Đường Khiếu nhìn Đường Tam, trong ánh mắt có vài phần biến hóa,
"Ngươi lớn lên giống mụ mụ ngươi, nhưng tính cách lại càng giống ba ba của ngươi. Nguyệt Hoa, đừng khóc, có lẽ làm như vậy, trong lòng Hạo đệ sẽ thoải mái một ít. Ngày mai Tiểu Tam cử hành nhận quy tông nghi thức. Ngươi tới an bài một chút."
Đường Nguyệt Hoa lau nước mắt, nhíu mày, nói:
"Đại ca, ngươi không bàn trước với tông môn trưởng lão một chút sao? Dù sao, bọn họ......"
Đường Khiếu hướng nàng khoát tay áo,
"Ngươi đi an bài đi, ta tự biết chừng mực. Lén lút thông tri chẳng thà đem ra nói thẳng thắn. Trước hết ngươi mang Tiểu Tam đi nghỉ ngơi. Tiểu Tam, ngày mai nhận quy tông nghi thức, ngươi phải nhớ kỹ, Hạo Thiên Tông cùng ngoại giới bất đồng, không thể chỉ dùng lễ nghi mà ngươi học được từ cô cô là có thể đứng vững tại tông môn. Ta tặng ngươi hai chữ, cường ngạnh. Ở chỗ này, thực lực chính là lời nói trọng lượng nhất. Muốn thay thế phụ thân ngươi để làm việc cho tông môn, đầu tiên ngươi cần chứng minh thực lực của chính mình cho tông môn xem. Nếu không, ngươi không thể làm được gì cả."
Mang theo Đường Tam roi khỏi phòng của tông chủ, Đường Nguyệt Hoa vẫn chưa thể từ trong bi thương khôi phục lại. Thử nghĩ, hồi ấy nhị ca thật là oai hùng, rạng rỡ, Hồn đấu la trẻ tuổi nhất của Đấu La Đại Lục, dưới tình huống bị vây công vẫn có thể đánh chết Giáo Hoàng. chính hành động vĩ đại này đã làm cho Võ Hồn Điện phải chịu nỗi sỉ nhục trước nay chưa từng có. Nhưng hiện tại, hắn lại tự tàn phá thân thể, sự hùng dũng năm đó đã không còn, chỉ có thể tại nơi sơn dã chờ đợi ngày tính mạng kết thúc. Đây là một kết cục quá bi thương.
Phía trong tòa thành của Hạo Thiên Tông chính là nơi ở của hai thế hệ đầu cùng với tông môn trưởng lão. Đệ tử đời thứ ba và thứ tư đều ở trong những thạch phòng ở sau tòa thành.
Đường Nguyệt Hoa an bài chỗ nghỉ cho Đường Tam xong, lúc này mới cẩn thận hỏi Đường Tam toàn bộ những chuyện mà Đường Hạo đã trải qua. Nghe xong Đường Tam kể lại cả quá trình, nghe được mẫu thân của Đường Tam có hy vọng để khôi phục, tâm tình của nàng mới bình tĩnh lại một chút.
Căn phòng mà Đường Tam được an bài rất đơn giản, có một phòng tiếp khách rất nhỏ, ước chừng chỉ có 7 hoặc 8 thước vuông, phòng ngủ khoảng 10 thước vuông, còn có một phòng vệ sinh cũng rất nhỏ, cơ bản thì mọi thứ cần thiết cho sinh hoạt đều có. Đây là trang bị tiêu chuẩn của đệ tử đời thứ ba của Hạo Thiên Tông.
"Tiểu Tam. Ta thật sự rất muốn đi xem ba ba của ngươi một chút"
Đường Nguyệt Hoa thở dài nói.
Đường Tam than nhẹ một tiếng,
"Khi mới chứng kiến ba ba con tự mình cắt tay, con cũng rất khó chịu. Nhưng sau lại nghĩ thông suốt, có lẽ như bây giờ, mỗi ngày ba ba đều cùng mụ mụ ở một chỗ không có bất cứ gì buồn phiền. Đối với người mà nói là tốt nhất. Chờ thêm đoạn thời gian nữa cô cô hãy đi. Dù sao khoảng cách cũng rất xa."
Đường Nguyệt Hoa gật gật đầu,
"Tốt lắm, chúng ta không nói trước chuyện của ba ba nữa. Nói một chút về ngươi đi. Lần này ngươi trở lại tông môn, có tính toán gì không?"
Đường Tam nói:
"Ba ba hy vọng ta có thể bái tế gia gia, sau đó dùng hết khả năng để giúp tông môn làm chút chuyện."
Đường Nguyệt Hoa nói:
"Hiện tại tình huống của tông môn rất phức tạp. Nếu như từ góc độ của phụ thân ngươi để nhìn thì trong tông chia làm hai phái: Phe phái do đại bá ngươi cầm đầu cho rằng chuyện hồi đó không phải phụ thân của ngươi sai mà là bởi vì Võ Hồn Điện bá đạo ngang ngược nên mới tạo ra xung đột. Võ Hồn Điện Giáo Hoàng mặc dù đã chết. Nhưng mẹ của ngươi cũng chết. Võ Hồn Điện dựa vào sự cường đại của bản thân để chèn ép thế lực của Hạo Thiên Tông khiến cho tông môn bất lợi. Chúng ta mới không thể không cùng phụ thân ngươi vạch ra giới hạn. Nhưng trên thực tế, phụ thân ngươi cũng không có làm sai cái gì. Còn phe phái kia lại là do mầy vị trưởng lão cầm đầu. Bọn họ cho rằng, phụ thân ngươi làm việc không cẩn thận. Cùng hồn thú kết hợp. Do đó mới tạo thành xung đột. Khiến cho tông môn suýt nữa cùng Võ Hồn Điện chính diện xung đột. Tạo thành hậu quả không thể khắc phục. Hơn nữa còn khiến gia gia của ngươi tức chết, tội không thể tha thứ. Ngươi hôm nay đã gặp bọn Đường Long. Bọn chúng đều thuộc về phe của đại bá ngươi. Đường Long con trai của một tộc đệ kế tiếp bên phía đại bá ngươi, là đệ nhất nhân đời thứ ba."
Trong mắt Đường Tam toát ra quang mang suy tư.
"Cô cô. Có phải người muốn nói cho con biết rằng khi con nhận quy tông nghi thức sẽ phải chịu sự cản trở của các trưởng lão trong tông môn hay sao?"
Đường Nguyệt Hoa gật gật đầu.
"Đúng là như thế. Sợ rằng chuyện ngày mai sẽ không thuận lợi. Cho dù phụ thân ngươi có đem về hai khối hồn cốt. Chỉ sợ cũng rất khó được bọn họ tha thứ. Nhị ca vừa thoát ly tông môn vừa tạo ranh giới với tông môn. Chỉ sợ bọn họ sẽ không dễ dàng cho phép ngươi nhận tổ quy tông."
Đường Tam nhíu mày.
"Nếu như các trưởng lão không đồng ý. Sẽ có kết quả gì ạ?"
Đường Nguyệt Hoa địa sắc mặt trở lên âm trầm.
"Kết quả xấu nhất chính là đem ngươi trục xuất tông môn. Phế bỏ võ hồn. Thậm chí bắt ngươi dẫn đường để tìm phụ thân ngươi để truy cứu tội lỗi lúc trước. Đương nhiên, rất khó có khả năng xuất hiện tình huống đó. Đại ca dù sao cũng là tông chủ. Các trưởng lão cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi. Nếu như ta đoán không sai lệch nhiều lắm thì các trưởng lão cuối cùng sẽ phải chịu thỏa hiệp. Đem ngươi đuổi ra khỏi tông môn. Không cho tự nhận là đệ tử Hạo Thiên Tông."
Đường Tam nhìn Đường Nguyệt Hoa. nói:
"Con phải nên làm như thế nào bây giờ? Nếu người đồng ý để cho ta trở về. Hẳn là đã nghĩ kỹ đối sách rồi."
Đường Nguyệt Hoa gật gật đầu,
"Các trưởng lão mặc dù cổ hủ, nhưng bọn họ luôn luôn lấy tông môn làm trọng. Muốn được bọn họ thừa nhận, ngươi phải nghe lời mà đại bá ngươi đã nhắc nhở, trước mặt bọn họ phải chứng minh thực lực của chính mình. Dùng thực lực chinh phục bọn họ. Sau đó lại vì tông môn làm một ít cống hiến. Như vậy bọn họ cũng không có cách nào phản đối ngươi nhận tổ quy tông. Đại bá ngươi sở dĩ cảnh tỉnh ngươi hai chữ cường ngạnh, là muốn nói cho ngươi biết, ở Hạo Thiên Tông, luôn luôn là ăn cứng mà không ăn mềm. Lúc trước, địa vị của đại bá cùng ba ba của ngươi tại tông môn hoàn toàn đều do đánh đấm mà có được. Ai không phục thì hắn sẽ đánh cho phải phục mới thôi, cho nên mới lập được quyền uy. Lúc đại bá ngươi quay về tông môn để kế thừa vị trí tông chủ, các trưởng lão cũng từng nghi ngờ, bởi vì hắn vẫn đều cùng phụ thân ngươi ở cùng một chỗ. Đại ca bằng vào thực lực của chính mình, đánh bại tất cả trưởng lão, lúc đấy mới được bọn họ nhất trí tán thành, trở thành tân tông chủ của Hạo Thiên Tông. Bởi vậy, ngày mai khi ngươi nhận tổ quy tông, quá trình này sẽ không được dễ dàng, lúc đó ngươi phải cường ngạnh một chút, dùng thực lực chứng minh ngươi có năng lực để trợ giúp tông môn giành lại vị trí huy hoàng."
Đường Tam chậm rãi vuốt cằm,
"Cô cô, ta hiểu được."
Đường Nguyệt Hoa động thân, vuốt nhẹ đầu Đường Tam,
"Vậy ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi. Nghỉ ngơi dưỡng sức. Ta còn có một số việc muốn chuẩn bị. Ngày mai giữa trưa sẽ triệu khai tông môn đại hội, đến lúc đó cô cô muốn được thấy biểu hiện của ngươi."
Nói xong lời này, Đường Nguyệt Hoa nói cho Đường Tam, đồ ăn sẽ có người phụ trách đưa tới, giúp hắn hảo hảo nghỉ ngơi.
Đường Nguyệt Hoa đi, Đường Tam khoanh chân ngồi ở trên giường, đem quá trình hôm nay trở lại tông môn hồi tưởng một lần, đại bá cùng cô cô rõ ràng là có xu thế ủng hộ phụ thân, có thể dễ dàng nhận ra, đại bá khi nghe mình nhắc tới phụ thân thì đã mực cố gắng kìm nén tình cảm, còn khi hắn nói rằng mình lớn lên giống mẫu thân, trong đôi mắt đã toát ra nhu tình ko thể che giấu không được. Xem ra, mặc dù phụ thân chịu nhiều thống khổ, nhưng ít nhất người vẫn còn cùng mẫu thân từng có một đoạn tình ái, đại bá mặc dù thân là tông chủ, nhưng hắn cũng phải chịu thống khổ không ít hơn phụ thân.
Có thể thuận lợi hay không hoàn thành tâm nguyện của phụ thân thì chỉ có thể biết được vào ngày mai.
Nghĩ tới đây, Đường Tam hít sâu khẩu khí, chậm rãi nhắm hai mắt, tiến nhập trạng thái tu luyện. Ở Nguyệt Hiên một năm, mặc dù tốc độ tăng tiến của hắn có chút chậm lại, nhưng bản thân lại đem toàn bộ sở học quán thông. Nhất là hiện tại kỳ kinh bát mạch hoàn toàn đã được đả thông, mặc dù lực lượng chỉnh thể tăng lên không nhiều lắm, nhưng nội lực lại giống như trường giang đại hà chảy cuồn cuộn không dứt, đối thủ đồng cấp bậc không thể có khả năng so sánh.
Buổi tối. Tiếng đập cửa nhẹ nhàng vang lên.
Đường Tam chậm rãi mở mắt,
"Mời vào."
Cửa mở ra, một chiếc đầu ngò vào dò xét, đó là một tiểu cô nương, trên đầu có hai bím tóc đáng yêu, nhìn bộ dáng mới chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi.
"Người là tam thúc sao?"
Một thanh âm thanh thúy, rất êm tai vang lên, một đôi mắt to linh hoạt tò mò nhìn Đường Tam
Đường Tam mỉm cười,
"Ngươi là ai? Vào đi."
Tiểu nha đầu đẩy cửa ra, trong tay cầm một cái hộp đựng thức ăn,
"Người còn không có nói cho ta biết, người có phải tam thúc không?."
Đường Tam mỉm cười nói:
"Nếu như ngươi mang cơm đến cho Đường Tam thì quả thật không sai, chính là ta."
Tiểu nha đầu hì hì cười, một đôi mắt to cẩn thận nhìn Đường Tam,
"Tam thúc, ngươi lớn lên thật là đẹp trai. So với ba ba con còn đẹp trai hơn nhiều."
Đường Tam sửng sốt một chút,
"Ba ba của ngươi là ai?"
Tiểu nha đầu nói:
"Ba con gọi Đường Hổ, là đệ nhất nhân đời thứ ba."
Đường Tam nghi hoặc nói:
"Đệ nhất nhân đời thứ ba không phải là Đường Long đại ca sao?"
Tiểu nha đầu lắc đầu, nói:
"Tam đời đệ nhất nhân là ba ba con, không phải là Đường Long thúc thúc. Ba ba của con thường nói, Đường Long bá bá đánh không lại người. Lần trước bại bởi Đường Long bá bá chỉ là vận khí không tốt."
Vừa nói, nàng vừa đem hộp đựng thức ăn đặt ở trên cái bàn cạnh giường của Đường Tam, đôi mắt to có chút bất mãn nhìn Đường Tam.
Đường Tam cười một tiếng, nói:
"Đôi khi, vận khí cũng là một bộ phân của thực lực. Ta còn không biết tên của ngươi."
Tiểu nha đầu nói:
"Con gọi là Đường Điềm Điềm. Tam thúc, người có thể gọi con là Điềm Điềm."
Đường Tam cười nói:
"Hảo, ta cám ơn ngươi, Điềm Điềm."
Nhìn thấy ánh mắt trong suốt tinh khiết của tiểu cô nương này, Đường Tam không khỏi nhớ tới tình cảnh của chính mình lúc mới lớn, rất giống với nàng. Khi đó, hắn đã được làm quen với Tiểu Vũ, làm quen với những người khác trong Sử Lai Khắc Thất Quái. Mọi người vẫn luôn cùng nhau cố gắng tu luyện
Điềm Điềm hướng Đường Tam cười cười,
"Tam thúc, con đi đây. Hẹn gặp lại. Người cười lên trông thật đẹp trai."
Nói xong, tiểu nha đầu vừa đi vừa nhảy chân sáo ra bên ngoài.
Cơm tối rất đơn giản có một đĩa thịt bò, bốn cái bánh bao, một đĩa rau xào, còn có một chén canh trứng lớn. Đường Tam ăn thấy rất thơm ngon, đây là bữa ăn đầu tiên của hắn từ sau khi quay về tông môn. Bất luận nói như thế nào, địa phương này mới thật sự là nhà của mình.
Một đêm vô sự, sáng sớm hôm sau, khi ánh sáng bình minh chiếu vào, Đường Tam theo thói quen rời khỏi giường, đi ra khỏi phòng.