Tốc độ xuất kiếm như sấm sét, chỉ trong một hơi ngắn ngủi song phương đã xuất kiếm mấy mươi lần. Nhiều lần hung hiểm, chỉ cần hơi vô ý một chút sẽ bị thương ngay lập tức.
Bạch Thần dưới trạng thái mười thàn thực lực, từng kiếm đều rất kinh người. Lực lượng ẩn chứa trong mỗi một kiếm càng khủng bố. Trong lúc song kiếm va chạm với kiếm của đối thủ, Sở Mộ có thể cảm nhận được áp lực trong đó. Loại trùng kích này, nếu như không phải hắn có phương pháp hóa giải lực lượng cao thâm, chỉ sợ cũng chỉ chống đỡ được vài kiếm rồi bị đánh lui.
Dù là như thế, dưới tình huống không ngừng va chạm. Mấy mươi lần, mấy trăm lần, mấy ngàn lần, Sở Mộ dần dần cảm giác được áp lực.
Tu vi chênh lệch một trọng thiên khiến cho thực lực chỉnh thể của Sở Mộ còn không bằng được Bạch Thần.
Dưới lực lượng tuyệt đối chênh lệch, bản thân Bạch Thần lại là yêu nghiệt cấp độ tinh thần, so với yêu nghiệt Vạn cổ còn xuất sắc, cường đại hơn. Kiếm pháp, kiếm ý, các mặt đều hết sức xuất sắc, cũng không thua kém Sở Mộ bao nhiêu. Như vậy thực lực tổng hợp so với Sở Mộ còn hơn một chút.
Dưới một phen kịch chiến, Sở Mộ có thể xác định thực lực của bản thân mình so với cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ giai cường đại hơn. Nhưng mà không bằng được Thánh cấp cửu tinh trung giai, chỉ tới rất gần mà thôi. Mà thực lực của Bạch Thần này thì chân chính đạt tới cấp độ Thánh cấp cửu tinh trung giai.
Tới rất gần và chân chính đạt tới cuối cùng vẫn có một ít chênh lệch. Tuy rằng không lớn, nhưng mà dưới kịch chiến đối phương vẫn có thể dần dần chiếm thế thượng phong, lấy được ưu thế.
Chỉ là đại đa số người nhìn không ra, bọn hắn chỉ cảm thấy song phương chiến đấu vô cùng kịch liệt, hoàn toàn không nhìn ra bóng người đâu. Chỉ có thể chứng kiếm hai đạo lưu quang cùng với vô số kiếm quang trải rộng bốn phía. bao trùm đỉnh Long Thủ sơn. Kiếm khí tung hoành, tỏ rõ uy lực đáng sợ của nó. Thánh cấp bát tinh tầm thường một khi tiến vào bên trong, trong nháy mắt nhất định sẽ bị xoắn nát, xương cốt cũng không còn.
Chỉ có những Thánh cấp cửu tinh và Ngũ đại tinh thần mới có thể nhìn ra ảo diệu trong đó.
Bọn hắn nhìn ra được chiến đấu giữa Sở Mộ và Bạch Thần tuy rằng vô cùng kịch liệt, nhưng mà dần dần Sở Mộ đã bị Bạch Thần áp chế.
- Không ổn a. Sở Mộ này nếu như không còn thủ đoạn nào khác. Chỉ sợ sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa.
- Như vậy cũng rất lợi hại rồi. Phải biết rằng tu vi của hắn kém Bạch Thần một trọng thiên. Hơn nữa lại là từ Thánh cấp trung giai và Thánh cấp cao giai.
- Nếu như tu vi Sở Mộ ngang hàng với Bạch Thần, như vậy trận chiến ngày hôm nay sẽ không như thế này.
Đám cường giả Thánh cấp cửu tinh nghị luận không thôi. Chỉ là bọn hắn đe thanh âm hạn chế ở một phạm vi nhất định, những người khác căn bản không thể nào nghe được.
Trong lòng Ngũ đại tinh thần lúc này đang chấn động không thôi, rất là kịch liệt.
Vốn bọn hắn cảm thấy dưới tình huống Bạch Thần xuất ra tám phần thực lực, Sở Mộ tất sẽ bị đánh bại một cách nhanh chóng, không ngờ, không chỉ không bị đánh bại, thậm chí còn làm cho Bạch Thần phải xuất ra mười thành thực lực.
mà Bạch Thần dưới trạng thái mười thành thực lực, uy lực Bạch ngân kiếm quyết thập phần đáng sợ, vậy mà vẫn không có cách nào lập tức đánh bại đối phương. Mà mấy chiêu kiếm thức Sở Mộ thi triển ra đều vô cùng huyền diệu, uy lực kinh người, là thứ lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Bây giờ nhìn qua, tuy rằng trong lúc kịch chiến Sở Mộ dần dần bị Bạch Thần áp chế, rơi xuống hạ phong. Nhưng mà Sở Mộ lại vô cùng ương ngạnh, vẫn chống đỡ được mà không có bị đánh tan. Nhìn loại tình huống này, có lẽ còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian ngắn nữa.
Phải biết rằng tu vi của Bạch Thần còn hơn Sở Mộ một trọng thiên a.
Nếu như tu vi của song phương bằng nhau, có phải tình huống bây giờ sẽ đảo ngược hay không?
Nếu như dưới tình huống tu vi nhất trí, Sở Mộ có thể đánh bại được Bạch Thần, như vậy có phải cũng đồng nghĩa với việc, thực lực của Sở Mộ còn trên bọn hắn hay sao?
Nghĩ tới chuyện này trong lòng bọn hắn đã cảm thấy không thoải mái rồi.
Lục đại tinh thần là tồn tại đứng đầu trong các thiên tài ở Lưu Phóng chi địa. Trừ chính bọn hắn ra không ai có thể so sánh, thậm chí là bằng với bọn hắn. Cho dù là đời trước của Lục đại tinh thần so với bọn hắn vẫn còn có chút chênh lệch.
Hiện tại không ngờ lại xuất hiện người có thể tranh phong với bọn hắn. Nếu như vậy cũng thôi đi, nhưng mà người này tu vi còn không bằng bọn hắn. Một khi tu vi bằng bọn hắn, thực lực thực tế, chẳng phải sẽ còn trên bọn hắn hay sao? Chuyện này ai có thể tiếp nhận được chứ?
Trong lúc nhất thời, trong lòng mấy người này sinh ra một cỗ sát ý, nhân cơ hội này, thừa dịp đối phương còn chưa phát triển, ra tay chém giết.
Sát ý chợt lóe lên, lại lập tức biến mất.
Bởi vì ghen ghét mà giết người, bất quá chỉ là cách làm hạ đẳng, không đặt lên được mặt bàn. Chỉ có những người không nên thân kia mới làm như vậy. Thiên tài chính thức là gặp mạnh phải càng mạnh hơn.
Sát ý chợt biến mất, chuyển thành một loại ý chí chiến đấu.
Trước đó, Lục đại tinh thần ngang bằng với nhau, khó có thể phân cao thấp. Bởi vậy bọn hắn cũng không có mục tiêu rõ ràng gì. Chỉ có thể tu luyện, đem thực lực tăng lên, chỉ có như vậy mà thôi. Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy mục tiêu mới, đây lại là mục tiêu vô cùng rõ ràng. Đương nhiên sẽ khiến cho bọn hắn càng có động lực hơn.
Hiện tại bọn hắn lại càng thêm chờ mong Sở Mộ có thể đánh bại Bạch Thần, hoặc là thể hiện ra thực lực siêu việt bọn hắn. Như vậy mới có thể xem như là mục tiêu chân chính.
Siêu việt chỉ là tạm thời, bọn hắn có mục tiêu thì sẽ có động lực. Có động lực là có thể vượt qua tất cả, siêu việt lại đối phương.
Đây mới là thiên tài chân chính, yêu nghiệt chính thức.
Đỉnh Long Thủ sơn, kịch chiến vẫn đang tiếp tục.
- Sở Mộ, nếu không xuất ra át chủ bài, ngươi nhất định sẽ thua.
Bạch Thần khẽ quát, thanh thế kia rất là kinh người, tựa như thiên lôi cuồn cuộn, khí thế tăng vọt. Nguyên khí thiên địa bắt đầu khởi động, tựa như thủy triều bành trướng.
Lực lượng mười thành, chiến ý kinh người. Bạch Thần lúc này không ngờ lại đạt tới cực hạn dưới trạng thái bình thường.
- Võ trang.
Quát khẽ một tiếng, trên người Sở Mộ đột nhiên xuất hiện một kiện khải giáp màu trắng rất là tinh xảo.