Đường Tư Vũ biết anh đang ám chỉ cái gì, sắc mặt cô hơi thay đổi: “Vậy anh còn không ăn cơm đi.”
Hình Liệt Hàn cầm lấy dao nĩa, bắt đầu thưởng thức món ăn trước mặt, vừa ăn, anh vừa hỏi cô: “Tới đây em có dự định gì? Có muốn tiếp tục ngồi ghế chủ tịch tập đoàn Đường thị không?”
Đường Tư Vũ cầm cốc nước trái cây, nhấp một ngụm, nghiêng đầu nghịch ngợm: “Em không thèm! Quá mệt rồi, em muốn ngồi lên chức phu nhân của chủ tịch tập đoàn Hình thị.”
Đôi mắt của Hình Liệt Hàn lập tức sáng lên, câu trả lời của cô khiến anh cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
“Vị trí này đã đợi em ngồi từ lâu rồi, nhưng em lại luôn không chịu.” Hình Liệt Hàn bắt đắc dĩ nhìn cô.
“Cho nên, nhân lúc anh còn để cho em ngồi, thì em phải nhanh ngồi cho vững, cho chắc.” Đường Tư Vũ cong môi cười: “Không để cho ai giật mắt.”
“Vị trí đó ngoài em thì ai cũng không giành lấy được.” Hình Liệt Hàn trả lời rất chắc chắn.
Đường Tư Vũ nhìn vào đôi mắt sâu như biển của anh phản chiếu khuôn mặt tươi cười của cô, lúc này dường như có thứ gì đó đang mãnh liệt chọc vào trái tim, tự đáy lòng cô cũng có câu trả lời kiên định, trừ anh ra, cô không muốn bắt kỳ ai.
Vừa ăn xong, Đường Tư Vũ nhận được điện thoại của Tô Hi, hỏi cô có thời gian cùng cô ấy đến tiệm đồ cưới không, Đường Tư Vũ có bận đến mấy cũng không từ chối chuyện này. Đám cưới của một người chị em thân thiết, sao có thể văng mặt?
Tập đoàn Đường thị tuy đã mất đi người lãnh đạo là Khưu Lâm nhưng cũng không có chuyện gì xảy ra, ngược lại rất nhiều tin tức nội bộ đã lan truyền, đặc biệt là tin tức tập đoàn Đường thị sắp được tập đoàn Hình thị thu mua. Điều này khiến các nhân viên không những không khủng hoảng bất an mà còn rất mong chờ.
Nếu có thể trở thành thành viên của tập đoàn Hình thị, thì triển vọng phát triển trong tương lai rất tốt, vì vậy, mỗi người đều có thực hiện nhiệm vụ của mình, chỉ những văn bản quan trọng chờ ký, không phải mang đến cho Khưu Lâm, mà tất cả được sắp xếp có trình tự, mang đến văn phòng của Đường Tư Vũ.
Xe của Tô Hi đến thẳng cửa nhà hàng đón Đường Tư Vũ, hai cô ngồi ghế sau, chủ đề là chuyện riêng tư của các chị em.
Khóe miệng Tô Hi luôn nhếch lên ngọt ngào, đây là đắm mình trong ánh sáng rực rỡ, được tình yêu thấm nhuần, nuôi dưỡng, từ trong ra ngoài toát ra hương vị của hạnh phúc.
“Thật ngưỡng mộ! Cậu sắp làm cô dâu rồi.” Đường Tư Vũ vòng tay ôm cô cười.
Tô Hi cũng duỗi tay ôm bả vai của cô: “Cậu yên tâm, vị kia nhà cậu sẽ để cậu đợi lâu sao? Chắc chắn anh ấy cũng đang sốt sắng muốn cưới cậu về rồi!”
“Bây giờ tớ đã sống trong nhà anh ấy rồi!
Chỉ là thiếu một nghi thức thôi.” Đường Tư Vũ cười.
Tô Hi cắn môi, trong mắt hiện lên một chút ngượng ngùng, ghé vào lỗ tai Đường Tư Vũ hỏi: “Tớ hỏi cậu một câu riêng tư, cậu ngủ với Hình Liệt Hàn à? Các cậu có chuyện đó…”
Làm ngờ câu hỏi này khiến cho mặt Đường Tư Vũ đỏ bừng, cô vội vàng lắc đầu: “Không! Tớ và anh ấy còn chưa… Lẽ nào cậu và Ôn Lệ Thâm đã rồi sao?”
Tô Hi cũng vội vàng lắc đầu: “Không… chúng tớ cũng chưa! Tớ… chúng tớ nói rồi đợi kết hôn xong.”
“Thật không?” Đường Tư Vũ cũng hơi ngượng ngùng, cô vẫn khen một câu: “Xem ra Ôn Lệ Thâm thật sự là quân tử!”
“Anh ấy thực sự tôn trọng tớ.” Trái tim của Tô Hi thấy ngọt ngào, điều này khiến cô cũng rất vui.
Yêu một người không phải là chiếm được, mà là để sẵn sàng che chở và chờ đợi.
Tô Hi nhìn Đường Tư Vũ có chút lo lắng: “Cậu đối với Hình Liệt Hàn không bị ám ảnh trong lòng đâu nhỉ! Chuyện lần trước có ảnh hưởng đến các cậu không?”
Đường Tư Vũ mím môi cười: “Trong lòng tớ không bị ám ảnh, chỉ là hơi khó tiếp nhận.”
“Cố lên! Cậu có thể vượt qua nỗi sợ hãi mà.” Tô Hi nắm tay cô.
Hai chị em nhìn nhau cười, trong nụ cười có nét e thẹn, ngượng ngùng của một cô gái sắp bước chân làm phụ nữ, trong cái nắng ấm mùa đông chiều nay, hai người rúc vào nhau đùa vui, có lẽ là thời kỳ khuê phòng bí mật tuyệt vời nhát!
Trong cửa hàng đồ cưới cao cấp, Tô Hi và Đường Tư Vũ bước vào. Nhân viên phục vụ lập tức tiếp đón. Vừa nhìn thấy Tô Hi, trong nháy mắt họ đã nhận ra cô, hai người phục vụ cao hứng đến mức vặn vặn tay, không ngờ Tô Hi lại đến cửa hàng của họ chọn váy cưới.
grli1fIilễ-O°n1Đ nhàn rỗi đến Thật ra, Tô Hi buồn chán, dù sao cũng còn lâu mới tổ chức đám cưới, nhưng cô gái nào cũng có mong mỏi, mơ ước trong lòng về hôn lễ, chỉ đến xem thôi cũng đã cảm nhận được cảm giác hạnh phúc ngọt ngào.
Tô Hi không muốn đám cưới này diễn ra quá vội vàng nên cô vẫn còn nhiều thời gian để chọn váy cưới, nhưng váy cưới có quá nhiều kiểu dáng và phong cách, cô cũng muốn chọn một bộ ưng ý nhất.
Đường Tư Vũ sẽ làm phù dâu cho cô, vì vậy, trang phục dạ hội của phù dâu cũng cần được xem cùng luôn.
“Cái này thì sao? Đẹp quá!”
Đôi mắt Tô Hi lóe lên ánh sáng như sao, trong đầu cô tưởng tượng ra cảnh đám cưới, cô mặc chiếc váy cưới này và khoác tay Ôn Lệ Thâm bước trên thảm đỏ.
Có lẽ do là một diễn viên! Cô trời sinh đã có trí tưởng tượng phong phú hơn một chút.