**********
Chương 26: Cô ấy ở lại
Lí Nhân và Lăng Minh Chí đã bị Lăng Mặc áp chế hoàn toàn, không còn chỗ để phản công.
Đúng lúc này ở cửa truyền đến động tĩnh.
Bà cụ Lăng đã đến.
Bà cụ Lăng nhìn thấy Lí Nhân và Lặng Minh Chí đều ở đây, "Các con cũng ở đây à." Lí Nhân nặn ra một nụ cười, “Lăng Mặc tỉnh rồi, chúng con đường nhiên muốn đến thăm một chút.” Những lời nói đầy thái độ, đâu còn mang vẻ kiêu ngạo như lúc nãy?
Bà cụ Lăng không nói nhiều, nói với một người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh bà: "Bác Tần, mau xem cho Mặc Nhi."
Người đàn ông trẻ tuổi này tên là Bác Tân, toàn thân mang khí chất ngời ngời, trông giống như một người sạch sẽ không vướng bụi trần, cực kỳ tao nhã.
Lí Nhân hơi kinh ngạc, "Đây có là vị thần y nhỏ tuổi?"
Bác Tân là một bậc thầy nhất nhị, năm nay anh ta mới 30 tuổi, đã có danh tiếng cao trong giới y học cổ truyền.
Sau khi Bác Tân mỉm cười dịu dàng với Lí Nhân, hắn đến bên giường của Lăng Mặc, ngồi xuống để bắt mạch cho anh.
Sau gần năm phút, Bác Tân nghiêm nghị rút tay về.
Lí Nhân sốt ruột bước tới, " Thần y Bác Tân, tình hình thế nào rồi?"
Bác Tân khẽ nhíu mày, sau khi cân nhắc mở miệng nói: "Mặc dù Thiếu gia Lăng Mặc tỉnh lại, nhưng tai nạn mà cậu ấy gặp phải trước đây khiến các cơ quan trong cơ thể cậu ấy bị tổn thương nghiêm trọng.
Bây giờ tỉnh dậy chỉ là tái sinh trong thời gian ngắn, có thể chỉ kiến trìđược trong vòng hai tháng...!
Lí Nhân lập tức kích động, "Thật sao? Chỉ có hai tháng tuổi thọ?"
Bác Tân: "Vâng, nhiều nhất là hai tháng."
Trái tim Lí Nhân lại càng nở rộ hơn.
Mặc dù Lăng Mặc đã thức dậy, nhưng làm gì có khác biệt giữa tỉnh dậy và không tỉnh dậy chứ? Một người tuổi thọ chỉ có hai tháng, anh còn có thể tạo ra sóng gió gì nữa?
Cuối cùng, tập đoàn Lăng Thị cũng thuộc quyền của bọn họ! Bà cụ Lăng ở một bên nhìn Lí Nhân rất bất mãn, sau đó nặng nề hỏi: "Không có cách nào?" Bác Tân lắc đầu với bà cụ Lăng, "Tôi không thể làm gì cả."
Sau khi bác sĩ thiên tài Bác Tân rời đi, bà cụ Lăng liếc nhìn Hạ An Nhiên.
Với vẻ mặt vô cùng đau khổ, bà bước đến bên giường ân cần nói với Lăng Mặc: “Cháu cũng nên biết rằng, khi cháu hôn mê, bà đã tìm người đến xung hỉ cho cháu, nhưng đây là biện pháp tạm thời, hiện tại cháu đã tỉnh lại rồi, bà sẽ giúp cháu sắp xếp ổn thỏa cho Hạ tiểu thư."
Lăng Mặc chỉ còn hai tháng nữa, ngày nào cũng nhìn cô vợ xấu xí, ước chừng sẽ chết nhanh hơn.
Với sự sắp xếp của bà cụ Lăng không có gì đáng chê trách.
Hạ An Nhiên là một công cụ cho việc xung hỉ, từ đâu đến thì về lại nơi đó.
Тrцуeл*АРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Lăng Mặc hai mắt u ám, gắn từng chữ nói: "Cháu tỉnh lại, công của cô ấy cũng không thể thiếu!" Giọng nói này vô cùng u ám như trong rừng sâu thẳm, thân thể Hạ An Nhiên đột nhiên đình trệ, giống như bị rắn độc siết chặt lấy cổ họng.
Lăng Mặc tiếp tục lạnh nhạt nói: "Cô ấy danh chính ngôn thuận được cưới về làm dâu nhà họ Lăng, giữ cô ấy ở lại!" Lí Nhân lắng nghe giọng nói u lãnh của Lăng Mặc, ngay lập tức hiểu ra sau khi suy nghĩ một chút.
Lặng Mặc luôn tâm địa độc ác ra tay tàn nhẫn, có thủ tất báo, sao anh có thể giữ người phụ nữ từng lăng mạ mình ở lại?
Anh rõ ràng là muốn giữ Hạ An Nhiên ở bên cạnh, tra tấn thật tốt Tuy nhiên, trước khi chết của Lăng Mặc thà chơi với một cô gái xấu xí, còn hơn là kéo cả nhà họ làm đệm.
Lí Nhân nhanh chóng nói, "Nếu cháu muốn cô ấy ở lại, thì ở lại thôi!"
Bà cụ Lăng liếc nhìn Lí Nhân một cách không hài lòng.
Tuy nhiên, bà sẽ thuận theo ý của Lăng Mặc, "Dù sao thì Mặc Nhi cũng muốn giữ cháu lại, nên cử ở lại đi."
Hạ An Nhiên nghe bọn họ nói đôi ba lời, quyết định sẽ giữ cô ở lại, trong lòng cô chợt thấp thỏm.
Cô luôn cảm thấy rằng, khi cô ở lại nhất định sẽ có một cơn bão chờ đợi cô...!
Hoảng loạn l
Cô ấy đặc biệt muốn chạy trốn khỏi cạm bẫy này!!!.