TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
200: Vẫn Cảm Thấy Đâu Đó Không Đúng

**********

Chương 200: Vẫn cảm thấy đâu đó không đúng.

Hạ An Nhiên không quay về Lăng trạch.

Trước tiên tìm một khách sạn gần bệnh viện để ở tạm.

Nằm trên giường không biết qua bao lâu thì nghe thấy tiếng chuông cửa.

Vốn cho rằng là phục vụ phòng nên đi ra mở cửa, nhưng lại phát hiện người đứng ở cửa là Quý Phong.

Cảm xúc Hạ An Nhiên phút chốc lắng xuống, “ Anh đến làm gì?”

Quý Phong áy náy cúi đầu,“ Thiếu phu nhân, đều là lỗi của tôi, tôi cho rằng Cố Ngôn Duy là người hại Thiếu phu nhân, nên muốn dạy dỗ anh ta một chút...!Chuyện này không có liên quan đến Thiếu gia.”

Hôm nay Quý Phong vẫn luôn đi theo Hạ An Nhiên.

Nhưng sau khi đến buổi triển lãm hoạt hình, có quá nhiều người mặc đồ gần giống với Hạ An Nhiên đảng mặc.

Dẫn đến Quý Phong bị mất dấu Hạ An Nhiên.

Quý Phong đi tìm một vòng lớn, cũng không tìm thấy Thiếu phu nhân, lại nhận được điện thoại của Thiếu gia.

Sau đó, anh ta liền đi cùng với Thiếu gia đến khách sạn.

Không nghĩ đến Thiếu phu nhân suýt chút nữa bị người khác làm nhục, sau khi Thiếu gia và Thiếu phủ nhân rời đi, anh quyết định tự mình ra tay xử II.

Vốn cho rằng xử lí không tệ, nhưng sau khi quay về Lăng trạch liễn bị Tôn quản gia tìm đến.

Anh mới biết, người anh ta đánh chính là ân nhận cứu mạng của Thiếu phu nhân.

Hơn nữa, đối phương còn bị anh ta đánh đến mức phải vào phòng cấp cứu.

Sau đó phía cảnh sát lại liên hệ với anh ta, mới biết được thuốc ở trong phòng không phải là do người đó hạ, là của vị khách trước còn sót lại.

Một chuỗi phát triển sự việc này có quá nhiều sự trùng hợp và gây ra hiểu lầm như vậy.

Dẫn đến dưới sự sai sót ngẫu nhiên, Thiếu gia và

Thiếu phu nhân cãi nhau.

Tôn quản gia vì muốn hòa hoãn quan hệ của Thiếu gia và Thiếu phu nhân liền để anh ta đến đây nói rõ với Thiếu phu nhân.

Thái độ Quý Phong thành khẩn, “ Là do tôi chưa điều 66 tra tình hình rõ ràng, đã nhanh tay.”

Hạ An Nhiên: “ Anh không phải chỉ là nhanh tay?” Quý Phong: “ Tôi không ngờ rằng, người đó lại không dễ đánh như vậy.”

Hạ An Nhiên lạnh mặt, “ Với thân thủ của cậu, người bình thường là đối thủ của cậu sao?” 66

Quý Phong thành thật lắc đầu, Có điều, tôi chỉ dùng 2 phần sức lực.”

Hạ An Nhiên tức cười.

Không muốn nói thêm với Quý Phong gì nữa, “ bịch" một tiếng nặng nề đóng cửa lại.

Hạ An Nhiên ngồi trên sô pha.

Nghĩ tới những lời Quý Phong xin lỗi khi nãy, cảm thầy cạn lời, “ Chỉ là dạy dỗ nhẹ nhàng một chút? Còn chỉ dùng hai phần sực lực?” Tính ra, cô có phải là vẫn nên cảm ơn anh ta hạ thủ lưu tình không nhỉ.

Có điều, Hạ An Nhiên đột nhiên nghĩ tới sự tình có chút không thích hợp.

Lúc Cổ Ngôn Duy đeo mặt nạ hồ ly, thân thủ không tệ, hoàn toàn chính là dáng điều của võ lâm cao thủ.

Nhưng tại sao lúc ở khách sạn lại bị Quý Phong dạy dỗ thể thảm như vậy?

Nhớ lại một lần, lúc đó Cổ Ngôn Duy đã hít phải mê tình hương, chắc là, vì thế mã mất đi sức chiến đấu, mới không phải là đối thủ của Quý Phong.

Hơn nữa, nửa năm trước, cảnh sát phụ trách hiện trường vụ tai nạn xe đó cũng từng đề cập đến.

Lúc đó xe của cô đã bị biến dạng nghiêm trọng.

Nhưng Cố Ngôn Duy lại đem cánh cửa xe bị biến dạng mà người bình thường không thể mở được ra, trực tiếp thảo xuống, cứu cổ ra ngoài.

ít nhất trên phương diện sức lực cậu ta chắc chắn cũng không nhỏ.

Nhưng mà vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Quý Phong từ trên lầu đi xuống.

Tôn quản gia ở phòng khách Khách sạn, nhanh chóng đi lên trước, “ Cậu với Thiếu phu nhân đã nói rõ ràng chưa?”

Quý Phong lắc đầu.

“ Tôi với Thiếu phu nhân nói rồi, những Thiếu phu nhân giống như là không tin lời của tôi nổi, đoán chắc vẫn cho là tôi động thủ với Cổ Ngôn Duy là có liên quan đến Thiếu gia

Tôn quản gia biết rằng sẽ như vậy.

Thiếu phu nhân là cô gái tốt bình thường sẽ vô cùng ngoan ngoãn ôn hòa, một khi xúc động chắc chắn sẽ vô cùng bướng bỉnh, không dễ vỗ về.

Tôn quản gia nghiêm túc ra lệnh dặn dò Quý Phong, Chuyện lần này là cậu gây ra, cậu tốt nhất biểu hiện cho tốt, trông coi và bảo vệ Thiếu phu nhân cho tốt!”

Quý Phong gật mạnh đầu, “ Tôi biết!”.

Đọc truyện chữ Full