TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Sở Bắc
Chương 406

Chương 406

Nhóm Lý Hải Đông ngồi ở hàng ghế đấu cũng cau mày.

Nếu làm theo cách đó, chỉ e họ không đủ tài chính để chơi với Dương Xuyên được.

“Chậc chậc, ý hay đấy!”

Thanh Phong đang thấy chán thì lập tức hào hứng hẳn lên.

Các dự án dưới mười tỷ, anh ta không có hứng để mắt tới.

“Chuyện này…”

Thư ký Vương trên bục đột nhiên không thể quyết định.

Ông ta không thể quyết định một chuyện lớn như thế.

Chỉ có thể nhìn Chu Minh Hạo ở bên dưới.

Chu Minh Hạo nhíu mày, ông ta cũng lần đầu tiên gặp trường hợp này.

Nếu là trước đây, ông ta chắc chắn sẽ từ chối.

Nhưng bây giờ…

Ông ta nghĩ ngợi một lúc, liếc nhìn Sở Bắc.

“Như thế cũng tốt, tiết kiệm được thời gian”.

Vẻ mặt Sở Bắc không hề dao động, anh khẽ gật đầu.

Lúc này Chu Minh Hạo mới dám quyết định, đưa mắt ra hiệu cho thư ký Vương.

“Được, cứ làm theo cậu chủ Dương nói”.

Thư ký Vương đồng ý, giọng nói không khỏi nặng nề thêm mấy phần.

“Vài dự án khác đều là phát triển đô thị, bất động sản, đất nền, tổng là sáu mươi hai tỷ năm trăm triệu”.

“Nếu đã muốn đấu thầu trọn gói thì tính tổng là sáu mươi tỷ”.

Thư ký Vương vung tay lên, mọi người bên dưới chỉ cảm thấy tê dại cả da đầu.

Làm tròn số là đã nuốt mất hai tỷ rưỡi rồi.

Hầu hết mọi người sống trên đời, chỉ sợ đến cuối đời cũng không thể nhìn thấy nhiều tiền như vậy.

Cả phòng lại rơi vào yên tĩnh lần nữa.

Sáu mươi tỷ!

Cái giá trên trời như thế không phải là thứ mà người bình thường gánh nổi.

Dù là Lý Hải Đông cũng không thể.

“Quả nhiên thư ký Vương rất thẳng thắn, nếu đã thế thì tôi sẽ chi ra sáu mươi tỷ”.

Dương Xuyên bình thản cười, một chốc đã thêm vào hai tỷ rưỡi.

Hắn ta vừa đắc ý ngồi tựa nửa người vào ghế, vừa khiêu khích nhìn Chu Minh Hạo và Sở Bắc.

Tôi muốn xem thử lần này ai dám giành với tôi.

Mọi người đều cúi đầu xuống, chỉ đành ngước nhìn con số này.

Dù là mấy ông lớn như Lưu Đông Hải và Lưu Tông Tín cũng hơi không theo kịp.

Mặc dù tài sản của họ không chỉ là con số này, nhưng chi ra nhiều tiền mặt như thế là không thực tế.

Cả căn phòng cũng chỉ có Sở Bắc và Thanh Phong không chỉ không ngạc nhiên, sợ hãi mà vẫn giữ nụ cười bình thản trên môi.

Ngón tay Sở Bắc khẽ gõ lên bàn, đột nhiên dừng lại.

Thanh Phong nhếch môi, sau đó giơ bảng trong tay lên.

“Thú vị, tập đoàn Bắc Dã đồng ý đưa giá bảy mươi tỷ”.

Đọc truyện chữ Full