TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đường Môn - Đấu La Đại Lục 2
Chương 203: Phá Tù Lung, Vĩnh Đông Chi Vực (Hạ)

Đúng vậy, đây là kỹ năng tăng phúc vào bàn tay trái của hắn, nếu sử dụng Hoàng Kim Tả Thủ phóng thích ra Hoàng Kim Diệp thì uy lực sẽ tăng lên rất nhiều. Đồng thời, kỹ năng này là sự kết hợp giữa phòng ngự và tấn công rất mạnh.

Bối Bối đã sử dụng toàn lực nhưng vẫn bị Hoàng Kim Tả Thủ áp chết, Lôi Điện từ người hắn không sao truyền đến người đối thủ được.

- Khốn kiếp.

Bối Bối tức giận gầm nhẹ một tiếng, Hồn Hoàn thứ ba trên trở thể lóe sáng, Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn ngàn năm, Lôi Đình Chi Nộ.

Tác dụng của Lôi Đình Chi Nộ là: trong một thời gian nhất định có thể gia tăng thực lực của Hồn Sư Lam Điện Phách Vương Long, Lôi Điện Lực tăng 100%, hồn lực tăng 50%.

Có thể nói khi trong trạng thái Lôi Đình Chi Nộ, thực lực của Bối Bối mới thực sự bùng nổ.

Lôi Điện vốn đang ở thế hạ phong bỗng nhiên bùng nổ phá tan sự áp chế của Hoàng Kim Tả Thủ, làn tràn về phía Diệp Vô Tình. Nhưng đúng lúc này, Bối Bối thấy ánh mắt cực kỳ lạnh lùng của Diệp Vô Tình, trong lòng thầm nhủ: Hỏng rồi.

Bối Bối không chút do dự sử dụng Hồn Kỹ thứ hai Lôi Đình Vạn Quân. Một luồng lôi điện khổng lồ nhất thời hóa thành từng hàng rào bao phủ lấy cơ thể Diệp Vô Tình.

Khi Diệp Vô Tình thấy sự xuất hiện của các hàng rào điện, hồn lực trong cơ thể lập tức tạo thành một màn ánh sáng phủ xuống bảo vệ cơ thể, tuy như vậy Hồn Lực sẽ tiêu hao rất nhanh nhưng lại tránh được công kích từ Lôi Đình Vạn Quân. Đây là sự chênh lệch của cấp bậc Hồn Lực, nếu hai người có tu vi ngang ngửa nhau, hắn căn bản không thể làm được chuyện này.

Tại sao từ nãy đến giờ Diệp Vô Tình không làm gì nữa? Hắn đang chờ, chờ Hoàng Kim Diệp của mình.

Hồn Kỹ thứ nhất và thứ ba phối hợp tạo thành Diệp Trận, mà lúc này Bối Bối bị hắn sử dụng Hoàng Kim Tả Thủ thì làm sao có thể dùng tuyệt học Đường Môn - Quỷ Ảnh Mê Tung tránh đi được nữa?

Cho dù đã được Lôi Đình Chi Nộ tăng phúc thì Lôi Đình Vạn Quân đối mặt với Diệp Vô Tình cũng không làm được gì. Sự chênh lệch giữa Hồn Vương và Hồn Tông chỉ đơn giản như vậy đấy.

Nhưng Bối Bối cũng không chịu thua, trước cục diện cực ky bất lợi, hắn lập tức dùng Lôi Đình Long Trảo dưới sự tăng phúc của Lôi Đình Chi Nộ đẩy tay Diệp Vô Tình ra. Đồng thời xoay người đối mặt với Hoàng Kim Diệp Trận, sau đó các khán giả bên dưới liền trông thấy, một loạt tia sáng màu bạc từ lồng ngực hắn bắn ra, bao phủ lấy đại đa số Hoàng Kim Diệp trong một phạm vi lớn.

Sau đó, những tiếng "leng keng" liên tiếp vang lên, Diệp Vô Tình không dám tin Hoàng Kim Diệp Trận của hắn lại bị phá vỡ rách nát như vậy, không những thế, lúc này Bối Bối đột nhiên trông như đã hóa thành thiên thủ quan âm (phật nghìn tay), liên tục phóng ra một lượng lớn phi đao, phi tiêu, phi châm. Những ám khí hắn phóng đi không những xử lý Diệp Trận mà còn ân cần chăm sóc cả Diệp Vô Tình lẫn Thượng Quan Tàn, khiến Thượng Quan Tàn vừa mới đứng dậy được lại phải liên tục tránh né.

Đúng vậy, đây là ám khí của Đường Môn, cho dù Đường Môn đã suy sụp nhưng với Đường Môn từng hưng thịnh một đời ở đại lục thì ai dám bảo ám khí của họ vô dụng đây?

Hoàng Kim Tả Thủ của Diệp Vô Tình đã thất bại, Hồn Hoàn thứ hai trên người hắn lóe sáng, một phiến lá Hoàng Kim Diệp xuất hiện nổ mạnh một trận mới dẹp loạn được những ám khí kia. Nhưng đồng thời, hắn đã bỏ lỡ thời cơ tấn công Bối Bối.

Tuy vậy Bối Bối cũng không thoải mái lắm, hắn căn bản vẫn chưa thể hoàn toàn phá vỡ Diệp Trận. Hai phiến lá đã bay trúng người hắn, một cái lướt qua cánh tay phải để lại một vài tia lửa điện, cũng may cánh tay phải của hắn đang ở trạng thái Long Hóa, lại còn được tăng phúc từ Lôi Đình Chi Nộ nên không có chút thương tích nào.

Nhưng phiến lá còn lại thì xẹt ngang lồng ngực hắn, để lại một vết thương rất sâu, máu tươi chảy ra không ngừng, nháy mắt đã ướt đẫm vạt áo trước ngực hắn, có thể thấy vết thương kia nặng đến mức nào.

Diệp Vô Tình rốt cuộc cũng không nương tay nữa, đối thủ của hắn tuy chỉ là Hồn Tông nhưng khó đối phó so với tưởng tượng nhiều nhiều lắm. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Hồn Hoàn màu đen trên người hắn rực sáng, khí thế cả người Diệp Vô Tình bỗng biến đổi, Hoàng Kim Tả Thủ chậm rãi đưa lên cao, lòng bàn hay hướng lên trời, phảng phất như muốn xé nát bầu trời vậy. Hồn Hoàn màu đen ấy nhấp nháy không ngừng, sau đó từng hạt ánh sáng màu vàng kim xuất hiện quanh cơ thể hắn tạo thành một bức màn vàng kim rực rỡ. Những hạt ánh sáng này dần dần phình to tạo thành từng phiến lá, tuy không thể nói là quá to nhưng số lượng cực kỳ khủng bố.

Diệp Trận bay nãy cũng chỉ được tạo thành từ mấy chục phiến lá, còn ở đây đã xuất hiện đến mấy trăm thậm chí cả ngàn phiến Hoàng Kim Diệp. Những phiến lá này lấy Diệp Vô Tình là trung tâm không ngừng xoay quanh, cả sàn đấu phát ra ánh sáng vàng kim cực kỳ chói mắt.

Đây là sự khác biệt giữa Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn ngàn năm và vạn năm. Trên sàn đấu lần thứ hai xuất hiện Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn vạn năm, Diệp Vô Tình lại làm cho các khán giả bên dưới biết uy lực của Hồn Kỹ vạn năm khủng bố đến mức nào.

Mà lúc này, Bối Bối vừa mới bị thương miễn cưỡng xoay người lại, trước mặt hắn là một màn Hoàng Kim Diệp vô cùng khủng bố.

Diệp Vô Tình lạnh lùng nói:

- Đây là Hồn Kỹ thứ năm của ta, Hoàng Kim Điệp Vũ, nếu không muốn bị nó chém thành từng khối thịt nát thì nhận thua đi.

Thượng Quan Tàn cũng đã đứng dậy bước ra sau lưng Diệp Vô Tình, tay vẫn lắc lắc Nhiếp Hồn Linh nhưng vẻ mặt lộ rõ sự vui mừng chiến thắng.

Học viện Chính Thiên là học viện đầu tiên có thể chiến thắng học viện Sử Lai Khắc, đây là một thời khắc lịch sử, hắn làm sao có thể không hưng phấn chứ?

Bối Bối bĩu môi, tay phải đưa lên, ngón trỏ chỉ về phía Diệp Vô Tình ngoắc ngoắc, vẻ mặt vẫn tươi cười nho nhã:

- Đừng nghĩ rằng ngươi có thể thắng.

Diệp Vô Tình phát hiện, người trước mặt hắn cực kỳ đáng ghét. Nhất là cái dáng vẻ nho nhả nhưng giọng điệu lại bỉ ổi vô cùng.

Hoàng Kim Điệp Vũ nháy mắt bay lên, sau đó từng phiến từng phiến ào ào bay về phía Bối Bối như nước lũ. Với kinh nghiệm của hắn, làm sao không nhìn ra Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông ở bên cạnh đã kiệt sức, hồn lực tiêu hao cạn kiệt chứ? Chỉ cần giải quyết được Bối Bối, hai đứa nhóc kia không đáng nhắc đến nữa.

Thượng Quan Tàn nhân cơ hội này cũng lấy ra một Bình Sữa bổ sung hồn lực, nhưng món đồ này của hắn không được tinh tế như của Hoắc Vũ Hạo, có điều tốc độ khôi phục Hồn Lực cũng không chậm, rõ ràng hắn quyết chiến thắng, hoàn toàn không có ý khinh thường.

Bất kể là Hoắc Vũ Hạo hay Vương Đông lúc này cũng cảm thấy tuyệt vọng. Cho dù bọn họ còn sử dụng được Hoàng Kim Lộ nhưng mọi chuyện trước mắt không thể thay đổi nữa, Hoàng Kim Điệp Vũ kia đã chuẩn bị xong hết rồi, làm sao phá vỡ kịp nữa được đây?

- Tiểu sư đệ, chuẩn bị phối hợp với huynh.

Bối Bối đối mặt với Hoàng Kim Điệp Vũ vẫn không hề lùi bước, nụ cười ôn hòa dần trở thành cuồng ngạo (điên cuồng + kiêu ngạo).

Hắn và Từ Tam Thạch đều là đệ tử dự bị của đội Sử Lai Khắc Thất Quái chính thức thì thực lực sao chỉ đơn giản như vậy?

Bối Bối điên cuồng hét lớn một tiếng, sau đó lôi điên quanh người hắn nháy mắt đều hóa thành màu vàng, ánh sáng màu vàng kim lấp lánh từ từ hội tụ ở đỉnh đầu của hắn.

Ngay sau đó, vảy rồng ở tay phải đang trong trạng thái Lôi Đình Chi Nộ bỗng nhiên lan rộng bao phủ cả người hắn, hơi thở của hắn cũng biến đổi long trời lở đất. Một dạng kiêu ngạo xen lẫn bá đạo, còn muốn vượt xa khí thế vương giả bình thường nữa.

Vũ Hồn Lam Điện Phách Vương Long đã tương đối mạnh mẽ nhưng lúc này còn biến đổi tuyệt vời hơn nữa, hơi thở khủng bố ấy thậm chi so với Cực Hạn Chi Băng của Hoắc Vũ Hạo cũng không hề yếu thế.

Giọng nói của Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Đế gần như đồng thời vang lên trong đầu Hoắc Vũ Hạo:

- Hoàng Kim Thánh Long.

Khí thế của Bối Bối đã tăng đến đỉnh điểm, chân trái bước về trước một bước, hét lớn:

- Phách Hoàng, Lôi Vực.

Vương Ngôn ở dưới đài thấy một màn này không khỏi che mặt, trong lòng tức giận không thôi, đám nhỏ này rốt cuộc còn giấu hắn bao nhiêu chuyện nữa đây?

Một quầng sáng màu ánh kim mang theo lôi điện không ngừng lan tỏa ra xung quanh, nháy mắt đã bao phủ một phạm vi với đường kính chừng hai mươi thước.

Càng khủng bố hơn, chính là những tia sáng kia như những cơn sống dữ không ngừng cắn nuốt và hấp thu những phiến Hoàng Kim Diệp đang tung bay trong Hoàng Kim Diệp Vũ.

Năng lực của cả hai đều có màu vàng kim nên khắp nơi đều chỉ là một màu này, còn những phiến Hoàng Kim Diệp kia nháy mắt đều hóa thành bột mịn mà tan biến.

Bối Bối đưa tay ra trước ngực làm thành động tác cực kỳ quen thuộc với Hoắc Vũ Hạo khi sử dụng Khống Hạc Cầm Long, sau đó đẩy về phía đối phương, một lượng lớn lôi điện màu vàng nhanh chóng bao phủ lấy Diệp Vô Tình.

Diệp Vô Tình cũng nổi giận gầm lên một tiếng, từng tia sáng màu ánh kim không ngừng bắn ra, khắp nơi vang lên tiếng nổ, hắn đang điên cuồng công kích mọi thứ.

Nhưng năng lực của Bối Bối hoàn toàn vượt xa dự đoán của hắn, Lôi Vực ấy dần dần di chuyển áp bức đến ngay trước người hắn.

- Tiểu sư đệ, ngay lúc này.

Bối Bối hét lớn, chân phải dậm mạnh về trước, Lôi Vực nháy mắt dâng cao nhưng đồng thời cũng nhạt đi và biến mất, cả người Diệp Vô Tình bị từng tia điện quang màu vàng bao phủ, tê dại.

Hoắc Vũ Hạo đương hiểu ý Đại sư huynh, hắn lập tức xoay người ôm lấy Vương Đông. Nhưng bỗng nhiên hắn nghe thấy từng tiếng leng keng leng keng. Động tác theo bản năng dừng lại một chút, trước mặt hắn lại xuất hiện một cảnh hưởng khiến hắn phải kinh hãi.

Thượng Quan Tàn vốn đang dùng Bình Sữa bổ sung Hồn Lực lại xuất hiện, tiếng chuông từ Nhiếp Hồn Linh trên tay hắn lại vang lên, nhưng có chút khác biệt chính là sắc mặt Thượng Quan Tàn đã trở nên vô cùng nghiêm túc và uy nghiêm, hoàn toàn không còn dáng vẻ bình thường nữa.

Đọc truyện chữ Full