Thoáng chốc, màn kiếm kín không một chỗ hở chợt dừng lại, bị nghiền nát. Ngực Tăng Bất Phàm bị một kiếm chém trúng, toàn thân bay ngược ra phía sau.
- Sở Mộ thắng!
Trọng tài lớn tiếng tuyên bố. Hắn không tự chủ âm thanh đều rung lên đầy kích động.
Phương Lãnh Ngôn nắm chặt bàn tay. Vừa rồi hắn cũng cho rằng, trừ hắn ra, không ai có thể nhìn thấu sơ hở trong màn kiếm của Tăng Bất Phàm. Nhưng không ngờ Sở Mộ lại lấy sự thực nói cho hắn biết, trừ hắn ra, còn có người khác có thể làm được điều đó.
- Ta đã biết mà. Cái gì mà mười Đại Tân Tinh chứ? Không chọn Sở Mộ là sai lầm tới mức nào.
Lương Hải Sơn vô cùng kích động.
MÀ đám người Chư Cát Minh lạià cảm thấy kinh ngạc và hoảng hốt. Bọn họ tưởng tượng chính là Sở Mộ sẽ bị thua. Chẳng bao giờ ngờ được, hiện tại Sở Mộ lại giành được thắng lợi.
- Ngươi quả nhiên còn có che giấu. Càng lúc ta càng chờ mong được đánh với ngươi một trận.
Lôi Hạo nhìn chằm chằm về phía Sở Mộ, trong mắt phát ra chiến ý nồng đậm.
Vòng thi đấu thứ 7 tiếp tục tiến hành.
Sở Mộ đánh bại Tăng Bất Phàm, nhất thời dẫn tới một đợt bàn luận dâng trào.
Có người cảm thấy cao hứng. Đồng thời, cũng có người cảm thấy khó chịu. Ví dụ như đám người Phương Lãnh Ngôn, Tề Thiếu Phàm và Chu Thiên Chiếu cùng với Triệu Long Khôn.
- Sở Mộ, ở trong mắt ta cái gì cũng không phải.
Vạn Bàn cười lạnh. Đối thủ trong lòng hắn chỉ có một. Đó chính là Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Ngoại trừ Hoàng Phủ Thương Nguyệt ra, những người khác đều không được hắn để vào mắt. Cho dù là Khương Ngọc Hoàn đứng thứ 3.
Về phần Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Hắn thấy, cũng chỉ có Vạn Bàn và Khương Ngọc Hoàn có thể khiến cho hắn có chút hứng thú. Sở Mộ và mười Đại Tân Tinh gì đó đều là những kẻ hắn tiện tay có thể đánh bại.
Vòng thi đấu thứ 7 vạn phần đặc sắc. Có lẽ là do các trọng tài cố ý an bài.
Đối thủ được an bài cho mười Đại Tân Tinh đều là người trên Tân Tinh Bảng lần trước. Ngoại trừ Tăng Bất Phàm bị Sở Mộ đánh bại ra, chín người khác trên Tân Tinh Bảng lần trước đều bị chín Tân Tinh Bảng lần này đánh bại. Còn lại một đối thủ bị đánh bại thứ hạng 111, trên lý thuyết cũng nắm giữ thực lực không thua gì với tân tinh.
- Trận thi đấu lớn Kiếm Thuật Vi Vương lần này, so với mấy lần trước càng đặc sắc hơn. Nhân tài không ngừng xuất hiện.
Trọng tài số 3 cười nói.
- Đúng vậy, mười Đại Tân Tinh của mấy lần trước tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không có người nào đạt được trình độ đánh bại tất cả mười tân tinh. Không nghĩ tới lần này, không chỉ có xuất hiện, hơn nữa còn không chỉ một người.
Trọng tài số 5 nói.
- Xem ra, trải qua mấy chục năm suy sụp, Đại Khôn Kiếm Phủ chúng ta cuối cùng đã có một lần khôi phục huy hoàng ngày xưa.
Vừa nhắc tới mấy chục năm suy sụp, các trọng tài nhất thời trầm mặc xuống. Một lúc lâu bọn họ mới chuyển đề tài.
- Ta muốn kiến nghị mở rộng số người trên Tân Tinh Bảng lên mười hai người. Một người trong đó là Sở Mộ. Một vị trí giữ lại.
Số 7 trọng tài nói.
- Trọng tài trưởng. Ý của ngài?
- Số lượng mười người trên Tân Tinh Bảng không thay đổi, tăng thêm một danh hiệu siêu Tân Tinh.
Trọng tài trưởng thản nhiên nói:
- Danh hiệu này xuất hiện trong những người lần đầu tiên tham gia trận chung kết Kiếm Thuật Vi Vương. Ai có thể vượt qua Tân Tinh người đó chính là siêu Tân Tinh. Chuyện này đợi đến sau khi cuộc thi đấu hôm nay kết thúc hãy tuyên bố.
- Siêu Tân Tinh giỏi hơn Tân Tinh. Được.
Các trọng tài đều tán thành.
Màn đêm lại phủ xuống, có nghĩa là tranh tài hôm nay đến đây kết thúc.
Một trọng tài lớn tiếng tuyên bố quyết định mới nhất, tăng thêm một danh hiệu siêu Tân Tinh. Người mới nào có thể đánh bại mười Đại Tân Tinh, hoặc mười Đại Tân Tinh ai có thể đánh bại các tân tinh khác, hoặc là có thể cho thấy kiếm thuật vượt qua mười Đại Tân Tinh, có thể thu được danh hiệu siêu Tân Tinh.
- Siêu Tân Tinh là ta.
Tề Thiếu Phàm tràn đầy tự tin.
- Siêu Tân Tinh, thật là thú vị.
Hoàng Phủ Phú khẽ cười một tiếng, bàn tay nắm chặt, dường như cầm thứ gì:
- Cái danh hiệu này rất thích hợp với ta.
- Siêu Tân Tinh chính là tạo ra dành cho ta.
Phương Lãnh Ngôn cũng tràn đầy tự tin nói.
Nói ngắn gọn lại, mỗi người trong mười Đại Tân Tinh đều cho rằng cái danh hiệu siêu Tân Tinh này trừ mình ra không còn có thể là người nào khác.
Thứ tự trong mười Đại Tân Tinh có phân cao thấp. Người có thứ hạng thấp hơn tất nhiên cảm thấy bất mãn. Bọn họ đều cảm thấy với thực lực của mình có thể được thứ hạng cao hơn, cho nên trong lòng đều nhịn một bụng lửa, muốn đánh bại người khác, giẫm xuống dưới chân.
Hiện tại xuất hiện một danh hiệu siêu Tân Tinh, có ý nghĩa bao trùm ở trên Tân Tinh, nên vô cùng thỏa mãn.
Cuộc tranh tài hôm nay vừa kết thúc, các học viên đều mang theo các loại hưng phấn cùng kích động rời đi. Sau khi tới Thiện Đường dùng bữa tối, mỗi người đều quay về Kiếm Lâu của mình nghỉ ngơi tổng kết lại thu hoạch.
Lương Hải Sơn thi đấu tới vòng thứ bảy, hiện tại có ba trận thắng bốn trận bại. Đối thủ gặp được càng về sau càng cường đại hơn. Hắn bị đánh bại cũng không có gì đáng trách.
Nhưng hắn rất thích quan sát. Có thể tiến vào trận chung kết, hắn đã cảm thấy rất cao hứng. Huống gì còn có thể thắng được ba trận ở trong trận chung kết. Cho dù sau đó vẫn thua, thậm chí là sau khi trận chung kết chấm dứt đạt thứ hạng 1000, đứng cuối cùng hắn cũng cảm thấy đủ hài lòng.
Hai ngày sau, vòng thứ 7 thi đấu kết thúc. Các trọng tài lại một lần nữa ngồi chung một chỗ, thương lượng việc liên quan tới vòng trạn tài thứ 8.
- Bảy vòng thi đấu đã qua. Mười Đại Tân Tinh cũng đã chọn lựa ra. Các tân tinh này, ngoài Sở Mộ có thực lực không thua gì với tân tinh, bọn họ hiện tại đã đánh bại tân tinh khóa trên, cũng đánh bại các đối thủ với kiếm thuật không tệ khác. Hiện nay chỉ còn lại có 100 học viên đứng đầu còn chưa có chống lại.
- Tôi đang suy nghĩ. Nếu như bây giờ để cho bọn họ và 100 người học viên đứng đầu đấu với nhau, có thể quá sớm hay không? Nếu chẳng may bọn họ không phải là đối thủ của 100 người học viên đứng đầu, vậy phía sau đó không dễ an bài.
Lúc này, các trọng tài đang rất đau đầu.
- Trọng tài trưởng, ngài thấy thế nào?
Bóng cao su lại một lần nữa đá sang cho trọng tài trưởng ở đây.
Trọng tài trưởng lại không trả lời, nhắm mắt trầm ngâm, một lúc lâu mới chậm rãi trợn mắt nói:
- An bài 100 người đứng đầu khóa trước làm đối thủ của bọn họ.
- Vậy an bài người thứ hạng 100 của khóa trước làm đối thủ của Sở Mộ. Người thứ hạng 99 làm đối thủ của Dịch Huyền. Cứ lấy cách này đẩy lên đi.
Một trọng tài lập tức nói.
- Không, an bài đối thủ của Sở Mộ thành thứ hạng 90 khóa trước.
Trọng tài trưởng không nhanh không chậm nói, lại nhắm hai mắt lại.
- Thứ hạng 90!
Các trọng tài hai mặt nhìn nhau, có chút không rõ. Tất cả bị bọn họ thấy trong những người mới, Sở Mộ là một người nhìn không thấu nhất.