TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1980: Mười hạng đầu bảng Đăng Thiên (Thượng)

Bày ra động tác thứ nhất rồi cố định mười phút, dòng khí nóng dâng lên, khi đến trình độ nhất định Sở Mộ vội đổi sang động tác thứ hai, giữ yên mười phút khiến dòng khí nóng càng mãnh liệt hơn.

Lúc tu luyện luyện thể công đôi mắt Sở Mộ vẫn nhìn chằm chằm đằng trước, cảm giác tình hình bốn phía. Nếu gặp đánh lén thì Sở Mộ buộc phải ngừng luyện thể công, sẽ không bị tổn thương gì, điều này tốt hơn luyện khí nhưng tu luyện tốn nhiều thời gian hơn, có lợi có tệ.

Sở Mộ khá may mắn, mãi đến lúc luyện động tác thứ chín thì bốn phía không thấy Thiết Tích Lang xuất hiện, không gặp đánh lén gì.

Động tác thứ chín đã đem lại khí nóng cực kỳ mãnh liệt, như nước sông gột rửa cơ bắp, nhiều lần lặp lại, mỗi đợt đều cho Sở Mộ cảm giác cơ bắp toàn thân bị dòng khí nóng gột rửa càng thêm săn chắc, cứng cỏi, lực lượng mạnh hơn, cảm giác căng cứng tràn ngập.

Khi dòng khí nóng mạnh đến trình độ nhất định bỗng nổ tung như các con rồng nhỏ trùng kích tứ chi bách hải toàn thân Sở Mộ. Khí thế mạnh mẽ bộc phát từ người Sở Mộ làm cát đá bay tứ tán, như có một đoàn khí diễm rực cháy trên người hắn.

Thanh âm mơ hồ lại vang lên:

- Luyện thể đến nhị trọng thiên, được hai ngàn điểm thiên tài.

Bên ngoài đã rúng động.

Tốc độ chảy thời gian của Thiên Thanh Hư Giới và bên ngoài khác nhau, Thiên Thanh Hư Giới trôi qua vài ngày nhưng bên ngoài thì mới qua mấy canh giờ.

Trong vòng mấy canh giờ bảng thiên tài tinh hệ biến đổi khiến người cực kỳ giật mình.

- Có chuyện gì?

- Tại sao liên tục tăng hai ngàn điểm thiên tài?

Người Dạ Minh tinh hệ giật nảy mình, xoe tròn mắt ốc bưu nhìn chằm chằm cái tên cao tít đầu bảng, điểm thiên tài đằng sau tên: 11000!

Nhìn Chu Thiên Đồng hạng hai, điểm thiên tài là 5000, Trần Cương hạng ba điểm thiên tài cũng là 5000.

Năm ngàn và một vạn mốt cách nhau sáu ngàn điểm, đây gần như là lạch trời không thể vượt qua. Chu Thiên Đồng, Trần Cương biểu tình cực kỳ khó xem. Một chốc bị bỏ xa như vậy, hai người không thể tưởng tượng, không chấp nhận được.

Giọng Bạch Khung tràn đầy vui vẻ và trêu chọc:

- Hướng phó tông chủ, đệ tử này của Ngũ Hành kiếm tông ta không tệ đúng không?

Mặt Hướng Dạ xanh như tàu lá chuối.

Mặt dày như Hướng Dạ cũng thấy nóng ran, như bị người tát hai cái quá đau, không biết nên nói cái gì cho phải. Dù Hướng Dạ nói toạc mồm thì sự thật bày ra trước mắt, chênh lệch tận sáu ngàn điểm thiên tài chứ không phải một, hai ngàn, muốn đuổi kịp khó như lên trời.

Cơ bản nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì Chu Thiên Đồng, Trần Cương bị Sở Mộ đạp dưới chân là cái chắc, không có khả năng vượt qua.

Đệ tử Ngũ Hành kiếm tông siêu kích động muốn lật ngược ngọn núi.

Đệ tử Chấn Thiên phong ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thế hùng dũng, tràn trề tự tin, khiến người hâm mộ.

Các vị Thánh Tử thầm hối hận tại sao không cố gắng lôi kéo Sở Mộ, dù không kéo về được cũng nên hết sức thân thiện với hắn. Bây giờ đã không có cơ hội lôi kéo, nhưng có thể làm thân.

Ngay sau đó chấn động càng lớn hơn.

Sở Mộ đột phá một vạn điểm thiên tài lên một vạn mốt, tên hắn liên tục nhấp nháy không ngừng vọt lên, cố gắng phấn đấu cuối cùng kỳ tích lọt vào hạng mười.

Hạng nhất bảng Đăng Thiên vẫn là Cổ Loạn Không, hạng hai là Tần Ngạo Tiên, hạng ba là Dương Chiến Thiên, không có gì thay đổi. Ban đầu Sở Mộ xếp hạng tám mươi mấy sau đó tụt xuống rơi ra khỏi bảng Đăng Thiên, vì trên bảng Đăng Thiên chỉ ghi một ngàn cái tên.

Sau đó tên Sở Mộ lại lọt vào bảng Đăng Thiên, mỗi cách một thời gian ngắn sẽ lên đôi chút. Cạnh tranh thứ hạng bảng Đăng Thiên kịch liệt hơn bảng thiên tài tinh hệ nhiều.

Chìm nổi lên xuống biến hóa siêu mau, Sở Mộ có thể ở trong bảng đi ngược dòng đã không dễ dàng.

Hiện giờ Sở Mộ cùng tu khí thể lần lượt đột phá đến nhị trọng thiên, trong Thiên Thanh Hư Giới khoảng một tiếng, ở bên ngoài thì thời gian ngắn ngủi gần như chỉ trước và sau giây lát.

Một hơi tăng bốn ngàn điểm thiên tài khiến tên của Sở Mộ như thanh kiếm vọt lên chín tầng mây, vượt mọi chông gai, thế như chẻ tre giết vào mười hạng đầu, đá hạng mười cũ xuống.

Thiên tài hạng mười tên là Tô Nguyệt Tịch, một thiên tài tâm cao khí ngạo. Tô Nguyệt Tịch vốn dốc hết sức không ngừng nâng cao thứ hạng vào hạng mười, đang định tiếp tục bò lên thì đột nhiên xảy ra biến cổ chen thứ hạng của nàng rớt xuống hạng mười một.

Điểm thiên tài của Tô Nguyệt Tịch tròn một vạn, cách Sở Mộ một ngàn điểm, cách hạng chín một ngàn điểm.

Cổ Loạn Không ở đầu bảng thì điểm thiên tài là một vạn sáu ngàn, bỏ rất xa.

Tên của Sở Mộ vào hạng mười bảng Đăng Thiên hấp dẫn nhiều người chú ý hơn, ai nấy bàn tán người đột nhiên xông vào hạng mười có lai lịch gì.

Chỗ Tổng Thần Điện, các trưởng lão cười tươi.

- Không uổng là Thần Tử thứ mười của chúng ta, đủ để tranh phong với những truyền nhân Đại Đế ở đỉnh cao.

Thần Tử của Thần điện đúng là có thân phận siêu cao, thiên tài cũng ở đỉnh cao nhất.

Nhưng trong thời đại Kiếm Thần chết này thì Đại Đế mạnh nhất, được chọn làm truyền nhân của Đại Đế thì ai nấy thiên tư phi phàm. Có một số kém hơn Thần Tử chút, có một số ngang ngửa Thần Tử, có một ít vượt trên Thần Tử.

Nhưng đó không phải tuyệt đối.

Có điều trước mắt một số truyền nhân Đại Đế vào mười hạng đầu là sự thật, Sở Mộ lọt vào hạng mười một nhưng Thần Tử khác thì không, Quan Lâm lợi hại nhất mới có vị trí hạng mười ba.

Cảm giác như mười hạng đầu là một lằn ranh, ba hạng đầu là đường cách biệt lớn khác.

Thứ hạng của Phong Quá Hải là ba mươi tám, muốn lên một bậc vô cùng khó khăn. Phong Quá Hải đang rối rắm không có Thần Tử nào vào mười hạng đầu bỗng cảm giác thứ bậc của Sở Mộ tăng vọt lên hạng mười, gã rất vui vẻ.

- Lão út giỏi quá, xông xông xông, lao vào ba hạng đầu đi!

Thần Tử khác cũng gồng sức cố gắng hơn, bị khích lệ rất lớn:

- Lão út lợi hại như vậy thì ta cũng không thể tụt lại phía sau quá nhiều!

***

Lực lượng mạnh mẽ dâng lên trong người Sở Mộ, theo tu vi đột phá, tốc độ tư duy tăng nhiều, năng lực tư duy tăng mạnh, lục cảm càng nhạy bén, ý thức phản ứng nhanh hơn.

Lúc này mặt trời lặn xuống núi, bầu trời như máu dần phai màu, bị bóng tối ăn mòn, tia hoàng hôn cuối cùng biến mất phía chân trời tây, đã vào đêm.

Gió mát hiu hiu se lạnh, từng tiếng sói hú từ xa vọng lại.

Ban đêm, bầy hư thú như được lực lượng khác đều rơi vào cuồng hóa, thực lực tăng gấp đôi.

Trong cốc buổi tối nguy hiểm hơn ngoài cốc.

Nhưng thực lực của Sở Mộ đã tăng lên nên hắn không e ngại.

Đọc truyện chữ Full