TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 373

Trái tim Đường Tư Vũ đập mạnh như muốn vỡ tan, vào hôm cha cô ngất xỉu, Khưu Lâm vậy mà lại ở trong phòng làm việc của Lý Đức sao?

 

“Vậy cô có nhớ ra được chiều hôm đó khi cha tôi đến, lúc đó dì tôi vẫn còn ở phòng làm việc của bác sĩ Lý đúng không?”

 

“Hôm đó tôi thật sự cũng không nhớ rõ nữa, hôm đó đúng vào ngày kinh nguyệt nên tôi thấy không khỏe, có ra khỏi đây máy lần, thật sự là không biết nữa.”

 

Đường Tư Vũ nở nụ cười: “Không saol Cha tôi vừa qua đời, tôi hơi lo cho dì tôi, Sợ tim bà cũng xảy ra vấn đề gì đó.”

 

“Cô yên tâm nhé! Bà ấy vẫn chưa có số thứ tự đăng ký lấy thuốc, chắc chắn là không có vấn đề gì đâu!”

 

“Vậy có thể cho tôi hỏi thêm 1 câu nữa được không? Hôm đó dì tôi nán lại ở phòng làm việc của bác sĩ Lý bao lâu V ậy?”

 

Nữ y tá không nhớ nhiều, nhưng vẫn cần thận nghĩ lại: “Khoảng hơn 20 phút đó!

 

Mây lần trước đó còn lâu hơn nữa, bởi vì hôm đó bác sĩ Lý còn thông báo cho chúng tôi buổi chiều đó ông ấy không ở phòng khám bệnh, chắc là bệnh nhân của ông ấy chính là dì của cô đó!”

 

Rốt cuộc thì những điều mà Đường Tư Vũ cô muốn biết cũng đã biết được rồi, cô hướng về phía nữ y tá cảm ơn: “Vâng, cảm ơn côi”

 

“Không có gì.”

 

Nữ y tá nói xong, không kìm được phải nhìn tướng mạo của cô thêm một lần, âm thầm ngưỡng mộ, đẹp thật.

 

Đường Tư Vũ đứng trong thang máy, cô siết chặt lòng bàn tay, tại sao Khưu Lâm lại đến tìm Lý Đức nhiều lần như vậy?

 

Hơn nữa một khi nói chuyện lại nói đến tận 20 phút? Bọn họ đã nói những gì? Là nói về bệnh tình của cha cô hay sao?

 

Lý Đức lại là bác sĩ có toàn quyền phẫu thuật cho cha lần này, lẽ nào…Bọn họ đã câu kết với nhau bày ra âm mưu đen tối gì rồi sao?

 

Khuôn mặt hiền từ của tên bác sĩ Lý Đức này, ngay lập tức trở nên đáng sợ trong lòng cô.

 

Trái tim Đường Tư Vũ đang rỉ máu, lúc cô trở lại xe của Hình Liệt Hàn hai bàn tay cô vẫn còn nắm chặt, khẽ rung lên.

 

Hình Liệt Hàn chìa tay ôm lấy hai nắm tay của cô: “Em sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

 

Đường Tư Vũ chớp mắt đầy oán hận: “Em vừa nghe được Khưu Lâm có đến tìm Lý Đức hai lần, trước đó 1 lần, bọn họ nói chuyện với nhau rất lâu, còn hôm mà cha em ngất xỉu, bà ta chắc chắn là cũng đang ở trong phòng làm việc của Lý Đức, nếu như vậy, lúc cha em ngất đi bà ta chắc cũng đang có mặt tại đó, bà ta sao có thể “lòng lang dạ sói” như vậy chứ? Cứ trơ mắt mà nhìn cha em chết đi như vậy sao?”

 

Đường Tư Vũ nghiến răng nguyền rủa, tức giận đến mức trong khóe mắt những giọt nước mắt đã rưng rưng từ lúc nào.

 

Hình Liệt Hàn đau lòng nhìn cô, cảm nhận lấy nỗi đau này, anh dịu dàng vỗ vai cô: “Khưu Lâm dã tâm rất lớn, anh nghĩ bà ta tuyệt đối có thể làm ra được những chuyện này.”

 

Đường Tư Vũ trấn tĩnh một lúc, cô mới có thể bình tĩnh lại được, nhưng trong ánh mắt cô vẫn còn hẳn lên nỗi hận thù, Hình Liệt Hàn nhíu mày: “Anh giúp em điều tra thử tên Lý Đức này, xem là giữa ông ta và Khưu Lâm có mối quan hệ nào không, hay là giữa bọn họ đã xảy ra những giao dịch gì rồi.”

 

“Anh có thể điều tra được sao?”

 

Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn anh.

 

Hình Liệt Hàn gật đầu một cách kiên định: “Anh có thể tra ra được.”

 

“Vâng, cảm ơn anh!”

 

Đường Tư Vũ ngước nhìn anh, mang theo ánh mắt đầy cảm kích không lời nào diễn tả được.

 

Hình Liệt Hàn dịu dàng xoa phía sau đầu cô: “Đừng có khách sáo với anh như vậy, cha của em cũng là ông ngoại con anh, chuyện của em cũng là chuyện của anh mà.”

 

Đường Tư Vũ nghĩ tới việc trước đây luôn xua đuổi và lạnh nhạt với người đàn ông này, nhưng lúc này đây cô lại cảm thấy vô cùng áy náy, tính ra chuyện của 5 năm về trước, tất cả những việc anh làm giờ đây cũng xem như đã bù đắp đủ rồi.

 

Hiện tại, cô đối với người đàn ông này không có hận thù, mà chỉ có lòng cảm kích, cô nghĩ rằng sau khi kết thúc chuyện này có lẽ cô sẽ chấp nhận và ở bên cạnh anh.

 

“Anh đưa em về trước, đợi sau khi anh điều tra được quan hệ của Lý Đức và Khưu Lâm, chúng ta mới quyết định bước điều tra tiếp theo, thật ra tra hay không tra, thì Khưu Lâm đối với cái chết của cha em cũng không thoát nồi liên can, suy đoán của anh trước đây là chính xác đấy.”

 

Hình Liệt Hàn an ủi.

 

Đường Tư Vũ chỉ hận bản thân trước đây không phát hiện ra, nếu không có lẽ cho cha cô chuyển viện, thì cha cô vẫn còn cứu chữa được, thứ mà trong tay Lý Đức đang cầm trên tay vốn dĩ không phải con dao dùng để phẫu thuật mà là con dao dùng đề giết người.

 

Nghĩ đến việc cha cô ngắt xỉu trên bàn mổ, do người đàn ông này làm phẫu thuật, trái tim cô bỗng trở nên băng giá, cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

 

Đường Tư Vũ không muốn trở về nhà trong cô độc, cô liên lạc với Tô Hi, chiều nay cô sẽ ở nhà cô ấy, Hình Liệt Hàn cũng đồng ý, suy cho cùng cảm xúc của cô vô cùng mỏng manh, có người trông coi cũng tôt.

Đọc truyện chữ Full