TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 668

Nhưng mà, người này lại là Đường Tư Vũ. Bị giam giữ ở đây một thời gian, Khưu Lâm sẽ không bao giờ nghĩ đến việc ăn năn những gì mà bà ta đã làm, sự cao ngạo vẫn còn đó, không chịu thừa nhận lỗi làm của mình.

 

Nhưng tại giờ phút này, bà ta đã bật khóc, hối hận đan xen.

 

Bà ta hận, hận Hình Nham, hận ông ta đến tận xương tủy, hận không thể gặm da ông ta, uống máu ông ta, hận không thể tự tay tống ông ta xuống địa ngục.

 

Đồng thời bà ta cũng hồi hận, hối hận vì chính mình đã giết Đường Hùng để trục lợi, hận sự tham lam của chính mình trước đây.

 

Thật ra bà ta cũng đã từng suy nghĩ rất kỹ về sự tồn tại của Đường Tư Vũ.

 

Từ khi mẹ cô qua đời, cô thật sự không có chút uy hiếp nào đối với bà ta, nhưng chính bà ta tự cho rằng cô chính là một sự uy hiếp với bà ta nên bà ta không ngừng muốn loại bỏ, muốn đuổi cô đi.

 

Trong cuộc đời của Đường Tư Vũ, con gái bà ta đã phá hỏng môii tình đầu của cô, còn bà ta thì hại chết ba cô, cuối cùng còn cướp đi cổ phần của cô. Bà ta còn ảo tưởng khiến cô không còn gì cả, luôn có suy nghĩ nham hiểm và xấu xa để hãm hại co.

 

Nhưng đến cuối cùng, bà ta bị thất bại thê thảm còn hủy hoại mất hạnh phúc và mạng sống của chính con gái bà ta. Bà ta khó có thể tượng tượng được con gái bà ta có bao nhiêu sợ hãi và ghê tởm khi bị Hình Nham xâm hại.

 

Bà ta làm mẹ mà lại không biết bất cứ chuyện gì, còn để Mộ Phi chăm sóc con gái bà ta vượt qua khoảng thời gian khó khăn nhất kia.

 

Cuối cùng, Mộ Phi bị thương nặng phải nhập viện, Đường Tư Vũ gánh vác mọi trách nhiệm, điều này khiến Khưu Lâm nằm mơ cũng không bao giờ nghĩ tới.

 

Một người mà bà ta căm hận nhất, cuối cùng lại làm điều mà bà ta cảm động nhất.

 

“Y Y của mẹ… Y Y của mẹ…” Mẹ thật có lỗi với con, mẹ chính là bị mù, là mẹ đã làm hại con!”

 

Thời điểm nhân viên cảnh sát rời đi thì nghe thấy âm thanh Khưu Lâm đập đầu vào góc bàn, đập đến máu chảy đầy đầu khiến người canh ngục hai bên phải chạy đến kéo bà ta đi, còn có thể nghe thấy Khưu Lâm khóc vì hồi hận… Sau khi viên cảnh sát đi ra, cô băn khoăn không biết có nên gọi điện cho Đường Tư Vũ và nói cho cô ấy biết phản ứng và ăn năn của Khưu Lâm hay không.

 

Nhưng cô nghĩ lại, Đường Tư Vũ căn bản không cần biết chuyện này vì vậy cô cất điện thoại trở lại với công việc của mình.

 

Hình Nham bị kết án tử hình và thời gian thi hành sớm hơn một tháng so với Khưu Lâm.

 

Hai ngày sau, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đưa thi thể của Đường Y Y hơn mười ngày đến lò hỏa táng, Đường Tư Vũ ôm tro cốt của cô ta đến một ngôi mộ trống không xa mộ ba cô. Không có mấy người đến dự buổi đưa tiễn Đường Y Y bởi vì những bạn bè trước đây của cô ta sẽ không ai quan tâm đến những tình bạn được trao đổi bằng tiền bạc còn lợi ích thì thật mong manh giả dối.

 

Lúc này, đứng trước mộ của Đường Y Y chỉ có hai người Đường Tư Vũ, Đường Tư Vũ lặng lẽ đứng một lúc sau đó Hình Liệt Hàn nắm tay cô dẫn cô xuống núi.

 

Vẻ mặt Đường Tư Vũ rất bình tĩnh, không buồn cũng không vui, cô thở dài một cái, như thể đã hoàn thành một việc nên làm, cũng cảm thấy được thả lỏng chút.

 

“Mệt sao? Nếu như em mệt anh sẽ hoãn chuyến đi xuống mấy ngày!”

 

Hình Liệt Hàn lo lắng nhìn cô.

 

“Không cần đâu! Tối nay chúng ta sẽ đi, em nhớ con trai.”

 

Ánh mắt Đường Tư Vũ chớp chớp nhìn hắn.

 

“Tuần trăng mật đã lỡ quá lâu, đã đến lúc nên đi.”

 

Đôi mắt Hình Liệt Hàn lấp lóe ánh sao, hắn biết tim của cô chỉ thuộc về hắn.

 

“Được rồi, đêm này chúng ta liền đi.”

 

Hình Liệt Hàn đáp lại, đạp ga đi thẳng.

 

Tại nước R, trên đường phố nhộn nhịp ở đất nước xa lạ, xuất hiện bóng dáng của một cặp người phương Đông thong thả tản bộ giữa dòng người đông đúc. Cô trong chiếc váy hoa thướt tha mát mẻ, đề lộ xương quai xanh mảnh mai quyền rũ và chiếc co thon như thiên nga, những đường nét đó như nét vẽ tỉ mỉ của một họa sĩ, thanh thoát không thể thanh thoát hơn.

 

Với mái tóc dài hơi xoăn và đôi môi đỏ mọng, giờ phút này một tay cô ôm chồng, tay kia cầm cây kem lạnh buốt ngọt ngào vội vàng ăn.

 

Người đàn ông bên cạnh cô đang cầm chiếc ba lô màu xanh lam nhỏ, thân hình khôi ngô như thần hộ mệnh đứng cạnh, ánh mắt tràn đầy yêu thương, chiều chuộng.

 

“Này… cho anh.”

 

Cô ân cần đưa cây kem lên môi anh.

 

Người đàn ông không từ chối, há miệng căn một miếng sau đó cô gái ăn tiếp chỗ anh vừa cắn, cười ngọt ngào.

Đọc truyện chữ Full