“Thích thì mua, đừng tiết kiệm hộ anh.” Lam Thiên Hạo nhìn thấu tâm tư của cô.
“Không được, tiền cũng đâu phải gió thỏi tới, không thể tiêu tiền linh tinh.” Lam Sơ Niệm vẫn rất có ý thức tiết kiệm, hơn nữa, cô tự kiếm tiền cũng rất mệt mà.
Mỗi ngày anh cả đều phải giải quyết tài liệu chất thành núi, anh chắc chắn cũng rất mệt.
Cô đang định xem túi khác thì Lam Thiên Hạo đã âm thầm gọi nhân viên phục vụ tới, trực tiếp chỉ vào cái túi này, đưa thẻ cho nhân viên phục vụ, để cô ta thanh toán.
Lam Sơ Niệm nhìn xong một vòng thì không tìm được cái nào vừa mắt cả. Cô lại đi xem cái túi nhỏ đẹp mê người kia, cô vừa nhìn, không khỏi kinh ngạc nói: “Nhanh vậy đã bị người ta mua mắt rồi?”
“Xem ra, em đúng là rất thích.” Lam Thiên Hạo nói.
Lam Sơ Niệm không còn cách nào ngoài gật đầu, dù sao cũng bán rồi, hơn nữa còn là bản giới hạn: “Thích là thích, nhưng giá từng đó thì không đáng. Thôi vậy, chúng ta đi thôi.”
Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ cầm them túi đã đóng gói đẹp, còn cầm trong tay một tắm thẻ tới bên cạnh Lam Thiên Hạo: “Thưa anh, túi của anh và cả thẻ, anh nhận lấy ạ.”
Lam Thiên Hạo đưa tay nhận túi và thẻ, đã thấy Lam Sơ Niệm trố mắt há miệng nhìn anh: “Túi là anh mua à?”
Lam Thiên Hạo đưa túi cho cô: “Ừ, anh mua cho em.”
Lam Sơ Niệm vui vẻ cầm lấy, trong lòng cảm động vô cùng, cô vẫn nhỏ giọng trách một câu: “Nhưng mà đắt chết được, cảm ơn anh cả, em sẽ bảo quản thật tốt.”
Lam Thiên Hạo đưa tay xoa đầu nhỏ của cô, nhìn dáng vẻ hài lòng của cô, thì cái giá nào cũng đáng cả.
Anh hắt tay định rời đi, lúc này một nhân viên phục vụ vội vàng cầm một phần quả nhỏ lại đây: “Thưa anh, xin chờ chút, đây là quà tặng nhỏ của chúng tôi.”
Nói xong, đưa một lọ nước hoa hàng hiệu cho Lam Thiên Hạo: “Đây là món quà nhỏ của cửa hàng chúng tôi, mong bạn gái của anh sẽ tích.”
Lam Sơ Niệm không khỏi cười đỏ mặt, cô không giải thích, đưa tay cầm ngay. Ngửi một lát hương thơm: “Tôi thích lắm, cảm ơn nhé.”
Cầm món quà đi ra, Lam Sơ Niệm không khỏi có chút ngại ngùng: “Thế mà họ lại nghĩ em là bạn gái anh, em giống không?”
Lam Thiên Hạo không hỏi nhếch mày: “Sao lại không giống? Chỗ nào không giống chứ?”
“Anh cả lớn hơn em tận sáu tuổi đấy, cũng đâu có gióng lắm. Em thấy thế nào cũng giống em gái anh.” Lam Sơ: Niệm trêu ghẹo anh.
Lam Thiên Hạo nghe xong lập tức bóp gương mặt cô: “Em đang chê anh già đấy à?”
Lam Sơ Niệm có hơi đau, vội vã sửa lời: “Không không không, em cũng đâu có nói già trẻ gì.”
“Em có.” Lam Thiên Hạo không định tha cho cô dễ vậy.
Lam Sơ Niệm lập tức cười kéo tay anh: “Anh cả, anh giận rôi.”
“Không thèm quan tâm em nữa.” Lam Thiên Hạo đút tay vào túi, lạnh lùng đi trước.
Đằng sau Lam Sơ Niệm cười hi hi đuổi theo, đưa tay chọc vào khuỷu tay anh, kéo chặt cánh tay của anh: “Anh cả, anh không già, thật, anh trẻ tuổi đep trai, khí chất bắt phàm, anh thật đẹp quá mà.”
Lam Thiên Hạo nhìn cô bé đang nỗ lực làm anh vui, vẫn đưa tay kéo vai cô, hon một cái lên trên mái tóc cô.
Một nữ idol mới, không bao giò: thiếu fans, Lam Sơ Niệm dĩ nhiên không ngờ lúc cô và Lam Thiên Hạo cười nói, có mấy fans nhận ra cô, chụp ảnh hai người bọn họ, còn chụp chung, chụp được cảnh mà Lam Thiên Hạo hôn lên mái tóc cô.
Lúc này sau khi chụp sau, fans lập tức đăng tin tức nóng hồi lên weibo, còn kèm theo một dòng trạng thái.
“Không ngờ ở nước ngoài gặp được Lam Sơ Niệm và bạn trai đi dạo phó, bạn trai cô ấy đẹp trai ghê.”
Đăng kèm mười mấy bức ảnh, còn có vài bức vô cùng rõ nét.
Mấy bức ảnh này một khi đăng lên mạng, đương nhiên khiến không ít fans của Lam Sơ Niệm chú ý. Đồng thời cũng khiến người giới truyền thông lập tức phát tán máy bức ảnh này, ở trên mạng trong nước lan truyền khủng bó.
Dường như không tới một tiếng, tất cả mọi người đã biết Lam Sơ Niệm có một bạn trai, còn đang nghỉ ngơi với nhau ở nước ngoài.
Lam Sơ Niệm đi dạo có hơi mệt rồ Ÿ Ộ hàng gần đó với Lam Thiên Hạo. Vừa mới dừng xe xong, lúc đi vào thang máy, một đám khách cũng đi tới, nam nam nữ nữ chen lần vào hết.
Lam Sơ Niệm bị đầy lùi, một cánh tay ngăn lại, cả người cô bị một cơ thể rắn chắc bảo vệ ở vách trong và người anh.