TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2701: Cơ duyên dưới cảnh khốn cùng (2)

- Trí tuệ của linh thú Thánh cấp cao giai không thua gì với người bình thường. Hẳn nó sẽ biết, người Thiên tộc chúng ta không dễ trêu chọc.

Đạo lý tương tự. Linh thú trên Vạn Thú Nguyên không dễ trêu chọc. Như vậy, người Thiên tộc cũng không dễ trêu chọc. Nếu như linh thú Thánh cấp cao giai này không thức thời, chính là tự tìm đường chết.

Một trăm hai mươi Thiên Thần Vệ cường đại của Thiên tộc, một khi liên thủ, Thánh cấp cửu tinh căn bản cũng không tính cái gì, đều bị tàn sát.

- Nhân tộc này thật ra có chút suy nghĩ. Hắn có ý định mượn con linh thú Thánh cấp cao giai này tới ngăn cản chúng ta.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ cười lạnh nói:

- Đi. Ai dám ngăn cản liền giết người đó.

Sau một thời gian ngắn, một trăm hai mươi Thiên Thần Vệ, đi tới chỗ Độc Giác Bạch Mãng đang ngủ say. Bọn họ cũng không có thu lại sóng chấn động khí tức của mình. Tất cả hội tụ lại, vô cùng cường đại.

Phải biết rằng, chỉ cần là Phó thống lĩnh kia, Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, lại đủ để giết chết rất nhiều Thánh cấp bát tinh bình thường. Khí tức của hắn vô cùng mạnh mẽ, khiến cho Độc Giác Bạch Mãng chú ý. Huống gì, ngoại trừ Phó thống lĩnh này ra ra, còn có mấy Thiên Thần Vệ Thánh cấp thất tinh cùng với Thiên Thần Vệ Thánh cấp trung giai khác.

Độc Giác Bạch Mãng thoáng cái đã thức tỉnh.

Độc Giác Bạch Mãng tỉnh lại, toàn thân tản ra chấn động khí tức vô cùng cường đại. Nó phát ra một tiếng gào thét, cảnh cáo người xâm lăng. Đúng vậy, theo nó, đám người kia tới chính là người xâm lăng.

Dưới khí tức cường đại, đám người xâm lăng kia cũng không sợ, trái lại còn tiến tới nhanh hơn. Độc Giác Bạch Mãng tức giận, cái sừng giống như bạch ngọc trên trán phóng ra ánh sáng màu trắng, khẽ run lên. Một ánh sáng màu trắng ngay lập tức bắn ra, tốc độ cực nhanh. Phía đầu sắc bén giống như lưỡi đao.

Một đòn này, Độc Giác Bạch Mãng hoàn toàn không có chút lưu tình nào. Bởi vì đối với những kẻ xâm lăng, linh thú luôn đáp trả bằng thái độ tuyệt sát.

Uy lực một đòn tuyệt sát của linh thú Thánh cấp cửu tinh vô cùng mạnh mẽ. Nhưng các Thiên Thần Vệ lại có sự chuẩn bị. Bởi vậy, bọn họ hoàn toàn không có chút hoảng hốt nào. Trong chớp mắt mỗi người phất tay, thi triển ra từng Thiên thuật. Bọn họ thi triển Thiên thuật, không ngờ là một loại Thiên thuật tương đối cơ sở trong Thiên tộc, Bách Lưu Táng.

Nhưng trong tay Thiên Thần Vệ thi triển ra Bách Lưu Táng, bất luận là uy lực hay trình độ kỹ thuật đều hơn nhiều so với những thiên tài Thiên tộc đã bị Sở Mộ giết chết. Cho dù là yêu nghiệt Thiên tộc như Thiên Đạo Lâm cũng có chút chênh lệch.

Dù sao, thiên phú của Thiên Đạo Lâm rất cao, là một trong những yêu nghiệt của Thiên tộc, nhưng vẫn còn quá trẻ. So với các Thiên Thần Vệ, vẫn thiếu sự rèn luyện, thiếu kinh nghiệm chém giết sinh tử.

Hơn một trăm đạo Bách Lưu Táng hội tụ lại, hình thành một trường hà khủng khiếp, mang theo lực phá hoại kinh người, đánh về phía trước.

Phó thống lĩnh căn bản cũng không có ra tay. Các thủ hạ Thiên Thần Vệ liên thủ thi triển ra Bách Lưu Táng, trong nháy mắt va chạm cùng đao quang màu trắng của Độc Giác Bạch Mãng.

Khó có thể tưởng tượng được, dựa vào mấy Thánh cấp thất tinh và một đám Thánh cấp trung giai liên thủ đánh ra Bách Lưu Táng, không ngờ có thể chống đỡ được một đòn tuyệt sát của linh thú Thánh cấp cửu tinh. Phải biết rằng, thực lực khác nhau thi triển ra một đòn tương tự, rất khó có thể phối hợp đồng bộ. Nhưng đám Thiên Thần Vệ này lại làm được. Hơn một trăm đạo Bách Lưu Táng với độ mạnh yếu không đồng nhất tập trung lại.

Phía xa, Sở Mộ nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi kinh ngạc không thôi. Đám người Thiên tộc này quả nhiên rất cường đại. Chỉ cần là chiêu thức phối hợp lại vô cùng ăn ý như vậy, nếu không phải mười năm hai mươi năm, sợ rằng không thể rèn luyện ra được.

Hắn cũng cảm thấy mình may mắn, không kiêu căng muốn cùng đối phương cứng rắn chống lại, mà lại lựa chọn phương thức như vậy. Nếu không một đòn như vậy, hiện tại mình tuyệt đối không có khả năng chống lại được.

Dưới hai đạo năng lượng đối đầu, không gian xung quanh không ngừng chấn động, đồng thời trở nên tán loạn. Dư âm bắn nhanh ra tám phương.

- Giết.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ chỉ rất lạnh khốc nói ra một chữ.

Độc Giác Bạch Mãng là linh thú Thánh cấp cửu tinh. Trí tuệ của nó hoàn toàn không kém hơn so với nhân loại bình thường. Nó cũng nghe được, hiểu được ngôn ngữ. Bởi vậy, phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ vừa nói ra lời này, nó nhất thời bị chọc giận.

Một sừng lại một lần nữa xuất hiện ánh sáng màu trắng. Lần này, so với vừa rồi, ánh sáng càng mãnh liệt hơn rất nhiều. Sóng chấn động lực lượng cũng càng cường đại hơn.

Mặc dù một đòn trước đó là một đòn tuyệt sát, nhưng cũng không có dùng toàn lực. Một đòn này, lại là một đòn phẫn nộ, vận dụng ra toàn lực. So với một đòn trước đó, uy lực đã mạnh mẽ hơn gấp mấy lần.

Nhưng các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc lại hoàn toàn không có sợ chút nào. Thần sắc mỗi người lạnh như băng, một lần nữa ra tay. Lần này, bọn họ vẫn thi triển ra Bách Lưu Táng. Chỉ có điều, Phó thống lĩnh cũng ra tay.

Lấy này Bách Lưu Táng của Phó thống lĩnh là chủ đạo, hoàn toàn tập trung Bách Lưu Táng của mọi người lại, hóa thành một đạo, giống như sông lớn chảy dài trùng kích không ngừng. Uy lực không chỉ tăng lên một đẳng cấp.

Hai bên một lần nữa va chạm, phát ra năng lượng càng cường đại hơn. Dư âm trùng kích bốn phương tám hướng, nghiền nát mặt đất.

Một đòn này cũng không làm gì được đối phương.

Các Thiên Thần Vệ nhanh chóng phân tán ra, tốc độ di chuyển rất nhanh, tạo thành từng trận hình nhỏ, bao vây xung quanh Độc Giác Bạch Mãng.

Sở Mộ vừa nhìn, đã cảm thấy không thích hợp. Một con linh thú Thánh cấp cửu tinh này, chắc hẳn không phải là đối thủ của đám người Thiên tộc. Hắn vội vàng thu lại khí tức, bay nhanh về phía sau, nhanh chóng rời xa.

Hắn vừa rời xa đồng thời, còn vừa quay đầu lại nhìn một chút, xem đám người Thiên tộc này ra tay, giết chết con linh thú Thánh cấp cửu tinh như thế nào.

Hiểu rõ thủ đoạn của đối phương, bao giờ cũng tốt hơn. Có lẽ, nói không chừng bản thân mình sẽ thật sự chống lại cùng bọn họ.

Người Thiên tộc đều ra tay, thi triển ra Thiên thuật. Nhưng bọn họ thi triển ra Thiên thuật, cũng không phải Thiên thuật mang tính công kích, mà bện thành một tấm lưới lớn màu trắng, từ trên trời hạ xuống, không thể trốn thoát, bao phủ về phía con Độc Giác Bạch Mãng này.

Hình như Độc Giác Bạch Mãng cũng biết không thể bị lưới chụp xuống. Nó vẫy đuôi một cái, hóa thành một bóng roi cực lớn, dường như muốn đánh nát trời cao, đánh tới.

Một tiếng động vang lên.

Đọc truyện chữ Full