TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 2080

Bạch Hạ chỉ cảm thấy một cổ hơi nóng bao phủ mình, khiến cô muốn nói một câu cũng khó khăn, Hình Nhất Phàm căn bản là không muốn nghe. Anh thầm nghĩ sẽ dùng hành động thực tế của mình chứng minh cho cô thấy, anh có bao nhiêu khát vọng.

 

Nụ hôn này Bạch Hạ không thể cự tuyệt, nhưng cô cảm giác nếu không nói cho anh biết, quần cô đều sẽ dính hét.

 

Bạch Hạ không khỏi bắt đầu đẩy anh, nhưng cô càng đẩy anh ra, Hình Nhất Phàm lại càng buồn bực, nghĩ thầm nha đầu nay nều mà không phối hợp với anh.

 

Anh liền muốn lấy tất cả khí thế đàn ông ra, nụ hôn này liền cứ như vậy hôn đến phòng ngủ.

 

Rốt cục, lúc Bạch Hạ thở hỗn hển, người đàn ông buông cô ra, ngón tay thon dài của anh bắt đầu cởi áo sơ mi.

 

Bạch Hạ rốt cục hít thở thuận khí, cô đứng lên ngăn anh lại: “Chờ… chờ một chút!”

 

“Còn muốn chờ cái gì?”

 

Hình Nhất Phàm híp mắt thấp giọng hỏi cô: “Em hồi hận?”

 

Bạch Hạ lắc đầu, đỏ mặt nói: “Đương nhiên không phải!”

 

“Vậy thì còn muốn chờ cái gì?”

 

Ngón tay thon dài của Hình Nhất Phàm lại cởi bung một nút áo, vòm ngực rắn chắc nữa lộ ra.

 

Bạch Hạ đành hít sau một hơi nói: “Em đến kì rồi, vừa mới đến.”

 

Tuấn nhan của Hình Nhất Phàm khẽ ngạc nhiên, anh có chút không tiếp thu được, cắn môi hỏi: “Em xác định? Hay chỉ là cảm giác?”

 

Bạch Hạ chớp mắt nói: “Loại cảm giác này rất quen thuộc, nếu em không nhanh kiểm tra một chút thì sẽ rất phiền toái.”

 

Nói xong, cô liền nhanh chóng nói: “Em về nhà trước một chút!”

 

Thân mình mảnh khảnh của Bạch Hạ bước ra khỏi phòng ngủ, rất nhanh cửa chính vang lên tiếng đóng cửa.

 

Để lại trong phòng ngủ là người đàn ông cả người sắp bóc cháy. Hình Nhất Phàm thở một hơi, cảm giác như ông trời đố kị anh, muốn tra tắn anh!

 

Bạch Hạ trở lại nhà mình vào phòng tắm kiểm tra, quả nhiên là đến rồi, Bạch Hạ cũng rất bát đắc dĩ, loại chuyện này cô cũng không nghĩ đến! Bắt quá cô cũng có chút mừng thầm! Nói như vậy cô sẽ có vài ngài để chuẩn bị tư tưởng.

 

Lúc Bạch Hạ một lần nữa trở lại nhà Hình Nhất Phàm liền thấy anh đã thay áo ngủ nằm ở sofa phòng khách, tóc vẫn còn ướt, hiển nhiên là vừa tắm xong. Anh nằm trên ghé, anh tay khoanh vào nhau, im lặng có chút buồn bực.

 

Bạch Hạ lúc này vừa đến, bụng có chút không thoải mái.

 

Cô ngồi xuống bên cạnh anh: “Anh có trách em không?”

 

Loại chuyện này làm sao có thể trách cô?

 

Hình Nhất Phàm kèn nén buồn bực trong lòng, kéo cô qua: “Đứa ngốc, anh trách em làm gì?”

 

Nói xong bàn tay lớn của anh liền áp vào bụng cô: “Nghe nói đến kì sẽ không thoải mái, anh cho em chút ấm áp.”

 

Bạch Hạ quả thực rất không thoải mái, cô gật đầu: “Ù!

 

Không thoải mái.”

 

Bàn tay ấm áp của Hình Nhất Phàm cách một lớp quần áo ủ ấm cho cô, nhiệt độ lòng bàn tay anh dán lên khiến bụng cô cũng ấm dần, dễ chịu không ít.

 

“Ngày mai anh sẽ cho người quét dọn biệt thự bên kia một chút, chúng ta ngày mốt liền chuyển về.”

 

Bạch Hạ gật đầu: “Được! Chuyển về thì chuyển về.”

 

Nói xong cô nghĩ đến nhà của dì đã bán, cửa ải khó khăn của dì cũng đã vượt qua, chính là cô hi vọng hôn lễ lần này dì có thể trở về tham gia, xem ra cô phải báo với dì một tiếng.

 

Đêm nay, Bạch Hạ vẫn như cũ ngủ bên cạnh Hình Nhất Phàm, đã là vợ chồng, Hình Nhất Phàm sẽ không để cô phân giường ngủ.

 

Bạch Hạ im lặng tựa sát vào người anh, cô có chút mệt mỏi, ngủ thật sâu, Hình Nhất Phàm cũng bị cô ảnh hưởng, dần thiếp đi.

 

Mà ở biệt thự của Lam Thiên Thần, anh cũng Bùi Nguyệt Hoàng cũng đã ngủ chung, tâm tình của Bùi Nguyệt Hoàng giờ phút này là hạnh phút nhất, tự tại nhất, nhẹ nhàng nhát từ sau khi cô tiếp nhận công ty đến nay.

Đọc truyện chữ Full