TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 514: Huyết Nhục cường hóa (Thượng)

Sở Mộ thi triển thân phan tới mức tận cùng, Huyễn Ảnh bộ huyễn hóa ra mười một đạo thân ảnh trên không trung, trùng trùng điệp điệp. Ngay sau đó Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào bản thân, hóa thành phong mang sắc bén, trực tiếp xé rách không khí, bắn về phía cánh cửa bằng đồn.g Trở thành người kế sau khi tán kiếm giả Hóa Khí cảnh bị uy hiếp kia tiến vào trong cánh cửa bằng đồng.

- Cút ngay.

Vừa mới tiến vào trong cánh cửa bằng đồng, người bên ngoài càng ngày càng ít. Cuối cùng chỉ còn lại các trưởng lão của các thế lực.

- Dựa theo điển tịch ghi lại, sau khi Thiên Hoang địa cung mở ra sẽ tồn tại ba tháng. Sau ba tháng bọn chúng sẽ bị trục xuất ra khỏi địa cung. Chúng ta đi trước thôi, ba tháng sau lại tới.

Đại trưởng lão nói, nhìn cánh cửa bằng đồng một lát rồi quay người rời đi.

Sở Mộ không có cách nào hình dung đó là cảm giác gì, giống như thân thể được gột rửa một lần vậy. Dường như có gì đó thay đổi, nhưng mà cẩn thận kiểm tra lại không có phát hiện ra có gì thay đổi.

Sau khi tra xét toàn thân một hồi, Sở Mộ đã xuyên qua cánh cửa bằng đồng tiến vào trong Thiên Hoang địa cung.

Hắn liếc mắt đảo qua bốn phía, bầu trời màu vàng nâu, khắp nơi tràn ngập khí lưu màu vàng lưu động không có chút quy luật nào. Nhìn qua chỉ cao mấy trăm thước, vô cùng nồng đậm, mà mặt đất cũng màu vàng nâu, tràn ngập khí tức hoang vu, tang thương.

Cổ xưa, nặng nề, tang thương, hoang vu.

Đây, đây là cảm giác Sở Mộ cảm nhận được trong lòng lúc này. Vô cùng rung động, phảng phất như đang quan sát một di tích lưu truyền từ cổ chí kim vậy.

Đây là một mảnh đại địa hoang vu, không có núi cao, không có sông ngòi, không có rừng rậm, ngoài hoang vu ra chỉ có hoang vu.

Hoang vu khiến cho người ta kinh hãi lạnh mình, hoang vu khiến cho người ta mất hồn mất vía, hoang vu khiến cho người ta lắng đọng trong đó, không có cách nào kiềm chế được.

Vĩnh viễn sánh cùng thiên địa.

- Những người khác đâu rồi?

Sở Mộ từ trong khí tức hoang vu này tỉnh táo lại, phát hiện ra trừ bản thân mình ra cũng không còn người thứ hai.

Chẳng lẽ, sau khi tiến vào trong cánh cửa này mỗi người sẽ xuất hiện ở một nơi khác nhau?

So với Sở Mộ, ở nơi khác trên cơ bản đều có một người xuất hiện. Tuy rằng như vậy nhưng mà bọn hắn sẽ có lúc gặp nhau. Mà khi đó chắc chắn sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra.

Ném những suy nghĩ này ra sau đầu, Sở Mộ cũng không có lập tức hành động, mà tinh tế cảm nhận không khí di chuyển bốn phía.

- Linh khí mỏng manh, nhưng vô cùng tinh thuần, nhất là dưới tác dụng của Thực linh châu lại được chiết xuất thêm một lần.

- Trừ linh khí ra, lại thêm... thêm một loạik hí tức đặc thù. Khiến cho ta có cảm giác rất là hoang vu, có lẽ là Thiên Hoang chi khí mà chỉ Thiên Hoang địa cung mới có được. Ta có thể cảm giác được loại Thiên Hoang chi khí này có tác dụng cực lớn. Đáng tiếc không có cách nào thu vào trong cơ thể, có lẽ là thiếu phương pháp thu nạp.

Sở Mộ không khỏi tiếc nuối thở dài, sau khi Sở Mộ đem hoàn cảnh quan thân phân tích qua, bắt đầu hành động.

Nói là Thiên Hoang địa cung, nhưng trên thực tế chỉ là một mảnh đất hoang vu. Bất quá dựa theo lời đám người Đại trưởng lão nói, chỗ này thực sự tồn tại một tòa địa cung, chỉ có điều hắn chưa tìm được mà thôi.

hắn nghĩ, ở trong địa cung mới thực sự là chỗ có bảo tàng.

Thiên Hoang địa cung ba ngàn năm mới xuất hiện, mọi người tiến vào trong đó là vì cái gì?

Thiên Hoang thạch?

Đúng vậy, nhưng Thiên Hoang thạch chỉ là nhiệm vụ mà kiếm phủ, kiếm tông giao cho đệ tử mà thôi. Không chỉ có Thiên Hoang thạch, còn có bảo vật khác bên trong.

Những bảo vật này một khi tìm được, nhất định phải thu vào trong tay mình. Không cần cống hiến cho học phủ, hơn nữa coi như tìm được Thiên Hoang thạch, xuất ra một bộ phận cho kiếm phủ, kiếm tông đổi lấy cống hiến cũng được. Số còn lại hoàn toàn có thể giữ lại một bộ phận.

Nói ngắn gọn, bất kể thế nào, Thiên Hoang địa cung ba ngàn năm mới xuất hiện có ý nghĩa quá mức quan trọng. bên trong rốt cuộc có cái gì, trên điển tịch cũng không ghi lại quá rõ ràng.

Dù sao người tiến vào trong đó mà còn sống tiến ra bên ngoài, nhất định sẽ đạt được không ít chỗ tốt.

- Rống....

Một tiếng rống vang lên, đột nhiên vang vọng từ trong bầu trời màu vàng nâu, giống như tiếng sấm rền cuồn cuộn. Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên, lập tức chứng kiến một đạo thân ảnh từ bên trong bầu trời màu vàng nâu lao ra.

Đạo thân ảnh này là một đầu mãnh thú, toàn thân màu vàng nâu, ngoại hình xấp xỉ mãnh hổ. Quỷ dị là trên thân thể nó có dấu vết của mặt đất khô hạn như Thiên Hoang cụ thú, tản mát ra khí tức Thiên Hoang nhàn nhạt.

Đây là hoang thú chỉ có trong Thiên Hoang địa cung, là một loại dị thú được thai nghén ra từ khí tức thiên hoang.

Phàm là thứ không phải yêu thú sẽ được gọi chung là dị thú. Giống như Thực Linh thú chuyên ăn linh thạch vậy, cũng như loại hoang thú được thai nghén ra từ Thiên hoang chi khí này....

Đầu hoang thú giống hổ này trực tiếp phóng tới chỗ Sở Mộ, cách xa nhau trăm thước, đầu hoang thú này đã mở miệng bắn ra một loại hoang khí đạn, lập tức rít gào phóng tới.

Sở Mộ rút kiếm, Thiên Nguyên kiếm khí dung hợp với một tia Tê Liệt ý cảnh chém ra. Trực tiếp đánh hoang khí đạn thành hai nửa. Sở Mộ thì khiếp sợ phát hiện ra, Thiên Nguyên kiếm khí của hắn không ngờ lại lập tức tan rã, biến mất.

Không phải sau khi va chạm rồi nổ tung, biến mất, giống như là sông lớn tiến vào biển rộng vậy.

Sau đó, hoang thú hình hổ mở miệng liên tục phụt ra mấy khỏa hoang khí đan. Sở Mộ muốn chứng thực cảm giác vừa rồi của mình có chân thật hay không, hắn lại lần nữa chém ra vài đạo Thiên Nguyên kiếm khí, lần này cũng không có dung nhập vào bất kỳ một chút Tê Liệt ý cảnh nào.

Quả nhiên, Thiên Nguyên kiếm khí vừa mới tiếp xúc với Hoang khí đạn, lập tức bị Hoang khí đạn ăn mòn, giống như là trải qua vô số năm tháng vậy.

Chỉ có điều hoang khí đạn sau khi đem Thiên nguyên kiếm khí ăn mòn thành hư vô cũng dần dần tiêu tán theo. Dù sao hoang khí đạn này ẩn chứa hoang khí rât ít.

- Vì sao Hoang thú hoang khí lại có loại đặc thù như vậy?

Trong đầu Sở Mộ không tự chủ được mà hiện lên câu hỏi này.

Nhưng lúc này hoang thú kia đã nhào xuống, móng vuốt sắc bén nhấc lên, hung hăng chụp vào Sở Mộ, khí tức đáng sợ lập tức cuốn tới, giống như muốn xé rách Sở Mộ vậy.

Sở Mộ không tránh né, Trảm Phong kiếm mang theo lực lượng Tê liệt ý cảnh, một kiếm chém ra.

Một tiếng vang lên, Trảm Phong kiếm của Sở Mộ trực tiếp cắt vào trong miệng hoang thú hình hổ, lập tức cảm giác có chút khó chịu, gióng như là lưỡi đao chém vào trong bùn vậy.

Cũng may uy lực của Tê Liệt ý cảnh vô cùng đáng sợ, dưới thân kiếm sắc bén, Trảm Phong kiếm trực tiếp chém qua đầu Hoang thú.

Lúc móng vuốt sắc bén của hoang thú chỉ thiếu chút nữa chạm tới Sở Mộ, phanh một tiếng, cả đầu hoang thú hình hổ giống như là sương mù tiêu tán. Bởi vì quán tính mà vẫn tiếp tục phóng tới Sở Mộ.

Đọc truyện chữ Full