TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1158: Chiến đội mạnh nhất hình thức ban đầu (Thượng)

Đạm Đài Lưu Quang xuyên qua hư không, không khí chỉ sinh ra tiếng vang cực nhỏ, tốc độ của Đạm Đài Lưu Quang hoàn toàn vượt qua vận tốc âm thanh.

Sở Mộ không làm gì cả giống như không có biện pháp đối mặt với kiếm của Đạm Đài Lưu Quang.

Trong nháy mắt kiếm của Đạm Đài Lưu Quang sắp đâm trúng Sở Mộ, trong thân thể Sở Mộ bắn ra một đạo kiếm ý kinh người bay thẳng không trung, phong cấm của kiếm lâu tự động mở ra, hào quang rung động rất mạnh, dường như vô cùng cố sức khi ngăn cản kiếm ý bộc phát.

Mũi nhọn kinh người, bén nhọn vô song, kiếm ý vô địch long trời lở đất.

Kiếm ý khủng bố xuất làm quanh người Sở Mộ xuất hiện trạng thái hư không ngắn ngủi, cũng làm cho Đồ Cương Tần Sơn Hà và Đạm Đài Lưu Quang ba người rung động rất mạnh, tóc gáy dựng đứng, thế giới tinh thần bị trấn áp, thân thể cơ bắp và máu như đông cứng lại, hoàn toàn không thể điều động mảy may..

Cảm giác kinh hồn táng đảm bao phủ linh hồn.

Nhất là Tần Sơn Hà có chênh lệch với Sở Mộ quá lớn, hắn như trúng định thân thuật, hoàn toàn không thể động đậy chút nào.

Kiếm thức của Đạm Đài Lưu Quang bị phá hư, quang chi ý cảnh cực tốc cũng không còn, thế đâm không còn lăng lệ ác liệt như trước.

Chỉ thấy Sở Mộ tùy ý duỗi hai ngón tay kẹp lấy mũi kiếm của Đạm Đài Lưu Quang.

Ngón tay Sở Mộ có kiếm ý bảy chuyển và kim chi áo bảy chuyển ẩn chứa trong đó, kiếm của Đạm Đài Lưu Quang không thể tiến lên.

- Bảy... Bảy...

Hai mắt Đồ Cương Tần Sơn Hà mở to nhìn Sở Mộ, biến thành cà lăm và không nói nên lời.

Bọn họ biết rõ Sở Mộ lợi hại hơn mình rất nhiều, nhưng tuyệt đối không ngờ kiếm ý và áo nghĩa của hắn lại đạt tới bảy chuyển.

Bảy chuyển!

Uy lực đáng sợ!

Đôi mắt lạnh lùng của Đạm Đài Lưu Quang cũng bị khiếp sợ thay thế, hắn không dám tin tưởng người trước mặt có thể rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đến bảy chuyển, không dám tin vào mắt mình.

Sở Mộ thoáng cười cười, buông tay thả kiếm của Đạm Đài Lưu Quang ra, đối phương nhìn chằm chằm Sở Mộ quên cả thu kiếm, bảo trì tư thái đâm tới giống như pho tượng.

Lúc này trừ tiếng thở dốc ra không còn âm thanh nào khác.

Trong một đoàn thể nhất định phải có một trụ cột tồn tại, có thể chấn nhiếp thành viên khác, có thể làm cho thành viên khác tâm phục khẩu phục, như thế mới nuôi dưỡng lực ngưng tụ của đoàn thể cùng đoàn kết nhất trí, cũng không bởi vì không phục đối phương mà sinh ra nội đấu dẫn đến chiến đội tan vỡ.

Thiên tài có được thiên phú người thường không có được, cũng sở hữu ngạo khí người khác không có, phần ngạo khí này có khả năng thể hiện ra ngoài, cũng có khả năng giấu sâu trong cốt tủy và linh hồn.

Cho dù như thế nào thiên tài không dễ dàng bội phục người khác, cho dù người khác mạnh hơn mình cũng như vậy.

Thiên tài chân chính tin tưởng vào bản thân mười phần, cho dù mình không kém hơn người khác, chỉ cần thời gian đầy đủ liền có thể vượt qua đối phương, nhưng có một cái hào rộng nhất định không cách nào vượt qua, chính vì cái hào rộng này mới làm cho những thiên tài chính thức tâm phục khẩu phục.

Dù Đồ Cương hay Đạm Đài Lưu Quang đều là thiên tài chân chính, một là Đạm Đài thị nội viện đệ nhất nhân dưới Thần Ngưng Cảnh, tuyệt đối được coi trọng, mà Đồ Cương là đối thủ cũ của Đạm Đài Lưu Quang, chỉ sợ địa vị trong Hồng Thiên giáo không thấp chút nào.

Trong mắt bọn họ cho dù kiếm giả Thần Ngưng Cảnh hay là cường giả Kiếm Vương cũng không thể làm cho bọn họ bôi phục từ nội tâm, bởi vì chỉ cần bọn họ nguyện ý liền có thể trong thời gian ngắn đột phá Thần Ngưng Cảnh, chỉ cần cho bọn họ thời gian là có thể đột phá Kiếm Vương.

Sở dĩ hiện tại còn dừng lại tại Nguyên Cực Cảnh là muốn tạo ra căn cơ vô cùng vững chắc mà thôi, không ngừng tăng cường mạnh hơn để có thể đi xa hơn.

Trong trường hợp đó, đối mặt Sở Mộ, bọn họ không thể kháng cự cho nên sinh ra một loại bội phục, bội phục từ đáy lòng.

Kiếm ý bảy chuyển, kim chi áo nghĩa bảy chuyển!

Đây là độ cao bọn họ không thể đạt tới, Sở Mộ lại đạt tới.

Luận tuổi tác có lẽ Sở Mộ còn lớn hơn bọn họ vài tuổi, nhưng mặc dù cho bọn họ thời gian vài chục năm nữa. Bọn họ cũng không cách nào rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện đến bảy chuyển, bởi vì linh hồn bản thân bọn họ có cực hạn, chỉ có thể đạt tới sáu chuyển, nhiều nhất là sáu chuyển đỉnh phong, không hơn.

Muốn đạt tới tình trạng bảy chuyển, linh hồn bọn họ mạnh hơn hiện tại ít nhất gấp hai hoặc ba lần mới có thể.

Lui một vạn bước mà nói, cho dù bọn họ có thiên phú linh hồn rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đều bảy chuyển cũng không bằng Sở Mộ, bởi vì khi đó tuổi bọn họ lớn hơn Sở Mộ hiện tại nhiều, rèn luyện đến bảy chuyển, cùng rèn luyện kiếm ý và áo tới cùng độ cao vô cùng khó, càng về sau càng khó.

Lúc rèn luyện một chuyển chỉ cần tốn hao một hai tháng, như vậy rèn luyện hai chuyển cần thời gian ba tới bốn tháng, ba chuyển cần thời gian nửa năm hoặc bảy tháng, bốn chuyển phải hơn một năm, từ sáu chuyển tới bảy chuyển bảy tám năm là bình thường, thậm chí cần vài chục năm.

Cho dù từ góc độ nào hay lý do nào, bọn họ cũng đều biết mình không thể đạt tới cấp độ của Sở Mộ, là chênh lệch về chất, là cái hào rộng không thể vượt qua.

Đạm Đài Lưu Quang khôi phục bộ dạng đạm mạc như thường, lúc hắn nhìn Sở Mộ đã không chỉ mang bội phục và sợ hãi thán phục như trước, đồng thời còn có một tia chiến ý.

- Bảy chuyển... Đội trưởng, ngươi đúng là...

Đồ Cương cười khổ, hắn cũng không biết nên hình dung thế nào, ngay cả Tần Sơn Hà cũng có bộ dạng thất hồn lạc phách.

Hắn dốc sức liều mạng tu luyện, dốc sức liều mạng đuổi theo, bản thân tăng lên vô cùng rõ ràng lại thật không ngờ vẫn kém Sở Mộ quá xa.

Tần Sơn Hà biết rõ chính mình nhiều lắm chỉ có thể rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa tới sáu chuyển, bảy chuyển là không thể nào.

Đây là một loại cảm giác, mỗi một kiếm giả đều có thể nhận thức rõ thực lực bản thân cường đại tới mức độ nào, đây là kinh nghiệm của bản thân, nó thường không sai, hoặc nhiều hoặc ít biết rõ bản thân mình đạt tới giới hạn nào đó.

Người như Sở Mộ, linh hồn cường đại đến mức bản thân mình cũng không rõ ràng mình mạnh tới mức nào, càng không xác định điểm giới hạn ở đâu, rốt cuộc là tám chuyển hay chín chuyển.

Lúc này Tần Sơn Hà mới chính thức ý thức được chênh lệch giữa mình và Sở Mộ không khác gì đom đóm với ánh trăng, hành vi phân cao thấp với Sở Mộ là không sáng suốt, chỉ cần mình có khả năng cứ cố gắng vượt qua bản thân mình là đủ rồi.

Đọc truyện chữ Full