TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 535: Chấn Thiên kính đột phá tầng thứ hai (Thượng)

Vẻ mặt Chu Thiên Chiếu kinh hãi, trong lòng rung động vô cùng. hắn thật không ngờ, mình chỉ hơi chút mất đi tiên cơ lập tức đã bị Sở Mộ nắm giữ tiết tấu, đánh cho tối tăm mặt mũi. Lúc trước, đây là chuyện cho dù hắn có nằm mơ cũng không cách nào nghĩ tới được.

Nếu như tiếp tục chiến đấu như vậy, xác suất cuối cùng bị Sở Mộ đánh chết là rất lớn. Cho nên Chu Thiên Chiếu vội vàng lên tiếng muốn Sở Mộ dừng tay. Chỉ cần Sở Mộ dừng tay hắn sẽ có được cơ hội hòa hoãn, điều chỉnh bản thân, sau đó mới phản kích.

Đáng tiếc dường như Sở Mộ không nghe thấy lời hắn nói, căn bản không thèm để ý, vẻ mặt lạnh nhạt. Đồng Tâm kiếm trong hay không ngừng đâm, chém, cắt...

Trong tích tắc này, Chu Thiên Chiếu đột nhiên có cảm giác như trở về thời điểm thi đấu Kiếm thuật vi vương. Chỉ bất quá bây giờ có thể vận dụng kiếm khí, ý cảnh, nhưng mà không có cách nào thi triển Cổ Kiếm thuật.

Không phải hắn không muốn thi triển, mà hắn không tìm thấy cơ hội thi triển.

Ngẹn khuất, vạn phần nghẹn khuất. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Chu Thiên Chiếu thậm chí còn muốn phun máu.

- Sở sư đệ, chúng ta cùng là đệ tử một kiếm phủ, là sư huynh đệ. Giữa chúng ta không có thâm cừu đại hận, một ít mâu thuẫn hoàn toàn có thể hóa giiar.

Chu Thiên Chiếu vội vàng nói:

- Những hoang thạch này là của sư đệ, toàn bộ đều là của sư đệ. Một khối ta cũng không muốn, toàn bộ là của sư đệ...

- Giết ngươi, những thứ kia cũng là của ta.

Thanh âm lạnh nhạt của Sở Mộ vang lên.

Chu Thiên Chiếu nao nao, hắn cảm thấy những lời này rất là quen tai. Hắn đột nhiên nhớ lại, trước đó không lâu hắn cũng dùng lời này nói với đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ bị giết kia.

- Sư đệ, coi như hiện tại sư đệ giết ta, cũng không phải là chết thật. Ngược lại còn kết thâm cừu đại hận với ta, đối với sư đệ càng thêm bất lợi, cần gì phải làm như vậy chứ?

Chu Thiên Chiếu một mặt đau khổ ngăn cản kiếm của Sở Mộ, một mặt tâm tư chuyển động, lên tiếng.

Sở Mộ không thèm để ý hắn, lại một kiếm chém ra. Một kiếm này có lực lượng chấn động trụ cột viên mãn gia trì.

Tiếng va chạm chói tai vang lên, Chu Thiên Chiếu chỉ cảm thấy kiếm trong tay bị một cỗ lực lượng đáng sợ chấn động khiến cho cơ hồ muốn văng khỏi bàn tay, trong lòng hắn kinh hãi vạn phần.

Sở Mộ đâm ra một kiếm, thoáng chốc, có thể nhìn thấy kiếm quang màu vàng to bằng ngón tay ngưng tụ trên thân kiếm, mang theo uy lực vô cùng đáng sợ bắn ra.

Nhanh. Môt kiếm này thực sự quá nhanh, nhanh tới mức tận cùng, nhanh tới mức vượt quá thị giác của Chu Thiên Chiếu.

Trong không khí chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh màu vàng nhạt, kiếm khí hộ thể của Chu Thiên Chiếu lập tức bị xuyên thủng, xé rách. Liệt không kiếm khí trực tiếp đánh trúng bộ vị trái tim của hắn.

So với hoang thi, thân thể Chu Thiên Chiếu quả thực quá yếu, không có cách nào ngăn cản, yếu ớt giống như đậu hũ vậy. Trực tiếp bị Liệt Không kiếm kích của Sở Mộ đâm thủng ngực, xuyên qua trái tim.

Bên tai Chu Thiên Chiếu mơ hồ vang lên tiếng vỡ vụn, ngay sau đó một cỗ cảm giác đau đớn kịch liệt từ trong trái tim lan tràn ra chung quanh.

So với tử vong chân chính không có gì là khác biệt.

Màu vàng nhạt, bên trên còn có vết rách, mặt ngoài giống như mai rùa, nhìn qua phảng phất như tùy thời có thể vỡ nát. Trên thực tế so với linh thạch còn cứng rắn hơn, rất khó phá hỏng. Đây là Thiên Hoang thạch.

Thiên Hoang thạch trong mật thất tổng cộng có tám mươi khối, mỗi một khối đều tương đương nhau, cũng lớn không khác linh thạch là bao. Lúc nắm trong tay còn có thể cảm nhận được hoang khí tinh thuần chấn động bên trong.

Sở Mộ thử mấy lần, hắn phát hiện ra vô luận thế nào đều không thể hấp thu hoang khí tinh thuần trong Thiên Hoang thạch, cuối cùng hắn cũng chỉ buông tha cho suy nghĩ này.

- Không biết Thiên Hoang thạch có lợi gì?

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ vung tay lên, đem tám mươi khối Thiên Hoang thạch thu vào trong oản luân không gian thượng phẩm.

Trong lòng Sở Mộ thầm phỏng đoán, tám mươi khối Thiên Hoang thạch này có thể coi là Thiên Hoang thạch hạ phẩm. Mỗi một khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm có thể đổi được mười vạn học phần từ kiếm phủ. Như vậy tám mươi khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm có thể đổi được tám trăm tám mươi vạn học phần.

Suy nghĩ một chút, tám trăm tám mươi vạn học phần, cho dù không cần thứ gì khác, chỉ cần dùng vào Ngộ kiếm thất cũng không tồi rồi. Có thể sử dụng tám trăm tám mươi thời thần. Trong khoảng thời gian đó, tin rằng Sở Mộ có thể khiến cho nhiều mặt của mình có nhảy vọt, đến lúc đó thực lực chỉnh thể sẽ càng thêm cường đại.

Nghĩ tới điểm này, trong lòng Sở Mộ khó tránh khỏi có lửa nóng.

Mấy hô hấp sau đó Sở Mộ mới tỉnh táo lại, đồng thời sải bước tiến ra. Thân thể lại tiến vào cánh cửa tràn ngập ánh sáng vừa mới xuất hiện cách đó không lâu rồi biến mất.

Sở Mộ đang không ngừng tiến lên.

Từ khi bắt đầu thu được Thiên Hoang thạch, trong mật thất tiếp theo, thu hoạch của Sở Mộ cực nhỏ. Hắn thu được một thanh kiếm khí thượng phẩm mới, gọi là Địa Nguyên kiếm, thuộc về kiếm khí Nguyên hệ hiếm thấy, không có cách nào tăng phúc bất luận một loại kiếm thuật khác hệ nào. Nhưng mà uy lực đối với tiên thiên kiếm khí của Nguyên hệ lại có thể tăng phúc ba thành.

Nói cách khác, sử dụng Địa Nguyên kiếm phóng ra Thiên Nguyên kiếm khí, uy lực sẽ được đề thăng ba thành. Từ vốn chỉ có thể quấy nhiễu địch nhân có thể tăng lên tình trạng tạo thành uy hiếp.

Mặt khác, thi triển kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật, tuy rằng lấy ý cảnh làm chủ, nhưng mà vẫn phải có Tiên thiên kiếm khí gia trì. Bởi vậy uy lực của Cổ Kiếm thuật cũng tăng lên rõ ràng.

Ở mật thất kế tiếp, Sở Mộ gặp một đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ, đối phương không nói hai lời, trực tiếp ra tay. Sau khi trải qua một phen chiến đấu, người này bị Sở Mộ chém giết. Đáng tiếc trong mật thất kia không tìm được gì.

Tiến lên, tiến, tiến, tiến...

Đồ vật trong oản luân không gian thượng phẩm của Sở Mộ cũng càng ngày càng nhiều. Cùng lúc đó không ngừng có người “tử vong” trong Thiên Hoang địa cung bị truyền tống ra khỏi Thiên Hoang địa cung.

Cánh cửa tràn ngập ánh sáng xuất hiện bên cạnh Sở Mộ, thân ảnh hắn lóe lên, tiến vào bên trong.

Tiếng rống liên tục vang lên, Sở Mộ còn chưa chứng kiến được thứ gì thì đã cảm giác được có một cỗ lực lượng chấn động đáng sợ đánh tới. Hắn vội vàng thi triển Huyễn Ảnh bộ né tránh.

Ảo ảnh trùng trùng điệp điệp bị nghiền nát, Sở Mộ dựa vào thính kiếm huy động Đồng Tâm kiếm và Địa Nguyên kiếm liên tục vung vẩy, chém nát hoang khí đạn bắn tới.

Tiếng xé gió vang lên, hai mắt Sở Mộ rốt cuộc cũng nhìn thấy có vô số hoang thú từ bốn phương tám hướng nhào tới. Móng vuốt sắc bén, răng nanh, cái đuôi đáng sợ vô cùng, liên tục đánh về phía hắn, muốn xé tan Sở Mộ hắn thành từng mảnh nhỏ.

Lực lượng chấn động trụ cột gia trì lên trên thân hai kiếm, Địa Nguyên kiếm và Đồng Tâm kiếm liên tục chém ra, đem các lọa công kích đánh lui.

Đọc truyện chữ Full