TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2173: Thính Phong đồng lệnh (Thượng)

Thính Phong lâu có chín tầng, từng trên cao hơn tầng dưới, không phải cao vì bề ngoài mà là địa vị cao.

Người phụ trách lầu một dẫn Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch lên tầng bay.

Thính Phong lâu có quy định của nó, không phải ai đến cũng có thể tùy ý mở miệng mua bán tin tức, đặc biệt tin tức lớn như Thần Châu Thâm Lam thì tin nào cũng có giá trị lớn.

Vì tránh cho một số người không rõ tình huống nên Thính Phong lâu đặt quy định tương ứng, Thính Phong lâu dù gì là tổ chức chủ yếu buôn bán tin tức, miễn không đụng chạm ích lợi hoặc nhằm vào nó thì Thính Phong lâu sẽ không xuống tay ác.

Quy định của Thính Phong lâu muốn mua tin giá trị lớn thì phải chứng minh chính mình có tư cách thanh toán, đơn giản là lấy một trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm làm tiền cọc.

Nếu mua được tin mình muốn, giá trị thanh toán có thể tự bỏ ra hoặc trừ vào tiền cọc, dư thì trả thiếu thì bù vào.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch lần đầu đến mua tin, không có ghi chép trong Thính Phong lâu nên không định chống lại quy định của Thính Phong lâu, hai người cũng không có tư cách chống đối. Trừ phi Sở Mộ hoặc Tô Nguyệt Tịch là cường giả đẳng cấp Thánh Hoàng, không thì dù là Kiếm Thánh Vạn Cổ cửu trọng thiên chưa chắc được Thính Phong lâu nể tình.

Lên tầng bảy, người phụ trách tầng một rời đi.

Người phụ trách tầng bảy là một nam nhân trung niên tóc mai đều bạc, khuôn mặt bình thường hơi già, mắt hấp háy tia sáng trí tuệ:

- Mời quý khách ngồi.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch ngồi xuống cách cái bàn gỗ trầm đen cổ xưa đối diện nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên mỉm cười hỏi:

- Bỉ nhân tên Đỗ Kiền, hai vị khách quý muốn mua bán gì?

Đỗ Kiền thường giao tiếp với người biết cách nói chuyện làm sao cho người ta thoải mái, biết dùng ngữ điệu thế nào khiến người buông xuống cảnh giác để giao lưu tốt hơn. Nên một câu nghe như không có gì đặc biệt, giọng điệu và dáng vẻ của Đỗ Kiền có ý vị người khác không có.

Sở Mộ mỉm cười, nói chuyện với người như vậy khiến lòng người thoải mái.

Sở Mộ nói:

- Chúng ta muốn tin tức về Thần Châu Thâm Lam.

Sở Mộ dùng ‘chúng ta’ chứ không phải ‘ta’, tức là hiện tại hắn và Tô Nguyệt Tịch hợp tác với nhau.

Đỗ Kiền lộ vẻ kinh ngạc:

- Thần Châu Thâm Lam?

Có thể lên tầng bảy mua bán thì hiển nhiên là làm ăn lớn, nhưng đòi tin về Thần Châu Thâm Lam làm Đỗ Kiền bất ngờ.

Đỗ Kiền từ tốn nói:

- Quý khách, có nhiều tin tức về Thần Châu Thâm Lam hơn nữa giá trị rất lớn.

Sở Mộ hỏi:

- Tính thế nào?

Từ lúc Tô Nguyệt Tịch vào Thính Phong lâu chưa từng mở miệng, mọi việc đều giao cho Sở Mộ.

Đỗ Kiền nói:

- Tin liên quan Thần Châu Thâm Lam ít nhất giá trị trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm, trong Thính Phong lâu có mấy chục tin tức về Thần Châu Thâm Lam.

Sở Mộ bất ngờ, ít nhất cỡ trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm? Lúc trước hắn đòi mua tin liên quan Thần Châu Thâm Lam đúng là hơi ngông cuồng, cứ tính một tin là một trăm vạn, mấy chục tin cũng cỡ mấy ngàn vạn. Huống chi một trăm vạn chỉ là tiêu chuẩn thấp nhất, có tin giá trị cao thì cỡ mấy trăm vạn, ngàn vạn cũng không lạ.

Sở Mộ hơi giàu nhưng chỉ là tương đối, Nguyên Đan thượng phẩm bị tiêu hao chỉ còn lại mấy trăm vạn.

Tô Nguyệt Tịch có ít tiền, nhưng hai người cộng laị có lẽ không đủ ngàn vạn Nguyên Đan thượng phẩm.

Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển, lên tiếng:

- Nghe nói mới gần đây từng có viên thần châu xuất hiện trong Thiên Khung vực, chúng ta muốn biết tung tích hiện giờ của thần châu.

Đỗ Kiền mỉm cười nói:

- Tin tức này gần đây rất được hoan nghênh, nhưng giá trị của nó khá cao, cỡ hai trăm vạn Nguyên Đan thượng phẩm.

Tuy gía cao nhưng Sở Mộ không từ chối, Nguyên Đan mất rồi thì kiếm lại:

- Được!

- Tám tháng trước trong hội đấu giá tổ chức ở thành Thiên Dực xuất hiện một viên Thần Châu Thâm Lam, nhưng khi ấy thần châu dính bụi trần, ít ai nhận ra nó. Một Thánh Giả tam tinh đã đấu giá lấy về.

Đỗ Kiền giới thiệu sơ:

- Thánh Giả tam tinh lấy vào tay liền đi ngay, sau đó bị truy sát, bị thương nặng trốn vào Hắc Ma Uyên. Cường giả các thế lực Thiên Khung vực đều xông vào Hắc Ma Uyên, còn có một số cường giả từ nơi khác nhận được tin tìm đến cũng lao vào.

Sở Mộ mở miệng hỏi:

- Hắc Ma Uyên là nơi nào?

Đỗ Kiền thuận miệng giới thiệu:

- Hắc Ma Uyên ở góc đông bắc Thiên Khung vực, hiểm địa số một số hai trong Thiên Khung vực, hắc ma thú và người Hắc Ma tộc ở trong đó, cực kỳ nguy hiểm.

Tin tức về Hắc Ma Uyên và vị trí địa lý không đáng giá tiền, xem như tin công khai trong Thiên Khung vực. Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch từ nơi khác đến không biết rõ là chuyện thường, Đỗ Kiền sẽ không keo kiệt nói nhiều vài câu.

- Hắc Ma Uyên có một đặc điểm là nguyên khí thiên địa mỏng manh, ma khí hắc ám đậm đặc, có lực lượng bí ẩn. Cường giả Thánh cấp đi vào trong tinh khí thần sẽ bị ức chế giảm xuống còn dưới Thánh cấp, trừ phi là cường giả đẳng cấp Thánh Hoàng mới có thể đối kháng lực lượng bí ẩn kia.

- Hắc Ma tộc rất mạnh, đấu với nhân tộc cùng giai thường sẽ thắng. Hắc Ma tộc nhân trí tuệ đơn giản, thú tính nhiều hơn lý tính, hung ác tàn bạo, trời sinh phóng đãng. Hễ nhân tộc vào Hắc Ma Uyên nếu bị Hắc Ma tộc phát hiện sẽ gặp truy sát hoặc bị bắt, không ai may mắn thoát khỏi.

- Thật lâu trước kia từng có cường giả nhân tộc rầm rộ kéo đến định thanh trừ Hắc Ma tộc, chiếm Hắc Ma Uyên. Chuyến đi đó nhân tộc tổn thất nặng nề, chỉ mười phần tốn thoát, đa số bị thương rất nặng hầu như bị phế, phần nhỏ sống sót nhưng Hắc Ma Uyên trở thành tâm ma của bọn họ.

Đỗ Kiền buông tiếng thở dài:

- Hắc Ma Uyên khiến người nhắc đến là biến sắc, bình thường không ai muốn đi vào, nhưng lần này vì một viên Thần Châu Thâm Lam mà các cường giả bất chấp nguy hiểm mạng sống đi vào trong, thật là điên cuồng.

Sở Mộ nói:

- Đỗ lâu chủ có thể kể tỉ mỉ về Hắc Ma Uyên hơn cho chúng ta nghe không? Nếu cần trả giá Nguyên Đan cũng được.

Tô Nguyệt Tịch lộ vẻ chăm chú lắng nghe.

Đỗ Kiền nhìn Sở Mộ chằm chằm:

- Đây không phải bí mật, nếu hai vị muốn biết thì ta sẽ nói cho các người nghe.

Đỗ Kiền kể kỹ hơn tin tức về Hắc Ma Uyên cho Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch nghe, khiến hai người hiểu biết trực quan hơn.

Đỗ Kiền cảm thấy hai thiên tài tuyệt thế có vẻ muốn đi vào Hắc Ma Uyên.

- Đến bây giờ Thính Phong lâu chúng ta chưa có tin tức gì liên quan viên thần châu kia, tám chín phần mười là còn trong Hắc Ma Uyên.

Kể xong các loại về Hắc Ma Uyên, Đỗ Kiền ngẫm nghĩ rồi khuyên:

- Hai vị, thứ lỗi cho ta lắm miệng một câu, Hắc Ma Uyên quá hung hiểm, tốtn nhất đừng đi vào.

Đọc truyện chữ Full