Thiểm Quang Pháo. Ai có thể nghĩ đến ở thời điểm đối mặt với cường địch, kiện hồn khí thứ nhất mà Mã Như Long sử dụng lại chính là Thiểm Quang Pháo cấp bốn đây? Hành động kia đã minh chứng rõ ràng cho mọi người thấy, lựa chọn này của hắn chính là hoàn hảo nhất.
Khương Bằng chợt mất đi năng lực thị giác. Khí thế lao tới trước tự nhiên két một tiếng mà dừng lại, hai tay đưa lên che chở hai mắt, thúc giục Hồn Lực nhanh chóng lui trở về phía sau. Đồng thời Chấn Thiên Phủ ở bên người cũng múa may thành một mảnh phủ ảnh bảo vệ bản thân.
So với hắn, Mã Như Long liền có vẻ cực kỳ bình tĩnh, Thiểm Quang Pháo ở trong tay biến mất. Hắn vẫn đứng nguyên bất động tại chỗ như cũ, thậm chí không ai thấy rõ hắn làm như thế nào mà có hơn mười khỏa quang đạn khéo léo từ phía sau lưng của hắn bay ra ngoài như tia chớp.
Những viên quang đạn loại nhỏ này cũng không phải trực tiếp bay về phía đối thủ mà là đồng thời bay về bốn phương tám hướng. Ngay sau đó, mỗi một viên đồng thời nở tung ở bên trên sàn đấu.
Đừng nhìn thể tích của viên quang đạn kia không lớn, nhưng mà tiếng nổ mạnh cũng vang lên to vô cùng, cả một đám liên tiếp nổ mạnh khiến cho Khương Bằng cảm thấy có chút kích động. Chấn Thiên Phủ ở trong tay múa may càng thêm dồn dập. Thậm chí còn sử dụng ra đệ tứ Hồn Kỹ, bộc phát hơn mười đạo phủ ảnh cực kỳ khủng bố.
Hoắc Vũ Hạo ở bên dưới đài chăm chú nhìn xem, bởi vì hắn muốn biết cường giả đến từ Nhật Nguyệt đế quốc khi chiến đấu đến tột cùng là như thế nào. Đồng dạng là có tu vi Hồn Đề, Hồn Đạo Sư sẽ chiến đấu với Hồn Sư như thế nào?
Mã Như Long và Khương Bằng nói chuyện với nhau đã gợi ý cho hắn rất nhiều. Nhất là câu nói kia của Mã Như Long, chỉ có chính mình mới hiểu rõ bản thân, những Hồn Đạo Khí hắn dùng đều là do chính mình chế tạo.
Ngay từ khi bắt đầu chiến đấu, Mã Như Long đã nắm giữ thế chủ động rất tự nhiên. Hoắc Vũ Hạo tuyệt không cho rằng đây là do may mắn tạo nên. Mã Như Long cường đại không chỉ là ở Hồn Đạo Khí mà còn là phán đoán được lòng người. Đầu tiên là hắn phóng thích năng lực, phân biệt hạn chế về thính lực và thị lực của đối thủ. Loại chiến pháp này của Hồn Đạo Sư tuyệt đối là lần đầu tiên mới nghe thấy. Cũng khó trách Khương Bằng trúng chiêu. Đương nhiên nếu tiếp theo lại dùng phương thức giống như vậy thì khẳng định là sẽ không có hiệu quả tốt như vậy nữa.
Lúc này Hồn Đạo Khí ở trên người Mã Như Long đã xuất hiện biến hóa, một cái khẩu pháo dài chừng một thước, đường kính chỉ khoảng ba centimet màu vàng xuất hiện ở trên đầu vai hắn. Trong nháy mắt tiếp theo, một cột sáng đỏ như máu cực nhỏ chợt bắn ra.
Trong thời gian hắn đang thao tác Hồn Đạo Khí, những người đứng xem có một loại cảm giác thông thuận, lưu loát như nước chảy mây trôi. Từ đầu đến cuối không hề dừng lại chút nào. Dường như là trước khi đám quang đạn kia nổ tung thì cái nồng pháo màu vành này đã xuất hiện ở trên đầu vai của hắn. Khi tia sáng kia bắn ra bên ngoài thì Hồn Kỹ thứ tư của Khương Bằng cũng nháy mắt hoàn thành. Đạo huyết quang đã bắn tới trước người của hắn.
Tu vi tới cấp bậc Hồn Đế, cảm giác sẽ cực kỳ mẫn tuệ. Cho dù là thị giác và thính giác đều bị ảnh hưởng thật lớn, thì khi cái cột sáng huyết sắc kia phát ra thì Khương Bằng vẫn còn cảm thấy nguy cơ lông tóc toàn thân dựng đứng lên. Gần như là theo bản năng hắn liền đem Chấn Thiên Phủ chắn ngang ở trước người, vừa lúc chặn đứng đạo huyết quang kia.
Không có tiếng nổ vang kịch liệt, tại cái chỗ đạo huyết quang này bắn thẳng vào, bên ngoài Chấn Thiên Phủ nhanh chóng xuất hiện một cái lỗ nhỏ. Dù cho Khương Bằng có muốn thừa cơ né tránh thì đạo huyết quang kia cũng đã xuyên thấu qua bả vai của hắn mà để lại một cái lỗ nhỏ cháy đen.
Loại Hồn Đạo Khí này đừng nói là nhìn thấy mà thậm chí là cả nghe Hoắc Vũ Hạo cũng chưa từng nghe qua. Khủng bố hơn chính là sau khi đạo huyết quang kia xuyên qua Chấn Thiên Phủ và thân thể của Khương Bằng xong thì lại có thể xuyên thấu qua cả cái hộ tráo phòng hộ mà một trăm lẻ tám Hồn Sư liên thủ thi triển ra. Bay rất xa ra bên ngoài.
Những nơi đạo huyết quang kia đi qua, không khí đều tản mát ra một cỗ mùi hương cháy khét.
Khương Bằng rên thảm một tiếng, thân thể kịch liệt lay động một chút. Nhưng quả thật vị Hồn Sư đến từ học viên thiên tài Vu Đế Áo này thật cường hãn. Dưới tình huống bên vai trái bị xuyên thủng một lỗ nhưng mà vẫn không có nửa phần ý tứ muốn lui bước. Điên cuồng hét lên một tiếng, Chấn Thiên Phủ trong tay lại quăng đi ra ngoài, mà lúc này đây cái hồn hoàn tượng trưng cho vũ kỹ thứ sáu cực mạnh của hắn bỗng chớp lóe quang mang.
Không hề nghi ngờ, đó cũng không phải là một cơ hội tốt để thi triển Hồn Hoàn thứ sáu. Nhưng mà Khương Bằng đã không thể chờ đợi thêm nữa.
Ánh mắt của hắn bị cường quang của Thiểm Quang Pháo làm tổn thương nghiêm trọng. Hắn biết rõ, trước khi trận thi đấu này chấm dứt, hai mắt của mình không thể nào khôi phục được. Về phần thính lực, chỉ cần đối thủ luôn luôn phóng ra, căn bản là sẽ không có khả năng cho hắn cơ hội khôi phục thính lực. Một ít tiếng nổ mạnh đã khiến hắn bị quấy nhiễu nghiêm trọng. Nhưng mà Khương Bằng cũng không phải là hoàn toàn bị động chịu đòn. Tuy rằng bả vai trái của hắn bị xuyên thủng, nhưng mà ngay trong nháy mắt bị xuyên thủng, hắn cũng đã nhận thức được phương hướng Mã Như Long đang đứng. Chấn Thiên Phủ đúng là bay về cái phương hướng kia.
Cái búa thật lớn cấp tốc xoay tròn ở trên không trung, thanh âm nổ ầm ầm liên tiếp vang lên. Hắc sắc quang mang nồng đậm gần như điên cuồng tỏa ra từ bên trong Chấn Thiên Phủ. Khiến cho thể tích của nó không ngừng tăng lên. Mà cái hắc sắc quang mang nồng đậm kia thì giống như là một cái hắc động. Cắn nuốt hết thảy ánh sáng ở xung quanh. Khiến cho đám khán giả ở bên dưới đài nhìn vào đều không nhịn được mà sinh ra một cỗ rùng mình xuất phát từ nội tâm.
Sắc mặt của Mã Như Long cũng trở nên ngưng trọng hẳn, hắn không có cố gắng tránh né. Từ bên trên Chấn Thiên Phủ có phát ra một cỗ hấp lực vô cùng mãnh liệt. Tuy rằng cỗ hấp lực này không đủ để kéo hắn vào, nhưng mà nhờ có cỗ hấp lực này tồn tại mà Khương Bằng mới có thể tìm được vị trí của hắn dưới tình huống không nhìn thấy gì.
Một cỗ lực lượng khủng bố khó có thể hình dung chợt phát ra. Mặt đát dưới chân Mã Như Long chợt nứt nẻ, một cái kí hiệu màu đen quỷ dị ở dưới chân hắn chợt hình thành. Bỗng nhiên có một ngọn lửa màu đen nồng đậm chợt thoát ra từ nền đất bên dưới chân hắn. Mà cũng đúng lúc này, cái Chấn Thiên Phủ có thể tích ước chừng tăng lên gấp đôi mang theo cái đuôi diễm lệ màu đen từ trên trời giáng xuống.
Hắc Ám Ma Chấn Thiên, Hồn Kỹ thứ sáu của Chấn Thiên Phủ. Công kích đơn thuần, mang theo âm hỏa từ Địa Ngục, cuồng nộ rung động trời cao, hắc ám tập trung, vỡ... vỡ... vỡ...
Đây là một kích cực mạnh của Khương Bằng, mặc dù là người hắn đã bị thương không nhẹ, thị giác và thính giác đã đồng thời bị ảnh hưởng thật lớn. Nhưng hắn vẫn có thể tập trung mà phát ra một chiêu về phía đối thủ như vậy. Vô luận là nắm bắt thời cơ hay là phán đoán đối với tình huống thế trận đều không hổ là cường giả cấp Hồn Đế.
Một cái vòng ánh sáng màu vàng ánh kim rực rỡ lóa mắt chợt tuôn ra từ trên đỉnh đầu của Mã Như Long, bao phủ lấy cơ thể hắn vào bên trong.
Mặc cho Địa Ngục Chi Hỏa mãnh liệt và mạnh mẽ như vậy cũng vô pháp xâm nhập vào mảy may. Chấn Thiên phủ từ trên trời giáng xuống chém vào cái quang tráo màu vàng ánh kim kia phát ra tiếng nổ vang không gì sánh kịp. Giống như là cả sàn đấu đều sắp bị đánh sụp vậy. Bên trên đỉnh của cái vòng bảo hộ màu vàng chợt xuất hiện một cái vết nứt tinh tế.
Phải biết rằng đây chính là Vô Địch Hộ Tráo có thể phòng ngự công kích của bát hoàn hồn Đấu La
Trên mặt của Mã Như Long phát ra một tia khâm phục. Thời gian ba giây của Vô Địch Hộ Tráo rất ngắn, nhưng cũng đủ để hắn ngăn cản uy lực của một kích này.
Hồn Đạo Khí ở trên người hắn lại biến hóa. Ít nhất cũng phải có hơn năm mươi cái ống pháo kim chúc bất đồng xuất hiện ở trên người hắn. Hơn nữa căn bản là không ai nhìn ra được là hắn phóng xuất đám Hồn Đạo Khí này như thế nào. Dường như là những cái này đột nhiên mọc ra từ trên người của hắn vậy.
Khương Bằng cũng không có tiếp tục buông tha. Sau khi tung một kích cực mạnh, cả người hắn đã nhanh chóng phóng về phía trước. Đã có Chấn Thiên Phủ ở đó, thông qua sự liên hệ của bản thân cùng với Vũ Hồn tự nhiên là hắn có thể hoàn toàn xác định được vị trí của đối thủ. Nhưng mà có thể nhìn ra được, trong khi hắn đang vọt tới, cánh tay trái của hắn đã buông thõng ở bên người, hiển nhiên là đã mất đi tác dụng. Quỷ dị hơn là, miệng vết thương bị xuyên thủng lúc trước cho tới giờ phút này cũng không hề có một giọt máu tươi nào chảy ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Kết thúc ba giây, Chân Thiên Phủ một lần nửa lại trở lại trong tay của Khương Bằng. lúc này khoảng cách của hắn với Mã Như Long đã không đến mười thước. Vừa sải bước ra, Chấn Thiên Phủ trong tay của hắn liền vung lên, mấy đạo hồn hoàn trên người hắn cũng lẽ lên. Khương Bằng tin tưởng, chỉ cần mình có thể tiếp cận bên người Mã Như Long, như vậy hắn có thể làm chủ thắng bại trong trận đấu này.
Khương Bằng không nhìn thấy gì, nhưng mà khán giả lại thấy được rõ ràng. Trong nháy mắt khi song phương sắp tiếp xúc với nhau, toàn bộ những khẩu pháo kim chúc trên người của Mã Như Long đều phát ra quang mang sáng lạn.
Nhưng mà đám nồng pháp kim trúc này nổ thì cũng chia làm trước sau. Cái bùng nổ đầu tiên chính là một cái khẩu pháo màu đỏ lớn bằng miệng chén, mọt viên quang cầu màu hồng sắc không một tiếng động đánh tới thân thể của Khương Bằng.
Khiến người khác kinh ngạc chính là Khương Bằng hoàn toàn không phát giác ra cái quang cầu màu hồng sắc đang bay đến này. Dường như là cảm giác của hắn đã hoàn toàn biến mất vậy.
Ngay sau đó, cái quang cầu màu hồng kia liền nhẹ nhàng áp sát vào ngực của hắn. Cho đến giờ phút này Khương Bằng vẫn không hề phát hiện như trước. Nhưng tiếp theo trong nháy mắt cả người hắn giống như là bị đông lại vậy, bị giữ nguyên ở trong không trung. Sau đó nghênh đón hắn là vô số đạo hào quang được bắn ra cùng một lúc.
Chân chính có thể thấy rõ ràng điều này ngoại trừ một ít cường giả có tu vi cực cao ra thì cũng chỉ có Hoắc Vũ Hạo.
Thông qua khả năng quan sát mẫn tuệ của mình, Hoắc Vũ Họa có thể thấy rõ ràng cả quá trình. Hắn không biết cái quang cầu màu hồng kia là cái gì, nhưng mà có thể đoán được tất nhiên nó là một loại đạn pháp đặc thù có thể dễ dàng che đậy giác quan của người khác. Cũng không phải là loại đạn pháp Tụ Lực Hồn mà đồn đạo sư cấp thấp hay sử dụng. Tác dụng của nó hẳn là khiến cho người ta tạm thời đánh mất hết khả năng hành động. Trong nháy mắt bị đánh trúng, cái Chấn Thiên Phủ trong tay Khương Bằng cũng biến mất.
Hơn mười tia Hồn Đạo Xạ Tuyến cấp sáu đồng loạt bắn đi. Thân thể Khương Bằng bị đánh bay lên, cho dù Hồn Lực ở trong thể nội của hắn có tự hành hộ thể thì thân thể của hắn cũng bị đánh văng đến chỗ cái vòng phòng hộ ở phía xa mới dừng lại được.
Chỉ thoáng cử động thân thể một cái, hắn liền chậm rãi theo cái vòng phòng hộ kia nhảy xuống, ngã xuống bên dưới đài.
Trận đấu chấm dứt. Gần như Mã Như Long chiếm ưu thế tuyệt đối và giành được thắng lợi trong trận đấu này. Cái giá duy nhất hắn phải trả chính là cái kiện Vô Địch Hộ Tráo kia. Nhưng với thực lực của hắn, nhất định có thể chế tạo ra loại Hồn Đạo Khí có tính tiêu hao này. Cái giá khẳng định là không sang quý như mua ở bên ngoài. Hồn Đạo Sư cấp cao luôn là cực kỳ giàu có. Càng không nói đến hắn là Hồn Đạo Sư cấp cao của Minh Đức Đường.
Sau khi xem xong trận đấu này, Hoắc Vũ Hạo ở bên dưới đài thở dài một hơi, hắn cũng không có cảm thấy Mã Như Long đáng sợ mà ngược lại trong lòng tràn ngập cảm giác hưng phấn.
Đây là chiến đấu giữa Hồn Đạo Sư và Hồn Sư! Khi Mã Như Long chiến đấu khiến cho người ta cảm giác chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung, chính là sinh động như nước chảy mây trôi.