Hạ An Nhiên bất ngờ.
Người bên cạnh Lăng Mặc có thái độ phẫn nộ mạnh mẽ như vậy là sao.
Hạ An Nhiên trong lòng hừng hực “Chú Tôn, có phải Lăng Mặc đã làm chuyện gì xấu xa với chú đúng không, nói với tôi, tôi sẽ cùng chú khinh thường anh ta.
Khà khà một mình khinh thường chẳng bằng cùng nhau khinh thường"
Ngay lúc Hạ An Nhiên đang nói chuyện.
phiếm, một tiếng hừm từ đằng sau phát lên “ohh, khinh thường cái gì?"
Hạ An Nhiên quay đầu lại.
Nhìn thấy Lăng Mặc đang từng bước kiêu ngạo tiến về phía họ.
Hạ An Nhiên chột dạ nhìn anh ta rồi cười nhẹ" Không, không có gì, chỉ là tôi nói với Tôn quản gia, tôi ở Nhị phòng đại sát từ phương, cùng tôi khinh thường những người bên Nhị phòng."
Mặc dù Tôn quản gia rất tò mò thiếu phu nhân ở Nhị phòng bên đó đã trải qua chuyện gì, nhưng nhìn thấy thiếu gia đã trở về, liên lui về một bên.
Lăng Mặc đã đến gần Hạ An Nhiên.
Khoảng cách giữa hai người chưa đầy chục cm.
Nhưng ánh mắt của Lăng Mặc lại đầy hàm ý sâu sắc," Sau này Nhị phòng gọi cô qua đó thì hãy từ chối."
Hạ An Nhiên nghĩ đến vở kịch lớn hôm nay, đắc ý," Yên tâm đi, chắc rằng Nhị phu nhân sẽ không muốn gặp tôi nữa đâu."
Lăng Mặc nghe khẩu khí của mèo hoang nhỏ, không còn nghi ngờ gì nữa rằng lần
này chắc chắn rằng cô đã làm ầm ĩ lên."
Đỡ vào trán, anh lạnh giọng hỏi: “ Nhị phòng hôm nay đã xảy ra chuyện gì, nói lại chi tiết một lần nữa."
Hạ An Nhiên vừa rồi còn đang đau buồn màn kịch lớn đắc ý của cô hôm nay.
Nhưng không, khán giả đến rồi!
Hạ An Nhiên hào hứng kể lại chuyện hôm nay.
Nói đến đoạn cuối, không thể giấu được sự phấn khích và vui mừng.
“Anh không thể biết được tình hình lúc đó nguy hiểm như nào đâu, nếu là người thường, tôi làm sao có thể dễ dàng đối phó? Hừ, còn không phải do tôivừa thông minh vừa hóm hỉnh lại xinh đẹp!".