“Thương nhân bình thường sẽ xuất hiện trong đêm trao giải của các con ư?” Nói xong, Tô Bá Ngôn lại đập bàn: “Cậu ta còn là người trao giải cho con đây. Cậu ta tên Ôn Lệ Thâm, là người điều hành công ty giải trí, cũng là ông chủ của con. Rốt cuộc con với cậu ta có quan hệ không rõ ràng gì?”
Sắc mặt của Tô Hi lập tức trắng bệch, cô đã quên rằng lễ trao giải được phát trực tiếp, bố chắc chắn đã xem rồi.
“Hi Hi, sao con không nói với mẹ cậu ấy là ông chủ của con?” Lý Thiến cũng trách mắng hỏi.
“Anh ấy…. anh ấy là ông chủ của con. Lẽ nào nhân viên và ông chủ không được phép phát sinh tình cảm sao ạ?” Tô Hi phản bác một cách yếu ớt.
“Bố không quan tâm con và cậu ta phát sinh tình cảm gì, bây giờ bố muốn hai đứa chia tay, con bàn giao lại mọi công việc rồi ở nhà với mẹ, không được đi đâu hết, nghe rõ chưa?!”
Tô Bá Ngôn ra lệnh.
“Bố…. bồ không thẻ…”
“Đã biết bó là bố của con thì con phải biết rằng ai là người sinh ra con, con là con gái bố, là bố đã dung túng cho con nên con mới làm cả cái nhà này mắt mặt như vậy.” Tô Bá Ngôn nói xong, liền bảo Lý Thiến: “Để ý con bé đấy.”
Xong xuôi, Tô Bá Ngôn liền ra ngoài, còn Tô Hi mặt tái mét ngồi trên sô pha, trong một khắc ấy, cô không biết phải làm saol Lý Thiến ngồi cạnh con gái cũng không biết phải an ủi con kiểu gì.
“Con cũng biết tính của bố con mà, ông ấy nói một là một, nói hai là hai. Hi Hi à, nghe lời bố, mấy ngày này chịu khó ở nhà nghỉ ngơi nhé! Đừng để tâm đến mấy chuyện ngoài kia, tối nay chị con cũng về nhà đói!”
“Mẹ, tuy anh ấy là ông chủ công ty giải trí, nhưng anh ấy không phải người xấu mà.”
Tô Hi thay Ôn Lệ Thâm đính chính.
“Việc này không vội, cứ từ từ thôi.” Lý Thắm cũng không dám tác hợp cho hai người họ ở bên nhau.
Trong hoa viên của một biệt thự kiểu Trung Hoa đang tổ chức một buổi tiệc rượu. Mới buổi trưa mà khách đã đến khá đông, họ đều là những người đàn ông và những người phụ nữ thành đạt, tuy rằng tiệc chỉ là hình thức nhỏ nhưng cũng đầy ắp hơi thở của sự xa hoa phú quý.
Mà người tổ chức buổi tiệc rượu lần này là Hình Nham, và Khưu Lâm lần này đã thực sự trở thành nữ chủ nhân của căn biệt thự. Bà ta mặc trên mình trang phục đẹp đẽ, khoác tay Hình Nham đi kính rượu các vị khách ở đó. Ở đằng sau họ, Đường Y Y cũng một thân lễ phục xinh đẹp, Hình Nham đã tặng cô ta không ít ngọc ngà đá quý, cô ta chỉ hận không thể đeo tất cả lên người để cho người khác nhìn thấy, tất cả, có những món trang sức kim cương quý giá vô cùng.
“Hình tiên sinh, không biết bao giờ mới có thể uống rượu hỉ của ngài và tổng giám đốc Khâu đây? Tôi mong chờ lắm đấy!”
“Không lâu nữa đâu, nhanh thôi.” Hình Nham cười haha, nắm lấy tay của Khưu Lâm ở bên cạnh đề thẻ hiện tình cảm.
“Đến lúc đó, tổng giám đốc Phương nhất định phải tặng phong bì dày đó!”
Khưu Lâm bật cười.
“Chắc chắn rồi, chắc chắn sẽ tặng phong bì thật dày.”
Khưu Lâm khoác tay Hình Nham cười với hắn ta, khuôn mặt hạnh phúc, trở thành đối tượng ngưỡng mộ đố kị của những người phụ nữ có mặt tại đó, bản thân sở hữu một gia sản khổng lồ, hơn nữa lại có thể gả cho một hòm kho báu, đây tuyệt đối là may mắn lớn nhất khi sống đến tận tuổi này của Khưu Lâm.
Người ngoài nhìn thấy bọn họ ân ái, vô hình trung cũng nhìn thấy tương lai khi hai công ty hợp tác với nhau. Thế nên, bọn họ chẳng có lí do gì để không lấy lòng đôi nam nữ này.
Đường Y Y thấy có chút nhàm chán, vì ở đây toàn là người lớn tuổi, một cô gái trẻ như cô ta đương nhiên sẽ thấy chán, cô ta nghĩ, nếu như bác Hình mời Hình Liệt Hàn đến đây thì sẽ tốt biết bao!
Không lâu sau, Hình Nham và Khâu Lâm đứng lên một chiếc bục nhỏ, Hình Nham cầm thìa gõ nhẹ vào ly rượu, nói với mười mấy cặp nam nữ bên dưới: “Xin mọi người hãy giữ im lặng một chút, nghe tôi tuyên bố một tin.”
Tất cả mọi người đều dừng lại, Khưu Lâm hơi ngắng đầu, chờ đợi lời tuyên bố của Hình Nham.
“Cảm ơn các vị đã đến ủng hộ buổi tiệc rượu do tôi và Tiểu Lâm tổ chức. Bây giờ, tôi muốn tuyên bố một việc hết sức quan trọng, đó là tôi và Tiểu Lâm sắp kết hôn.
Chúng tôi đã định ngày tổ chức hôn lễ là vào ba ngày sau, đến lúc đó mọi người nhất định phải có mặt đầy đủ nhé.”
Ai nấy đều ngạc nhiên, ba ngày nữa là kết hôn rồi ư? Tin tức này đúng là quá đột ngột.
“Hình tổng, gấp gáp như vậy, có thể chuẩn bị tốt cho hôn lễ sao?”
“Từ một tháng trước đã bắt đầu chuẩn bị rồi, mọi thứ đều đã được sắp xếp ồn thỏa, chỉ đợi tôi cưới Tiểu Lâm về nhà nữa thôi.” Hình Nham cười đắc ý.
Khưu Lâm cũng bất giác mà cười vui vẻ, cái danh bà Hình không còn xa nữa rồi.
Đúng lúc ấy, có một bóng người từ ngoài cửa đi vào, Hình Nham nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp bước vào, hắn có chút kinh ngạc, hình như hắn đâu có mời cô gái này đến!
Cô ta là con cái nhà nào sao? Hay là một vị khách không mời mà đến?
Nghê Yên bước từng bước đến trước mặt Hình Nham, ngắng đầu cười: “Chúc mừng hai vị sắp có chuyện vui.”