đề thời trang.
Vẻ xinh đẹp lại lên tầm cao mới.
Mà tối mai sẽ là thời gian diễn ra buổi tiệc.
Chiều nay Tô Hi tham gia buổi cuối, cô cũng mệt rồi, liền chọn một quán trà ngồi thư giãn, Annie và Tiểu Mễ ở bên cạnh bàn luận về lễ phục dự tiệc của cô vào tối mai nên tính saol Dù sao cũng không liên hệ với các nhãn hàng lớn tài trợ nên buộc phải tự bỏ tiền túi ra thuê đồ, mà tại những tiệm lễ phục cao cấp ở đây, thuê một chiếc váy và trang sức, đắt hàng triệu tệ đều có! Tô Hi thấy Annie và Tiểu Mễ đang xôn xao bàn bạc nhưng chưa có quyết định, cô mỉm cười để lộ ra chiếc cằm thanh tú: “Đừng lo nữa. Mai em sẽ tùy ý chọn một bộ lễ phục mặc đi là được rồi.”
“Nhưng mà, chẳng phải em nói là anh Ôn muốn ngày mai chị mặc gì đó đẹp một chút sao?” Annie không muốn Tô Hi sẽ đắc tội với vị đại thiếu gia này.
“Người em không đẹp sao? Em đẹp là được rồi.” Tô Hi tự tin cười.
Amnie lắc đầu nói: “Tô Hi à, em đừng xem nhẹ buổi tiệc như này. Em có biết tham gia buỏi tiệc toàn là những biểu tượng của thời trang không? Mỗi bộ lễ phục mặc khi đến đó họ đều có sự lựa chọn kĩ càng rồi, em mà mặc tùy tiện một bộ qua đó lỡ như bị họ coi thường thì sao?”
“Đúng vậy! Đây vốn dĩ là bữa tiệc về thời trang, chị mặc đồ không chính hiệu thì mắt giá lắm.” Tô Hi đang hút dừa trong cốc trà sữa, Amnie lập tức cầm cốc trà sữa đặt qua một bên: “Tô Hi à, em có biết nhiệt lượng của một cốc trà sữa là bao nhiêu không? Em không sợ béo à?” Tô Hi phồng má lên nói: “Bao nhiêu ngày qua rồi nay em mới uống một cốc đáy.”
“Câu nói này em nên nói với mỡ của em ý. Em có biết những chiếc đầm kia tương ứng với eo của em như thế nào không?” Annie trừng mắt nhìn cô.