TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 836: Kỳ ngộ và thu hoạch (Hạ)

Tu La Kiếm Vương nói:

- Đây là một ngôi mộ trung cấp, sáu mươi phần trăm có đồ.

Mộ cấp thấp thì xác suất cỡ ba mươi phần trăm, mộ trung cấp là sáu mươi phần trăm, mộ cao cấp là tám mươi phần trăm.

Sáu mươi phần trăm là con số không kém, nếu không có đồ vật cũng không lạ gì.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Không biết một lần này sẽ được cái gì.

Sở Mộ lắc người xuất hiện trước một bia mộ.

Khi Sở Mộ đi tới tay đã nắm Thiên Hoang thạch trung phẩm, không ngừng hấp thu hoang khí tinh thuần trong đó luyện thành Thiên Hoang kiếm nguyên, tuy chưa đến tiêu chuẩn Nguyên Cực cảnh nhập môn nhưng đã tăng lên nhiều so với lúc mới đột phá.

Chợt có tiếng hét to:

- Chờ đã!

Bảy, tám bóng người bay nhanh đến, tốc độ siêu mau, dẫn đầu là Tư Không Kiện.

Trừ Tư Không Kiện ra còn có bảy Kiếm Giả khác. Hai người tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành, năm người tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn.

Theo Sở Mộ biết có ba mươi hai Kiếm Giả vào đây, đội Tư Không Kiện đã có tám người, chiếm cứ một phần tư. Sở Mộ biết mình không đánh lại thực lực như vậy.

Tám người bay nhanh đến bao vây ngôi mộ.

Tư Không Kiện cười tươi nói với Sở Mộ:

- Ngươi tên là Sở Mộ đúng không? Nghe nói thiên phú của ngươi rất giỏi, chỉ gần một năm rưỡi đã vượt qua Cửu Chuyển cảnh, sau này thành tựu sẽ không thấp, với điều kiện là không chết yểu giữa đường.

Giọng điệu của Tư Không Kiện hết sức dịu dàng nói:

- Ta hy vọng chúng ta có thể trở thành bằng hữu, bởi vì bình thường khi đối xử với kẻ địch ta sẽ nhổ cỏ tận gốc.

Sở Mộ cau mày không nói.

Tư Không Kiện cười nói:

- Chúng ta vào đây rất ít gặp ngôi mộ, đây là mộ thứ nhất chúng ta thấy, để quen bằng hữu hay là nhường mộ lại cho chúng ta đi?

Tư Không Kiện nhìn Sở Mộ chằm chằm, mắt hấp háy tia sáng tạo áp lực lớn cho Sở Mộ.

Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành nhỏ giọng nói:

- Đầu năm nay báu vật là cho người có đức, thực lực đủ mạnh chính là người có đức.

Dù không cam lòng nhưng Sở Mộ đành lùi bước.

Vì Sở Mộ hiện giờ còn chưa phải đối thủ của Tư Không Kiện, huống chi còn có bảy Kiếm Giả khác. Dù để Tu La Kiếm Vương ra tay cũng khó thể giết hết bọn họ.

Vì trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ làm tinh thần lực chịu áp chế rõ rệt, phản ứng càng chậm, đánh nhau một lần tiêu hao lực lượng thần hồn nhiều hơn, rất bất lợi.

Sử dụng Vẫn Tinh kiếm nguyên thì cũng được, nhưng vì một ngôi mộ trung cấp chỉ có sáu mươi phần trăm xác suất có đồ mà dùng Vẫn Tinh kiếm nguyên thì Sở Mộ thấy không lời.

Sở Mộ lẳng lặng nhìn tám người như muốn nhớ kỹ bộ dạng của họ, hắn nhanh chóng rút lui.

Đám người Tư Không Kiện thấy Sở Mộ nhanh chóng rút lui thì cười khẽ, không để bụng.

Bọn họ đều là thiên tài, thiên tài toàn là kiêu ngạo, họ sẽ không cho rằng mình thua đối phương. Dù ngày sau Sở Mộ có tiền đồ rạng rỡ, nhưng họ thì sao? Chẳng lẽ họ không rạng rỡ?

Mỗi người đều có thiên phú xuất chúng, có thế lực sau lưng chống đỡ, được các loại tài nguyên trợ giúp tu luyện, thành tựu tương lai chắc chắn không thấp.

Vì thế Tư Không Kiện không thèm để Sở Mộ vào mắt, chờ khi hắn lớn lên, Tư Không Kiện tin tưởng gã sẽ đi càng xa hơn nữa.

***

Tu La Kiếm Vương hỏi:

- Có phải thấy rất không cam lòng?

Sở Mộ bình tĩnh nói, lòng phẳng lặng:

- Không có gì không cam lòng, tất cả chỉ vì hiện tại ta chưa đủ mạnh.

Giận dữ? Không cam lòng!

Chỉ vô dụng, nó đơn giản là chất thúc đẩy Sở Mộ càng sâu sắc hiểu tầm quan trọng của thực lực.

Nếu bây giờ Sở Mộ có tu vi Nguyên Cực cảnh đại thành thì không sợ gì tám người đó, hắn hoàn toàn có năng lực tranh cao thấp với họ.

- Ngươi hiểu được như thế là tốt, tất cả đều căn cứ vào thực lực. Cái gọi là kẻ có đức ở trước mặt Kiếm Giả cường đại chỉ là lớp áo khoác thực lực.

Tu La Kiếm Vương nói:

- Ngươi còn rất trẻ, thiên tư của ngươi trên bọn họ, vượt qua bọn họ chỉ là về vấn đề thời gian.

Tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ như tự thành một giới, nhưng bầu trời không thay đổi, tựa như đóng băng, không cảm giác thời gian trôi.

Sở Mộ đi trên mảnh đất mênh mông, theo Tu La Kiếm Vương chỉ điểm gặp mộ liền mở ra.

Tiếc rằng trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ không có nhiều mộ, đa số là mộ cấp thấp trống rỗng. Có lẽ thật lâu trước kia bên trong có đồ, nhưng đã bị người lấy đi, chỉ để lại ngôi mộ rỗng.

Bị đám người Tư Không Kiện kích thích khiến Sở Mộ càng khát vọng có thực lực cường đại, nhưng nâng cao sức mạnh không thể xong trong một sớm một chiều, hắn hiểu rõ điều đó. Nên Sở Mộ không sốt ruột cố gắng tăng thực lực mà lĩnh ngộ thuận theo tự nhiên.

Tu La Kiếm Vương hơi nghiêm túc nói:

- Ngừng!

Tu La Kiếm Vương lại bảo:

- Đi phía trái một trăm thước.

Càng vào sâu bên trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ thì sương khói xám càng đậm, tầm nhìn hạ thấp nhiều. Với ánh mắt của Sở Mộ chỉ thấy tầm năm mươi thước, lực lượng thần niệm như Tu La Kiếm Vương mới phủ lên trăm thước, cảm giác ra trước tiên.

Sở Mộ nghe lời Tu La Kiếm Vương nhanh chóng sang trái đi một trăm thước, sau đó hắn sững sờ.

Trước mặt là một ngôi mộ lớn, bia mộ cao hơn mười thước, ngôi mộ sau tấm bia cao cỡ mười thước. So với những ngôi mộ trước đó thì đây như mộ của người khổng lồ.

Hơi thở cổ xưa tang thương quay quanh mộ to lớn, khói xám hóa thành dòng khí chuyển động xung quanh mộ, toát ra hơi thở chết chóc cực đậm.

Đứng trước ngôi mộ to lớn cổ xưa, Sở Mộ cảm thấy nghẹt thở, cực kỳ nặng nề. Bia mộ không ngừng biến lớn như ngọn núi nguy nga.

Tu La Kiếm Vương lên tiếng:

- Đây là một ngôi mộ cấp vương!

Trong giọng nói chất chứa thận trọng và hân hoan đánh thức Sở Mộ:

- Nhiều năm trước khi ta vào đây còn chưa gặp mộ cấp vương, không ngờ ngươi tốt số như vậy.

Sở Mộ trợn to mắt nhìn bia mộ màu đen cao hơn mười thước:

- Mộ cấp vương!

Theo lời Tu La Kiếm Vương nói thì mộ cấp vương trăm phần trăm có báu vật, nhưng không biết là báu vật gì.

Tu La Kiếm Vương hơi kích động nói:

- Mở ra đi!

Sở Mộ tiến lên trước một bước, đặt tay lên bia mộ màu đen, cảm nhận bia mộ lạnh băng như sắp đông máu của hắn lại. Sở Mộ vận chuyển kiếm nguyên xua tan lạnh lẽo, rồi mới rót Thiên Hoang kiếm nguyên tiêu chuẩn nhập môn vào trong bia mộ to lớn.

Sau ba giây bia mộ phát ra tiếng vù vù, ánh sáng đen lập lòe hiện ra ở tầng ngoài bia mộ, như ẩn như hiện.

Giây sau ngôi mộ đằng sau bia mộ rung rung, tiếng nổ như núi sập đất nứt. Một cái khe từ phần đỉnh mộ từ từ nứt ra, hơi thở chết chóc siêu đáng sợ lan tràn ập vào mặt, làm Sở Mộ không kiềm được thụt lùi mấy bước.

Đọc truyện chữ Full