TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1977: Thiết Tích Lang trong cốc (Thượng)

Bốn người hành động thể hiện thực lực cường đại và sự phối hợp ăn ý, một chốc khiến Sở Mộ bị vây công, tình hình nguy cấp.

Sở Mộ không hề hốt hoảng, hắn bình tĩnh nhếch môi, vài luồng sáng lạnh bắn ra, hắn giơ tay phải lên, ánh sáng đỏ rực rỡ, Xích Huyết kiếm ra khỏi vỏ. Kiếm vung ra vận dụng xảo kình, mấy luồng sáng lạnh bắn về phía ba người kia.

Lực lượng bạo phát, bùm một tiếng đất cát bay đầy. Sở Mộ như mũi tên rời cung bắn thẳng vào Chu Hành Long, tốc độ không thua gì Chu Hành Long kích phát lực lượng sói.

Xích Huyết kiếm vung kiếm chém, tia chớp đỏ rực xé rách trời đêm bá đạo tuyệt luân, bạo liệt mà nhanh chớp mắt chém ra ba kiếm. Ba thanh kiếm sắt đen bị chặt đứt như sắt rau, kiếm quang đỏ chém hướng ba Kiếm Giả thiên tài, lại đâm nhát kiếm như sao băng lướt qua mặt trăng.

Chu Hành Long giật nảy mình vội huơ kiếm chém muốn cắt đứt nhát kiếm của Sở Mộ. Khi hai kiếm va chạm thì kiếm sắt đen của Chu Hành Long đứt gãy, kiếm quang đỏ đâm thủng giữa trán gã xuyên qua.

Sở Mộ rút kiếm ra, nói:

- Lần sau gặp lại ngươi sẽ vẫn giết.

Thứ hạng Chu Hành Long rớt vèo vèo.

Từ đó Sở Mộ có thêm một kẻ thù, nhưng hắn không thèm quan tâm. Sở Mộ vào Thiên Thanh Hư Giới vốn không phải tranh cường đấu ác, nhưng nếu có kẻ muốn đối phó với hắn thì hắn sẽ phản kích sắc bén, cho đối phương hiểu rằng hắn không dễ chọc.

Sở Mộ mặc Lang Ảnh giáp điều chỉnh theo thân hình hắn, cực kỳ vừa người, tăng thêm chút khí thế mạnh mẽ.

Bốn người Chu Hành Long để lại nhiều lương khô, tuy đơn giản, khẩu vị bình thường nhưng ẩn chứa dinh dưỡng và năng lượng rất phong phú. Sở Mộ ăn no nê xong còn dư lại cho hai ngày.

Sở Mộ nói:

- Tiếp theo phục hồi tu vi nội khí đến nhất trọng thiên rồi vào trong cốc.

Lang cốc chia ngoài và trong cốc. Ngoài cốc là địa bàn của Xích Nhãn Lang, trong cốc là địa bàn của Thiết Tích Lang. Thiết Tích Lang là loài hư thú nhị phẩm.

Sở Mộ đi sâu vào ngoài cốc, hướng tới chỗ Xích Nhãn Lang Vương, hắn nhớ nơi đó tập trung hàng trăm con Xích Nhãn Lang to khỏe. Với thực lực hiện tại của Sở Mộ nếu cẩn thận một chút thì chắc ứng đối được.

Xích Nhãn Lang Vương không xuất hiện lại, Xích Nhãn Chiến Lang từ mười hai con giảm còn tám, Xích Nhãn Lang to khỏe khác chỉ còn sáu mươi mấy con.

Số lượng ít thì khi đánh nhau miễn Sở Mộ không rơi vào vòng vây thì sẽ không bị thương, huống chi hắn khoác Lang Ảnh giáp, dư sức đón đỡ móng vuốt bén của Xích Nhãn Lang. Còn về móng vuốt của Xích Nhãn Chiến Lang thì dù có phá hoại được Lang Ảnh giáp cũng không thể tổn thương Sở Mộ.

Sở Mộ nhảy người lên rơi vào trong cốc. Bầy Xích Nhãn Chiến Lang, Xích Nhãn Lang ngoái đầu nhìn, từng cặp mắt đỏ ngầu khiến người rợn tóc gáy.

Tiếng hú nổi da gà vang lên từng đợt, đàn Xích Nhãn Lang xem Sở Mộ là mục tiêu chạy nhanh tới, hung sát khí ập đến.

Cảnh tượng mấy chục con Xích Nhãn Lang chạy chồm thì cực kỳ rung động.

Sở Mộ rướn người tới trước, dồn lực lượng ào hai chân bùng nổ, trong cát bụi hắn lao thẳng vào mấy chục con Xích Nhãn Lang to khỏe đang đà xông lên.

Như hai quân đối chọi, có điều một phe là một người, một phe là mấy chục con Xích Nhãn Lang vạm vỡ hung dữ, số lượng cách biệt rất xa.

Nhưng Sở Mộ một mình lẻ loi lại có khí thế cực kỳ sắc bén, như thần kiếm ra khỏi vỏ, thiên kiếm phủ bụi, không thua gì khí thế hung thần của mấy chục con Xích Nhãn Lang.

Khí thế va chạm, đến gần, Xích Huyết kiếm ra khỏi vỏ.

Kiếm quang màu đỏ máu như một tia chớp rạch phá không trung hắc ám, tiếng xoẹt như vải bị xé rách, ánh sáng đỏ đến chói mắt.

Kiếm ra khỏi vỏ thuận thế tước, vạch qua thân thể một con Xích Nhãn Lang rồi đâm thẳng. Thế như chẻ tre không thể ngăn cản, mọi thứ đều sẽ bị phá hỏng.

Giờ phút này Sở Mộ mới như con sói hung tàn, đàn Xích Nhãn Lang là dê con nhỏ yếu.

Mấy chục con Xích Nhãn Lang bao vây Sở Mộ, rậm rạp kín không lọt gió, mơ hồ thấy trong bầy sói có kiếm quang đỏ yêu dị như tia chớp lấp lóe, tiếng xé rách da thịt đáng sợ, từng tiếng rít chói tai.

Vài tia sáng lạnh trảo ảnh phá không rơi xuống người Sở Mộ nhưng bị Lang Ảnh giáp chặn hoàn toàn, không thể phá mở, không gây tổn thương cho hắn được.

Sở Mộ chỉ cần chú ý né tránh tám con Xích Nhãn Chiến Lang công kích là được, cẩn thận đừng để bị tấn công vào đầu, nên áp lực nhỏ hơn rất nhiều.

Xích Huyết kiếm rất sắc bén, không cần rót vào kiếm ý hay lực lượng kim, càng không cần thi triển lực lượng chấn động. Mũi nhọn có thể dễ dàng cắt rách da lông Xích Nhãn Lang như cắt một tờ giấy mỏng.

Lớp da cứng cỏi của Xích Nhãn Chiến Lang cũng có thể bị xé mở, sẽ có cảm giác trì trệ nhưng thêm kiếm ý gia cố thì cắt ngọt như tờ giấy mỏng.

Sở Mộ kết luận là Xích Huyết kiếm có kiếm ý, lực lượng kim gia cố đủ sức xé da Xích Nhãn Lang Vương.

Chém chém chém!

Một kiếm một con, từng đường kiếm lấy mạng. Xích Huyết kiếm không ngừng hấp thu máu, ánh sáng đỏ càng chói lòa, càng thuần túy, càng yêu dị hơn.

Xác sói la liệt khắp nơi, con Xích Nhãn Chiến Lang cuối cùng chết dưới Xích Huyết kiếm của Sở Mộ.

Từng luồng hư khí toát ra từ xác Xích Nhãn Lang, sáu mươi mấy con Xích Nhãn Lang to khỏe có sáu mươi mấy hư khí nhất phẩm. Tám con Xích Nhãn Chiến Lang có tổng cộng ba mươi mấy hư khí nhất phẩm.

Một đám Xích Nhãn Lang mang đến hư khí cho Sở Mộ vừa tròn một trăm.

Một trăm hư khí đều bị Sở Mộ hấp thu một cái trước, luyện hóa thành nội khí.

Sau khi luyện hóa một hư khí thì nội khí đã đến đỉnh chín tầng.

Bây giờ là ban ngày, Sở Mộ không dám tu luyện sơ cấp luyện khí quyết tránh cho lại bị đánh lén nên hắn lại hấp thu mười hư khí nhất phẩm, nội khí co rút trướng phình, bộc phát trở nên càng tinh thuần, cảm giác quen thuộc lại ùa về.

Điểm thiên tài tăng một ngàn, trở thành bảy ngày.

Chu Thiên Đồng hạng hai mới không lâu tăng lên năm ngàn điểm thiên tài, Trần Cương theo sát sau đó cũng đến năm ngàn, bây giờ khoảng cách với Sở Mộ lại bị kéo ra.

Chu Thiên Đồng, Trần Cương đã biết lý do Dương Hiên rớt thứ hạng, nhưng hai người đang đang bận tăng tiến chính mình, không thể tốn thời gian vào việc đi tìm Sở Mộ nên tạm gác chuyện báo thù sang bên.

Bây giờ biết điểm thiên tài của Sở Mộ tăng lên thì hai người sắc mặt âm trầm.

Bị người như vậy đạp trên đầu khiến người khó chịu, đặc biệt còn là kẻ thù gián tiếp thì càng bức bối hơn.

Chu Thiên Đồng nói:

- Dặn bên dưới chú ý hướng đi của Sở Mộ!

Đọc truyện chữ Full