Lại một ngày mới đến, Sở Mộ thức tỉnh rửa mặt xong, sau khi hoạt động gân cốt lại ngồi xếp bằng ở trên giường, loại trừ tạp niệm tĩnh tâm ngưng thần, bắt đầu tu luyện kiếm khí quyết Thượng Nguyên.
Tay phải của hắn nắm một khối linh thạch hạ phẩm mới. Khối linh thạch hạ phẩm trước đó đã mất đi công hiệu, biến thành một khối đá rất bình thường. Có lẽ sau nghìn trăm tuổi, nó sẽ một lần nữa biến thành linh thạch. Nhưng đối với Sở Mộ, nói đã không có bất kỳ tác dụng nào nữa.
Một đại chu thiên lại nối tiếp một đại chu thiên vận chuyển. Kiếm khí Thượng Nguyên càng thêm tinh thuần hùng hậu. Trong lúc vận chuyển mơ hồ phát ra những tiếng ầm ầm như sấm rền, dường như muốn phá tan gông cùm xiềng xích nào đó.
Đột nhiên, toàn thân Sở Mộ không tự chủ được chấn động. Trong kinh mạch kiếm khí Thượng Nguyên đột nhiên tăng nhanh trùng kích, dường như có thứ gì bị phá tan. Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm khí Thượng Nguyên cuồn cuộn một hồi, tinh thuần ba phần, hùng hậu ba phần.
- Được rồi. Cuối cùng đạt được nửa bước Hóa Khí. Thực lực chỉnh thể... ít nhất... Nâng cao hai đến ba thành.
Tu luyện kiếm khí quyết hoàn tất, Sở Mộ xuống lầu, tiến hành tu luyện thường ngày, tu luyện Huyễn Ảnh Bộ.
Huyễn ảnh xuất hiện. Một đạo... Hai đạo... Ba đạo... Bốn đạo... Năm đạo... Sáu đạo...
Sáu huyễn ảnh lại thêm bản thân Sở Mộ, có bảy bóng người khó phân biệt thật hay giả ở trong tầng một của Kiếm Lâu chạy qua lại, khiến người ta hoa cả mắt.
Hết lần này tới lần khác tu luyện Huyễn Ảnh Bộ, huyễn ảnh xuất hiện lại biến mất, trùng điệp thay thế, trước sau duy trì ở sáu bóng người.
Sau hơn mười lần biến, bước chân Sở Mộ chợt dừng lại. Từng huyễn ảnh trùng điệp biến mất. Hắn yên lặng đứng thẳng trầm tư một lát. Thân hình lại thoáng động, từng huyễn ảnh lại xuất hiện.
Sau khi huyễn ảnh thứ sáu lóe lên, một huyễn ảnh mới theo đó ngưng tụ ra. Cùng lúc đó, một tiếng chuông lớn vang lên, phát ra sóng âm vô hình khuếch tán bốn phương tám hướng, không gặp bất kỳ trở ngại nào, chui vào trong tai của mỗi một học viên ngoại phủ...
Tiếng chuông lớn vang lên, chỉ có một ý nghĩa. Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp sắp bắt đầu.
Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp của ngoại phủ, ba tháng tiến hành một lần. Mỗi người có thể tự do lựa chọn tham gia hoặc không tham gia. Nhưng trên phủ quy có nói rõ ràng, chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lần đầu tiên tốt nhất phải tham gia, đạt được thứ tự gì hay không, không quan trọng. Quan trọng chính là chỉ có sau khi tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, mới có tư cách mở ra Thánh Địa Tu Luyện để sử dụng.
Sau khi tiếng chuông vang lên, nhất thời, liền có rất nhiều học viên đều rời khỏi Kiếm Lâu, đi về phía Tiểu Kiếm Tháp.
Sở Mộ cũng mang theo hai thanh Ngụy Kiếm Khí, một thanh cầm trong tay bên trái, một thanh đeo ở sau lưng, cùng hai người Chu Nghị và Trầm Đào đi ra khỏi Kiếm Lâu, thuận đường tiến về phía Tiểu Kiếm Tháp.
Rất nhiều người. Khoảng một nghìn tám trăm học viên mới nhất định sẽ trình diện. Ngoài ra còn có hơn hai ngàn học viên cũ. Cho dù không phải tất cả đều đi, nhưng chí ít cũng sẽ có hơn phân nửa.
Bọn họ vừa đi về phía Tiểu Kiếm Tháp, vừa bàn tán ầm ĩ. Các loại chuyện cần nói đều sẽ nói.
- Sở sư huynh, không biết chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp này rốt cuộc là thế nào?
Vẻ mặt Chu Nghị lộ rõ sự hiếu kỳ.
- Ngươi thật ngốc. Sở sư huynh giống như chúng ta, đều là học viên mới, cũng là lần đầu tiên phải đi tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Sở sư huynh làm sao mà biết được.
Trầm Đào nói.
Sở Mộ khẽ mỉm cười một cái, không trả lời. Hắn từ chỗ Chư Cát Minh thật ra có hiểu một chút đối với Tiểu Kiếm Tháp. Ví dụ như Tiểu Kiếm Tháp tồn tại và các phương thức hạng chiến.
Dựa theo như lời Chư Cát Minh đã nói. Tiểu Kiếm Tháp này là do rất nhiều cường giả trong vương thất căn cứ kiếm tháp thông thiên phỏng chế thành. Theo lời đồn đại, kiếm tháp thông thiên nằm ở trung tâm chủ Kiếm Vực đại lục Cổ Kiếm, có chín mươi chín tầng, thần kỳ vô cùng. Tiểu Kiếm Tháp chỉ có chưa đầy một phần trăm công năng của kiếm tháp thông thiên.
Cho dù là phỏng chế, cũng vô cùng khó khăn. Đồng thời cần tiêu hao tài nguyên quá lớn. Cho nên chỉ có ngoại phủ mới có Tiểu Kiếm Tháp. Nội phủ và vương phủ lại không có. Bởi vì cho dù lấy năng lực của Kiếm Phủ cũng có không cách nào chống đỡ trước tiêu hao như vậy.
- Sư đệ.
Bên cạnh vang lên một giọng nói có vài phần ngạc nhiên.
- Sư huynh.
Sở Mộ nhìn lại. Hóa ra là La Ngọc Phong.
- Sư đệ, tu vi của sư đệ...
La Ngọc Phong có chút kinh hãi.
- Vừa đột phá xong.
Sở Mộ mỉm cười nói.
- Tốt. Sư đệ cũng cuối cùng đã đột phá đến nửa bước Hóa Khí. Tin tưởng ở trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, nhất định có thể đạt được thứ tự tốt hơn.
Phản ứng đầu tiên của La Ngọc Phong là sửng sốt, tiếp theo hắn mìm cười, thật lòng nói.
So sánh với một tháng trước, khí tức trên người La Ngọc Phong cũng tinh thuần hùng hậu hơn một chút. Đủ thấy một tháng qua, hiệu quả tu luyện vẫn vô cùng rõ ràng.
Bên cạnh còn có người khác cũng nghe được lời đối thoại giữa Sở Mộ và La Ngọc Phong. Bọn họ nhất thời cẩn thận nhìn Sở Mộ một chút. Khi phát hiện tu vi của Sở Mộ thật sự đột phá đến nửa bước Hóa Khí, nhất thời mỗi người lại bàn luận.
Không bao lâu, một đám người liền đến chỗ Tiểu Kiếm Tháp.
Cái gọi là Tiểu Kiếm Tháp, thật ra chính là một công trình kiến trúc có hình dạng của một tòa tháp, toàn thân màu đỏ sậm, chiếm diện tích cực lớn, ước chừng mấy trăm thước vuông. Đồng thời có độ cao hai mươi thước, có vẻ trang nghiêm khí phách nồng đậm. Giống như một ngọn núi đứng sừng sững ở trên mặt đất. Nhưng tòa Tiểu Kiếm Tháp này cũng chỉ có một tầng. Tám góc nghiêng bay lên khiến tòa Tiểu Kiếm Tháp có một phong thái như muốn bay nhảy trên trời cao. Đỉnh chóp đầy nhô ra. Chỗ cao nhất giống như một đoạn mũi kiếm nhắm thẳng vào trời xanh, hình như muống đâm thủng trời cao, sắc bén ép người.
Mà Tiểu Kiếm Tháp cũng không có cửa lớn. Ở vị trí cách mặt đất chừng mười thước, có những hình tròn tối đen, đường kính khoảng một thước. Cẩn thận đếm kỹ, tổng cộng có trăm cái, không nhiều không ít.
Lục tục có học viên không ngừng từ phương hướng khác nhau chạy tới. Số học viên trình diện đã vượt quá hai nghìn.
Sở Mộ quan sát Tiểu Kiếm Tháp, cảm thấy khiếp sợ sâu sắc trước khí phách trang nghiệm phát ra từ tòa Tiểu Kiếm Tháp này.
- Một tòa Tiểu Kiếm Tháp này thậm chí chưa phỏng chế được một phần trăm còn như vậy. Vậy kiếm tháp thông thiên chín mươi chín tầng lại phải có hình dạng khổng lồ tới mức nào?
Sở Mộ âm thầm kinh hãi, đồng thời không ngừng hướng tới. Đột nhiên hắn bắt đầu nảy sinh một ý niệm. Bất kể như thế nào, nhất định phải đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực. Cho dù không vì cái gì khác, chỉ cần tận mắt nhìn thấy kiếm tháp thông thiên cũng phải đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực.
Ý niệm này vừa mới bắt đầu nảy sinh, ngay trong lòng Sở Mộ đã mọc rễ, bắt đầu muốn nẩy mầm.
- Thực lực của ta bây giờ khẳng định còn chưa đủ. Ta phải nâng cao hơn nữa. Một ngày kia, thời điểm ta đủ cường đại, có thể đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực. Nơi đó mới là trung tâm của đại lục Cổ Kiếm.
Sở Mộ âm thầm nói, vô cùng kiên định.