Thương Dương đáp xuống đất, tràn đầy kinh hoàng hét lên:
- Mau ra tay đi!
Người này quá mạnh.
Tư Không Kiện, Chu Huyễn nhanh chóng phản ứng lại, rút kiếm. Gió lốc gầm rống, bôn lôi tàn phá, bảy Kiếm Giả chung phe với Tư Không Kiện lần lượt rút kiếm, thi triển tuyệt sát kiếm kỹ.
Trong khoảnh khắc phạm vi mười thước bị năng lượng đáng sợ tràn ngập, bóng người ở trong đó sắp bị nghiền nát.
Bóng người bỗng nổ tung thành vô số cái bóng bắn đi bốn phương tám hướng. Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, bóng người xuất hiện bên cạnh một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn, kiếm quang bắn ra, một cái đầu bay lên cao.
Diệt gọn!
Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành mắt đỏ ngầu rống to:
- Giết hắn!
Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh huơ kiếm quang kín không kẽ hở, như cối xay thịt cắt qua.
Thương Dương móc đan dược ra nuốt xuống, lắc người lại rút kiếm.
Ba Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành và sáu Nguyên Cực cảnh tiểu thành, nhập môn hợp tác đối phó bóng người bí ẩn kia. Cho đến bây giờ bọn họ chưa thấy rõ khuôn mặt thật sự của bóng người đó.
Chín Kiếm Giả thiên tài vây công một người bí ẩn nhưng không thể đánh gục được, trong kiếm quang tứ giăng có hai Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh yếu kém bị giết. Điều này tương đương với tát vào mặt Thương Dương, Tư Không Kiện, Chu Huyễn, đau rát.
Chu Huyễn rống to:
- Tử Lôi Vô Tướng!
Người Chu Huyễn tuôn ra vô số sấm sét màu tím, gã sử dụng bí pháp tăng vọt thực lực.
Thương Dương, Tư Không Kiện bất chấp cái khác, lần lượt sử dụng bí pháp nâng cao thực lực. Mấy Kiếm Giả cũng sử dụng bí pháp ức chế người bí ẩn.
Một kiếm chém ra, phập một tiếng người bí ẩn bị đánh bay hộc máu, đụng vào bia mộ.
Tay người bí ẩn đặt trên bia mộ, đó là một bia mộ cao hơn mười thước. Người bí ẩn rót kiếm nguyên vào bia mộ, thoáng chốc bia mộ tỏa sáng, ngôi mộ đằng sau tấm bia bắt đầu nứt ra.
Ba người Tư Không Kiện sửng sốt sau đó tức giận, người đó dám làm chuyện như thế ngay trước mắt bọn họ, định lấy đi báu vật trong mộ, hoàn toàn không thèm để họ vào mắt.
- Chết đi!
Trong tiêng gầm giận dữ, họ chém ra kiếm kỹ mạnh nhất. Chấn động ầm ầm, gió lốc, thiên lôi, hắc ám giáng lâm muốn hủy diệt diệt hết thảy.
Người bí ẩn không kịp né bị ba đòn công kích đánh trúng bay ngược ra, thân thể gã vòng qua bia mộ chộp hướng đoàn sáng bay ra từ khe hở ngôi mộ rồi co giò chạy nhanh.
Công nhận người này vì báu vật mà bỏ cả mạng sống.
Tư Không Kiện xanh mặt lập tức truy sát:
- Chết tiệt, đuổi theo!
Chu Huyễn, Thương Dương sắc mặt âm trầm như mực, bọn họ hoàn toàn không ngờ người bí ẩn thà chịu kiếm kỹ của ba người cũng quyết lấy báu vật trong ngôi mộ.
Thương Dương âm u nói, lập tức đuổi theo:
- Chắc bây giờ hắn đang bị thương nặng, không trốn xa được, đuổi theo!
Chu Huyễn không nói chuyện nhưng nhanh chóng rượt theo. Bốn Kiếm Giả còn lại nhìn nhau, cũng chạy theo.
Chớp mắt chỉ còn lại ngôi mô to lớn đơn độc trên mặt đất mênh mông, vô cùng thê lương.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Lại là mộ trung cấp nữa.
Sở Mộ chộp lấy đoàn sáng bên trên ngôi mộ.
Đoàn sáng tán đi, một quyển sách mỏng nằm trong tay Sở Mộ.
Hỗn Nguyên kinh.
Cái tên rất bình thường, nhưng Sở Mộ giở ra đọc thì phát hiện đó là công pháp tu luyện kiếm nguyên, phẩm cấp đến thiên giai trung phẩm.
Bình thường Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tu luyện công pháp đại giai cực phẩm, số ít có thể tu luyện thiên giai hạ pẩm. Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh có thể tu luyện thiên giai trung phẩm thường xuất thân từ những thế lực lớn, ví dụ thiên tài của mười tông môn kiếm đạo vân vân.
Tu La Kiếm Vương bình luận:
- Công pháp không tệ, tu luyện ra kiếm nguyên hùng hậu hơn công pháp thiên giai trung phẩm bình thường gấp đôi, xứng là công pháp đỉnh cao nhất trong số công pháp thiên giai trung phẩm.
Sở Mộ nói:
- Tiếc rằng vô dụng với ta.
Sở Mộ cất Hỗn Nguyên kinh vào không gian oản luân.
Sở Mộ tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên, phẩm cấp Thiên Hoang kiếm điển đến thiên giai hạ phẩm, tuy không bằng Hỗn Nguyên kinh nhưng uy lực Thiên Hoang kiếm nguyên không thua gì kiếm nguyên tu luyện từ Hỗn Nguyên kinh.
Tuy vô dụng với Sở Mộ nhưng hắn vẫn giữ lại, không chừng sau này có cần gì.
Tu La Kiếm Vương bỗng nhắc nhở:
- Có người đến gần.
Sở Mộ vội quét mắt qua, thấy một bóng người mơ hồ nhanh chóng đến gần, hắn bản năng cảm giác nguy hiểm, cổ dựng đứng lông tơ.
Với ánh mắt của Sở Mộ mà không thấy rõ mặt mũi của người đến, mơ hồ như quỷ ma.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như tiếng chuông cảnh báo vang lên. Hình thức ban đầu của kiếm phách trong thế giới tinh thần cũng chấn động, như đang nhắc nhở Sở Mộ rằng kẻ nhanh chóng đến gần mang tới uy hiếp cực lớn.
Sở Mộ lập tức chém ra Trảm Nguyệt.
Trăng khuyết ám kim phá không, nháy mắt vượt qua mấy chục thước chém vào bóng người nhanh chóng đến gần.
Người đó không ngờ Sở Mộ sẽ chủ tấn công, đột ngột làm kẻ đó không kịp né tránh, muốn đỡ cũng khó khăn, đã bị Trảm Nguyệt chém trúng.
Nếu lúc bình thường bị Trảm Nguyệt chém trúng tuy kẻ đó sẽ bị thương nhưng chỉ là vết thương nhẹ, tuy nhiên trước đó bị đám người Thương Dương đánh trúng mấy lần vốn đã bị thương nặng.
Bùm!
Người đó trúng Trảm Nguyệt bay ngược ra sau, máu nhuộm không gian.
Giây sau một cái bóng xám bay ra khỏi thân thể, xoay quanh lao vào Sở Mộ, chớp mắt chui vào đầu hắn.
Sở Mộ đứng yên tại chỗ như trúng thuật định thân, mắt nhìn trân trân phía trước không chớp mắt, mặt đờ đẫn như con rối.
Thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương nhanh chóng xuất hiện, biểu tình sốt ruột nói:
- Không ngờ là tàn hồn, giờ đành trông nhờ vào chính hắn...
Ảo ảnh xám xuất hiện trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Ảo ảnh xám ngưng tụ thành đầu người xám trong thế giới tinh thần, cái đầu hơi mơ hồ chỉ miễn cưỡng thấy rõ mặt mũi:
- Khục khục khục khục, thế giới tinh thần thật rộng rãi, ta muốn thân thể này!
Sau đó cái đầu nhanh chóng biến lớn, tứ chi thân mình mọc ra thành cơ thể hoàn chỉnh, hơi mơ hồ.
Thế giới tinh thần rất quan trọng với Kiếm Giả, thế giới tinh thần càng lớn biểu thị tinh thần lực của Kiếm Giả đó càng mạnh, ý niệm cũng mạnh hơn, ích lợi rất rõ ràng.
Tàn hồn kinh kêu:
- Kiếm phách... không, là hình thức ban đầu của kiếm phách!
Tàn hồn khó tin nói:
- Ngươi đã có hình thức ban đầu của kiếm phách! Tốt, tốt lắm, có được thân thể của ngươi là ta sẽ lấy laị thực lực dĩ vãng, chỉ cần vài năm ngắn ngủi là xong.
Sở Mộ lên tiếng:
- Ngươi vui hơi vội.
Một bóng người mơ hồ chậm rãi hiện ra trong thế giới tinh thần.
Tàn hồn càng không tin nổi:
- Ngưng tụ thần hồn? Không thể nào, ngươi chưa đến Thần Ngưng cảnh thì làm sao có thể ngưng tụ thể thần hồn được?