TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 567

Đường Tư Vũ ngước nhìn anh: “Đây chỉ là một nghỉ thức thôi mà, em cũng không xem trọng lắm, tất cả mọi chuyện đợi đến khi xử lý xong chuyện của Khưu Lâm rồi tính tiếp có được không?”

 

Hình Liệt Hàn cũng không cưỡng cầu cô, anh biết rằng ngày nào Khưu Lâm chưa sụp đỗ thì trái tim cô cũng không có ngày nào là thoải mái cả, thay vì để cô chấp nhận sự cầu hôn với nỗi lòng nặng trĩu như vậy, thì anh bằng lòng đợi cô, đợi đến khi mọi tâm sự trong lòng cô đều được tháo gỡ anh mới cầu hôn cô lần nữa.

 

Hai người tiếp tục xem video, Đường Tư Vũ cũng tìm một cơ hội đề gọi điện thoại cho Tô Hi, hai chị em vui vẻ nói chuyện với nhau một hồi lâu, cuối cùng Tô Hi cũng tìm được một đối tượng đề cô có thể thoải mái trò chuyện, nên cô liền kể lại tâm trạng vừa xúc động vừa hoảng loạn trên sân khầu lúc đó.

 

Phía bên này, Đường Tư Vũ chăm chú lắng nghe, cười cùng cô ấy, xúc động cùng cô ấy.

 

“Hi Hi, tớ đợi uống rượu mừng của cậu đó.” Đường Tư Vũ nôn nóng không thể chờ được.

 

“Cái này còn sớm lắm! Tiếp theo sau này vẫn còn nhiều chuyện phải làm lắm!”

 

Tô Hi tươi cười, bởi vì tiếp theo vẫn còn cuộc gặp mặt giữa người lớn hai nhàI “Ừm! Mau sinh cho con trai mình một đứa bạn chơi chung với nó, nó vẫn luôn mong chờ đó!”

 

Đường Tư Vũ cười thúc giục.

 

Đầu dây bên đó Tô Hi cũng cười ha ha theo: “Được, xem tình hình đất”

 

Hai chị em nâu cháo điện thoại được nửa tiếng thì cũng đến chín giờ rưỡi, phải cho cậu nhóc lên giường đi ngủ nên không thể nào không cúp máy, có thời gian sẽ hẹn ra gặp mặt.

 

Đường Tư Vũ đưa con trai đi ngủ trước, còn Hình Liệt Hàn thì ngủ trễ hơn chút, khi không muộn lắm anh sẽ qua đó ngủ cùng hai mẹ con cô,nếu như quá muộn rồi thì anh chọn ngủ riêng không làm ồn đến mẹ con cô.

 

Đêm nay, Ôn Lệ Thâm đưa Tô Hi trở về biệt thự của anh, tuy là cầu hôn thành công rồi nhưng Ôn Lệ Thâm vẫn luôn là người lịch thiệp quân tử, anh không ép Tô Hi ngủ cùng với anh, Tô Hi cũng mong có thể cho mình một ít thời gian để bình tĩnh lại, đêm nay, Ôn Lệ Thâm hôn lên trán cô một nụ hôn nồng cháy rồi trở về phòng của anh.

 

Trong ánh đèn mờ ảo, Tô Hi cúi đầu nhìn chằm chằm chiếc nhẫn kim cương trên tay mình rất lâu cũng không ngủ được, cô biết rằng người đàn ông này đã là của cô rồi.

 

Sáng sớm.

 

Ở tập đoàn Đường Thị Khưu Lâm mới sáng sớm đã nhận được tin tức, tối qua Đường Tư Vũ muốn có một bản báo cáo tài chính thu chỉ một năm gần đây bà ta giận đến mức gọi cả tổng giám đốc bộ phận tài vụ lên.

 

“Ông làm việc kiểu gì vậy! Sao có thể để cho Đường Tư Vũ nhân cơ hội lầy đi báo cáo tài chính của công ty chúng ta chứ?”

 

Khưu Lâm giận dữ quát mắng “Xin lỗi Khưu Tổng, tôi thật sự không biết là Đường Tư Vũ nhân lúc tôi không có ở đây, yêu cầu cấp dưới của tôi in báo cáo cho cô ấy.” Lưu Thắng bị chửi xối xả, vô cùng bắt lực.

 

Khưu Lâm biết rằng chỉ cần Đường Tư Vũ có ý muốn có được những báo cáo này cô nhất định luôn có cách lấy được, nghĩ đến việc có hơn cả chục tài khoản không xác định được trong báo cáo, bà ta sởn cả gai óc, bà ta chỉ mong sao Đường Tư Vũ là một đứa mới bước chân lần đầu vào giới kinh doanh sẽ nhìn không ra được chuyện đó.

 

Thế nhưng, ngộ nhỡ cô đưa cho Hình Liệt Hàn xem vậy thì còn chưa chắc.

 

“Chết tiệt, ban đầu tôi không nên để cho cô ta bước vào công ty,” Khưu Lâm nắm chặt lòng bàn tay tức giận, cảm thấy vô cùng hồi hận.

 

“Khưu Tổng, người bớt giận ạ, những khoản tiền đó đều được làm vô cùng hoàn hảo, cô ta sẽ nhìn không ra đâu, hơn nữa khách hàng của công ty chúng ta nhiều như vậy, cô ta không thể nào phân biệt rõ được đâu là công ty vỏ bọc, đâu là khách hàng thật sự của chúng ta đâu.” Lưu Thắng an ủi.

 

Khưu Lâm nghe xong liền tức giận: “Cô ta hiện tại đang phụ trách quản lý bộ phận kinh doanh, danh sách khách hàng của chúng ta đều nằm trong tay cô ta cả, cô ta sẽ không tra ra sao? Bây giờ tôi chỉ cầu cho cô ta lấy đi để xem thử thôi, chứ không làm ra chuyện gì cả.”

 

Khưu Lâm cắn răng: “Xem ra vẫn phải nghĩ ra cách đề cô ta cút khỏi đây, công ty này không giữ nổi cô ta nữa rồi.”

 

“Khưu Lâm sao người không triệu tập hội đồng quản trị, liên kết với nhau để tước đi quyền lợi trong tay cô ta?” Lưu Thắng đề nghị.

 

Ánh mắt Khưu Lập lập tức sáng lên: “Đúng, tôi quả thật có thể liên kết với những người trong hội đồng quản trị để phản đối cô ta ngồi ở vị trí này, với lai lịch của cô ta thì căn bản không có tư cách gì để ngồi lên vị trí này, hơn nữa, gần đây không phải là làm ăn thua lỗ sao? đem toàn bộ đổ hết lên đầu cô ta để cho hội đồng quản trị biết rằng cô ta ngoại trừ việc mang thua lỗ về cho công ty thì cái gì cũng làm không thành.”

 

Lưu Thắng nhìn thấy bà ta vui vẻ rồi ông ta liền phụ họa theo: “Đúng, chính là làm như vậy, Khưu Tổng bà thật anh minh.”

 

Khưu Lâm trừng mắt nhìn ông ta: “Còn không phải do ông làm ra những chuyện này sao? Trở về sa thải cái tên cấp dưới vô dụng của ông đi, tôi không muốn nhìn thấy hắn ta.”

 

“Vâng ạ, tôi lập tức làm ngay, chút nữa sẽ cho hắn đi khỏi đây.”

 

“Tốt nhất là như vậy.” Khưu Lâm nheo mắt căm hận, Đường Tư Vũ vậy mà lại muốn đối đầu với bà, vậy thì một tiểu nha đầu cái gì cũng không biết như cô ta có thể thắng nổi bà sao? Hừ! Nực cười.

 

Khưu Lâm lập tức viết mail đến hội đồng quản trị, ba ngày sau bà sẽ triệu tập cuộc họp hội đồng quản trị, tuy là bàn luận về tình hình hằng ngày của công ty, nhưng cuộc họp lại thường xuyên như vậy cũng sẽ khiến cho những người trong hội đồng quản trị ngửi thấy cảm giác khủng hoảng.

 

Đường Tư Vũ cũng nhận được email này, lòng cô có chút căng thẳng xem ra Khưu Lâm biết cô đã in báo cáo thu chỉ tài chính ra rồi, có phải bà ta chuẩn bị bắt đầu đối phó với cô không?

Đọc truyện chữ Full