TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1069: Thái thượng trưởng lão uy vũ (Hạ)

Nhiếp Anh Kiệt lắc cổ tay, nhuyễn kiếm như con rắn lại như rong trong nước, từng luồng kiếm quang chói mắt quấy nhiễu tầm mắt người.

Từng luồng kiếm quang cực kỳ nhanh nhẹn rậm rạp hình thành các đường cong từ mỗi góc độ giết hướng Sở Mộ.

Sở Mộ như bị vô số kiếm quang đường cong bao vây.

Mắt Nhiếp Anh Kiệt bắn ra tia hung ác thi triển kiểm soát lực lượng, rót vào, bộc phát ra. Một vòm sáng cong cong tăng tốc độ, lực lượng tăng vọt xuyên qua vô số tia sáng chém vào góc độ khó tin, quỹ tích khiến người kinh dị.

Chỉ đường kiếm này là biết thực lực của Nhiếp Anh Kiệt không giống bình thường.

Kiếm của Sở Mộ ra khỏi vỏ, kiếm quang ẩn giấu như biến mất trong không khí, lực lượng Tê Liệt áo nghĩa kiếm ý kiếm nguyên rót hết vào, bộc phát ra. Một kiếm đánh nát tia chớp.

Nhiếp Anh Kiệt biến sắc mặt vội vàng lùi lại nhưng vẫn muộn một bước, bị kiếm của Sở Mộ rạch trúng ngực.

Kiếm cương hộ thể vô dụng, kiếm kia rạch một vệt trên ngực Nhiếp Anh Kiệt, máu ứa ra.

Kiếm Giả cường đại đánh nhau thường không quá lâu, Kiếm Giả là đại danh từ công kích, cường đại mà sắc bén. Đặc biệt trong tình huống thực lực cách xa thì chỉ vài đường kiếm là phân ra thắng thua.

Nhiếp Anh Kiệt rất mạnh, nhìn gã ra kiếm là biết. Nhưng Sở Mộ càng mạnh hơn, nhìn thấu hư thực đường kiếm của Nhiếp Anh Kiệt, dùng lực lượng càng mạnh hơn đánh tan công kích rồi phản kích đánh bại.

Bàn về kiếm ý, áo nghĩa thì Sở Mộ và Nhiếp Anh Kiệt như nhau, đều là đẳng cấp nhất chuyển. Có lẽ Nhiếp Anh Kiệt cao sâu hơn chút, nhưng miễn là chưa đến nhị chuyển thì gã mạnh mấy cũng không hơn Sở Mộ bao xa.

Trong kiểm soát lực lượng, Nhiếp Anh Kiệt chỉ đến gần Nhập cảnh chứ chưa tới, Sở Mộ tuy chỉ sử dụng Nhập cảnh bước đầu nhưng bộc phát uy lực trên cơ gã.

Cộng thêm ánh mắt, phản ứng, các mặt nhân tố tổng hợp lại, Nhiếp Anh Kiệt bị Sở Mộ đánh bại là lẽ tất nhiên.

Sở Mộ ra kiếm nương tình, không thì vết thương trên ngực Nhiếp Anh Kiệt càng nặng hơn.

Sở Mộ nói:

- Để lại quà tặng rồi ngươi đi đi.

Nhiếp Anh Kiệt tái mặt âm trầm nhìn Sở Mộ, vung tay, các Thiên Phong tệ bắn ra khỏi không gian giới chỉ như đàn ong lao hướng Sở Mộ.

Sở Mộ vung tay lên, ba ngàn Thiên Phong tệ bị hắn thu vào không gian giới chỉ.

Sở Mộ nói:

- Đa tạ quà của ngươi, đi vui vẻ, không tiễn.

Nhiếp Anh Kiệt nhìn Sở Mộ chăm chú một lúc, quát:

- Đi!

Nhiếp Anh Kiệt xoay người sải bước đi nhanh, bốn người đi theo đứng dậy theo sau.

Tô Hạo Sa nói:

- Thái thượng trưởng lão càng mạnh hơn rồi.

Tuy Tô Hạo Sa không rõ thực lực của Sở Mộ đến đẳng cấp gì nhưng một kiếm đánh bại Nhiếp Anh Kiệt, gã cảm giác hắn lại tiến bộ hơn trước.

Vênh váo đến rồi cụp đuôi đi, Nhiếp Anh Kiệt khi đến và lúc đi thành đối lập rõ ràng. Đám Kiếm Giả Cổ Kiếm Minh thấy hãnh diện, trong lòng rất thích thú, ánh mắt tràn ngập sùng bái, tôn kính nhìn Sở Mộ.

Trải qua việc này sức mạnh của Sở Mộ càng khắc sâu vào lòng người.

Nhiều Kiếm Giả vây xem dao động, quyết định tham gia Cổ Kiếm Minh để làm thành viên.

Sở Mộ có thể một kiếm đánh gục Nhiếp Anh Kiệt xếp hạng năm đệ tử chính thức chứng minh thực lực của hắn ít nhất thuộc tốp ba, đó là sự khích lệ lớn cho bọn họ.

Tin tưởng Cổ Kiếm Minh có Kiếm Giả cường đại như vậy tọa trấn thì sẽ có đường phát triển.

Sở Mộ xuất hiện kịp lúc đánh bại Nhiếp Anh Kiệt, đại điển khai minh tiếp tục diễn ra, không khí càng náo nhiệt hơn vì chuyện vừa rồi. Vẫn là Tô Hạo Sa chủ trì đại điển khai minh, Sở Mộ không rành mấy vụ này, hắn chỉ cần ngồi vào vị trí thuộc về thái thượng trưởng lão là được.

Tô Hạo Sa nói chuyện tràn ngập khích lệ sục sôi, khiến đám Kiếm Giả Cổ Kiếm Minh sôi trào máu nóng, đấu chí đầy ngực. Người bọn họ phát ra khí thế sắc bén cường đại bắn thẳng lên trời muốn phá tầng mây.

Khi đại điển khai minh sắp kết thúc lại có vài người từ xa đến, mỗi người phát ra khí thế kinh người.

Ba bóng người, ba con người

Khí thế cường đại cực kỳ sắc bén, bá đạo tuyệt luân như dòng nước vô hình cuồn cuộn nghiền áp.

Tô Hạo Sa đứng trên bục ngừng diễn thuyết, mọi người bị hấp dẫn sự chú ý nhìn hướng ba bóng người.

Nhiều người nhận ra thân phận của ba bóng người đó:

- Chiến tướng thứ ba!

Hai người khác thì không biết, nhưng đi chung với chiến tướng thứ ba, nhìn sắc mặt và dáng vẻ của gã thì bọn họ lờ mờ đoán được.

- Không lẽ là chiến tướng thứ nhất và thứ hai?

Thế giới Kiếm Giả có tôn ti trật tự.

Ba người đến, tùy ý phát ra khí thế sắc bén lộ mặt, nhìn liền biết cũng tới gây sự như Nhiếp Anh Kiệt.

Nhưng bây giờ có mặt thái thượng trưởng lão Sở Mộ, đám Kiếm Giả như ăn thuốc an thần, không căng thẳng chút nào, khác hẳn với lúc đụng độ Nhiếp Anh Kiệt.

Chiến tướng thứ ba nói gì đó, hai người kia lướt qua nhiều người tập trung vào mỗi mình Sở Mộ, sắc bén khiếp người.

Mục tiêu của đối phương là mình nên Sở Mộ không né tránh, hắn đứng dậy, mỉm cười từ tốn hỏi:

- Mấy vị cũng đến tặng quà sao?

Chiến tướng số một Phí Khang cười nói:

- Ta có quà, nhưng ngươi có dám nhận hay không?

- Đã là quà thì làm gì có chuyện không dám nhận.

Biểu tình Sở Mộ thản nhiên nói:

- Mới rồi Nhiếp Anh Kiệt đã đưa quà ba ngàn Thiên Phong tệ, làm chiến tướng của Tư Không Chiến không biết các vị định đưa quà gì?

Lời nói của Sở Mộ làm ba chiến tướng giật nảy mình.

Thì ra Nhiếp Anh Kiệt đã đến trước bọn họ, ba người hiểu biết Nhiếp Anh Kiệt, tính cách quái đản không dễ ở chung, gã mà tặng quà gì được.

Trong phút chốc ba chiến tướng nhìn nhau, đã suy đoán Nhiếp Anh Kiệt có lẽ đến phá rối, kết quả không làm gì Sở Mộ được, vì mặt mũi nên đành bỏ lại ba ngàn Thiên Phong tệ rồi tức giận rời đi.

Bọn họ suy đoán rất gần với tình huống nhưng không phải Nhiếp Anh Kiệt không làm gì Sở Mộ được, thật ra gã bị hắn đánh gục.

Chiến tướng số một Phí Khang nói:

- Năm ngàn Thiên Phong tệ.

Sở Mộ nói một câu đẩy bọn họ lên cao quá, như thể họ đại biểu Tư Không Chiến đến, Tư Không Chiến mạnh hơn Nhiếp Anh Kiệt rất nhiều. Nhiếp Anh Kiệt đã đưa ra ba ngàn Thiên Phong tệ làm quà thì quà của bọn họ không thể ít hơn được.

Phí Khang mở miệng làm nhiều Kiếm Giả biến sắc mặt.

Bọn họ đã biết giá trị Thiên Phong tệ rất khó kiếm, ba ngàn Thiên Phong tệ của Nhiếp Anh Kiệt đã khiến bọn họ giật mình, Phí Khang mở miệng cho năm ngàn Thiên Phong tệ càng làm người ta hết hồn.

Nhưng nói tới nói lui Phí Khang không cho rằng gã thật sự sẽ bỏ ra năm ngàn Thiên Phong tệ.

Phí Khang nói:

- Nhưng muốn nhận món quà lớn này còn phải xem các ngươi có đủ tư cách không.

Đọc truyện chữ Full