TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Sở Bắc
Chương 263

Chương 263

Hôm qua có thể sống sót xuống núi Thiên Linh đũng thật là kỳ tích!

“Không có không có! Cậu Sở nghĩ nhiều, họ Lưu tôi… tôi chỉ là kích động mà thôi!”

Lưu Tông Tín vội cười theo, còn Lưu Phong sau lưng ông ta cũng sợ hãi đến mức đầu cũng không dám ngẩng lên.

Nói xong, Lưu Tông Tín vội ngẩng đầu, ánh mắt trừng nhìn nhân viên tiếp đãi ở phía sau đang trợn mắt với mấy tên côn đồ kia!

“Vừa nãy các người làm gì vậy? Cậu Sở là khách quý, mà các người lại dám đuổi cậu Sở ra ngoài?”

Ánh mắt Lưu Tông Tín không tốt, lời này là ông ta cố ý nói cho Sở Bắc nghe.

Dù sao, cơ hội được ôm đùi tốt như vậy, sao ông ta có thể bỏ qua được?

“Lưu gia chủ, tên này không hẹn trước, cũng không có thẻ hội viên…”

Nhân viên tiếp đón lập tức ngây người, cẩn thận dè dặt giải thích!

“Im miệng, tôi không muốn nghe cậu giải thích!”

Lưu Tông Tín quát một tiếng, lập tức cắt ngang!

“Với thân phận của cậu Sở, có thể đến Tụ Hiền Lâu là đã nể mặt các người rồi, các người thật không biết điều!”

“Bây giờ tôi muốn đưa cậu Sở và bạn anh ấy đi vào, anh có ý kiến gì không?”

Lời này vừa thốt ra, nhân viên tiếp đón lập tức lúng túng!

“Lưu gia chủ, chuyện này chỉ sợ là không hợp quy định?”

“Cái gì không hợp quy định!”

Lưu Tông Tín lập tức quát một tiếng: “Ông đây là gia chủ nhà họ Lưu, còn có thẻ hội viên VVIP, có muốn gọi anh Long ra không, tôi nói chuyện với anh ta cho ra lẽ?”

Nghe thấy lời này, nhân viên tiếp đón thoáng chốc biến sắc, liếc nhìn Sở Bắc một cái, nghiến chặt răng, chỉ có thể đưa tay ra mời!

“Xin mời các vị!”

Hừ, xem như các anh thức thời!

Lưu Tông Tín hài lòng gật đầu, lúc nhìn sang Sở Bắc, lập tức thay đổi vẻ mặt!

“Cậu Sở, mời!”

Sở Bắc khẽ nhếch miệng cười nhạt, lắc đầu, dẫn đầu đi vào!

Thanh Vũ không chần chừ dừng lại, cũng đi theo sau!

Không thể không nói, vận may của nhân viên tiếp đón và mấy tên côn đồ kia cũng không tệ!

Nếu không, Sở Bắc cũng không để ý việc phải thấy máu đâu.

Lưu Tông Tín hừ một tiếng, trừng mắt nhìn, vội vàng dẫn con trai đi theo.

“Mẹ nó, công cốc rồi, mẹ nó đúng là xui rủi!”

Nhìn thấy mỹ nữ đến tay lại bị tuột mấy, mấy tên côn đồ mắng chửi vài câu, nhắc đến lại càng cụt hứng!

“Được rồi, mau đi nhanh đi, nói nhiều làm gì!”

Nhân viên tiếp đón bĩu môi, trong lòng anh ta cũng không dễ chịu!

Trong lòng đầy tức giận với Sở Bắc, nhưng lại không biết, bọn họ đã đến bên rìa bờ vực sinh tử rồi!

“Cậu Sở, cậu cứ đi về trước!”

Đi vào sảnh, Lưu Tông Tín vội vàng tiến lên, dẫn đường về phía trước!

Đọc truyện chữ Full