Viên chức cấp cao không nhịn được hỏi Thu Tử Châu, "Ông chủ hôm nay có chuyện gì vậy? Là ai không biết sống chết dám chọc giận ông chủ?"
Thu Tử Châu nói với vẻ mặt mơ hồ: "Người bình
thường không dám, nhưng có một người thật không
bình thường!"
Viên chức cấp cao đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, không khỏi kinh ngạc nói:" Chẳng lẽ là nữ chiến binh đã mắng ông chủ lần trước?"
Thu Tử Châu không ngờ là chị dâu của mình bây giờ
được gọi là nữ chiến binh.
Bọn họ cũng thật là dũng cảm!
Đúng lúc này, Cố Kì đi tới.
Khi đến trước mặt Thu Tử Châu, cô đi thẳng vào
chủ đề và nói: “Tôi muốn gặp Lăng Thiếu gia."
Thu Tử Châu và vị viên chức cấp cao nhìn chằm chằm vào Cố Kì.
Tuy nhiên, sau một khắc, đôi mắt của Thu Tử Châu sáng lên, bật người nhanh chóng, đẩy Cố Kì vào phòng làm việc, sau đó lập tức quay trở lại văn phòng thư ký.
Nhìn thấy Thu Tử Châu đưa một người đến văn phòng ông chủ, viên chức nghi ngờ, “Cậu đang...!đưa đầu cho ông chủ đánh sao?"
Thu Tử Châu Châu vẻ mặt thâm trầm, “Anh vào đó
ngay lập tức đi, dù sống hay chết, chỉ có thể dựa vào đồng bọn"
Viên chức cấp cao khó hiểu." Ý cậu là gì? "
Thu Tử Châu chỉ vào văn phòng," Người vừa rồi là người nhà của nữ chiến binh đó"
Viên chức cấp cao:"..."
Chà, sống chết của anh ta thật sự là dựa vào người đó.
Cố Kì không ngờ lại gặp Lăng Thiếu gia suôn sẻ như vậy.
Chỉ là động thái đẩy cô vừa rồi của Thu Tử Châu giống như cảm giác bị đưa đi hiến tế.
1
Cố Kì cố gắng không quan tâm đến những chi tiết nhỏ này, và nhìn Lăng Mặc đang ngồi ở bàn làm
việc.
Lăng Mặc cảm thấy có người bước vào văn phòng, ngẩng đầu lên và liếc sắc bén.
Cố Kì bị nhìn, đánh một cái rùng mình ngay lập tức.
Nhưng mà, nghĩ đến mục đích hôm nay đến đây, cô vẫn bất chấp đi đến trước mặt Lăng Mặc "Tôi không biết anh và học muội có mâu thuẫn gì, dù sao học muội tuổi còn nhỏ, cho dù tính tình cô ấy có tùy hứng, nhưng anh lớn hơn nhiều so với cô ấy,
cũng nên rộng lượng một chút, nuông chiều một chút, đàn ông nên có khí phách, biết tiết chế, có lòng bao dung".