TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2977: Kịch chiến Khôi Lỗi Môn

Không tính Sở Mộ, một Kiếm Thánh cấp minh nguyệt, năm Kiếm Thánh cấp ám tinh, tốc độ bọn họ bay đi cực nhanh, bay thẳng về hướng Khôi Lỗi Môn.

Thành Tội Diễn nói là một tòa thành thị nhưng không tính là tòa thành, bởi vì nó không có tường thành bao quanh như năm đại thành thị, nó chiếm diện tích rất lớn. Trong đó không chỉ có các thế lực phân bố khắp nơi, còn có dòng sông hồ nước núi nhỏ rừng cây...

Nghiêm khắc mà nói, thành Tội Diễn giống như một thành trấn.

Đường gia và Khôi Lỗi Môn nằm xa nhau, dùng tốc độ của mọi người cũng dùng nửa giờ mới tới nơi.

- Sát!

Đường Thiên Hào quát lớn, đi tới bên ngoài Khôi Lỗi Môn, hắn không cần che giấu, trực tiếp bộc phát thế công lôi đình tấn công vào Khôi Lỗi Môn.

- Địch tập kích!

Người Khôi Lỗi Môn rống to sau đó lại tử vong.

Người trong Khôi Lỗi Môn bị điều động, cường giả ba đại chiến lực không tới nên căn bản không thể ngăn cản bước chân mọi người.

Giết giết Sát!

Đám người Sở Mộ không có tận lực chém giết đám người không phải cường giả ba đại chiến lực, giết chết bọn họ không thể rung chuyển căn cơ Khôi Lỗi Môn, chết một đám cứ nâận lại và bồi dưỡng là được, chỉ có cường giả ba đại chiến lực mới là căn cơ của thế lực.

Sở Mộ chỉ hơi xuất kiếm, mục đích là thích ứng thực lực bản thân.

Tốc độ bảy người cực nhanh, không ngừng tiến lên, tiếng vang bén nhọn sinh ra, đệ tử Khôi Lỗi Môn đang xung phong liều chết cũng lui lại.

Ngay sau đó là từng thân ảnh áo đen tỏa ra khí tức khổng lồ xuất hiện, chính là cường giả ba đại chiến lực của Khôi Lỗi Môn.

- Đường gia Đường Thiên Hào, Khôi Lỗi Môn ta chờ các ngươi đã lâu.

Người cầm đầu chính là môn chủ Khôi Lỗi Môn, cường giả áo đen cười quái dị.

Cường giả ba đại chiến lực của Khôi Lỗi Môn đều tu luyện Bất Phá Khôi Lỗi Thân, bởi vậy bọn họ dùng áo đen bao phủ thân thể của mình, nhìn thì giống nhau nhưng kỳ thật có thể phân biệt viền vàng áo đen và viền bạc áo đen.

Viền vàng áo đen đại biểu là cường giả cấp minh nguyệt, viền bạc áo đen đại biểu cường giả cấp ám tinh, rất dễ dàng phân biệt ra được.

Lúc này cường giả bên phía Khôi Lỗi Môn nhiều tới tám người, từ số lượng còn nhiều hơn người Đường gia một người, bọn họ chỉ có một người viền vàng áo đen, tỏ vẻ Khôi Lỗi Môn chỉ có một cường giả cấp minh nguyệt, bảy người còn lại đều là cường giả cấp ám tinh.

Lịch sử Khôi Lỗi Môn ngắn hơn Đường gia, số lượng cường giả ba đại chiến lực không bằng Đường gia cũng rất bình thường, sở dĩ bọn họ có thể làm người khác kiêng kị như thế nằm ở ngay Bất Phá Khôi Lỗi Thân có phòng ngự cường đại.

Không thể phá phòng ngự thì làm sao có thể đánh bại đối phương, bởi vậy Khôi Lỗi Môn mới có thể đứng vững gót chân ở thành Tội Diễn, chậm rãi phát triển, mà Khôi Lỗi Môn lúc ban đầu hung hăng càn quấy ở năm đại thành thị nên bị đánh tàn, hiện tại ít xuất hiện rất nhiều, bởi vì không chọc người khác tức giận nên không tới mức bị chèn ép quá thảm.

Phát triển nhiều năm như vậy, xung đột với thế lực khác là chuyện khó tránh khỏi, xung đột với Đường gia nhiều nhất, hơn nữa là mâu thuẫn từ xưa tới nay.

Một phương Khôi Lỗi Môn chỉ có một Kiếm Thánh cấp minh nguyệt và tám Kiếm Thánh cấp ám tinh, hiện tại bị Sở Mộ giết một nên còn bảy người.

- Hôm nay là ngày Khôi Lỗi Môn bị diệt môn.

Đường Thiên Hào nói ra, sát khí bộc phát dữ dội.

- Ai cũng có thể nói mạnh miệng.

Môn chủ Khôi Lỗi Môn cười quái dị.

- Nhưng mấy người các ngươi chết là sự thật, yên tâm, các ngươi sẽ không chết vô ích, đến lúc đó Khôi Lỗi Môn sẽ lợi dụng thật tốt.

- Chỉ sợ nguyện vọng của ngươi phải thất bại rồi.

Ngữ khí Đường Thiên Hào rét lạnh, hắn nói xong liền lao về phía môn chủ Khôi Lỗi Môn.

Cấp minh nguyệt đấu cấp minh nguyệt!

Luận lực công kích Đường Thiên Hào thật sự cường đại hơn môn chủ Khôi Lỗi Môn không ít, nhưng môn chủ Khôi Lỗi Môn có Bất Phá Khôi Lỗi Thân, có thể ngăn cản Kiếm Thánh cấp minh nguyệt công kích, cho dù lực công kích cấp minh nguyệt cực hạn cũng khó phá hư nó, điểm này đã giúp hắn đứng ở thế bất bại.

Rất nhanh, Đường Thiên Hào và môn chủ Khôi Lỗi Môn đấu với nhau, kiếm quang lập loè, vô cùng kịch liệt.

- Sát!

- Hắc hắc, người từ ngoài đến, chúng ta so xem ai giết đối thủ đầu tiên.

Lôi Tử cười nói với Sở Mộ, sau đó hóa thành hào quang và xé rách bầu trời, lúc này lao về phía Kiếm Thánh cấp ám tinh của Khôi Lỗi Môn.

Khôi Lỗi Môn có bảy người, trận doanh Đường gia chỉ có sáu người, còn kém một người.

Triển khai chiến lực, các cường giả Đường gia cũng chưa thi triển phá lỗi chi quang, bọn họ đấu với nhau như lúc trước, vào lúc sử dụng phá lỗi chi quang đánh cường giả Khôi Lỗi Môn không kịp trở tay, một lần hành động chém giết tại chỗ.

Dù sao người Khôi Lỗi Môn cũng không ngốc, Đường gia dám công nhiên tấn công như vậy nhất định có chỗ dựa vào, bọn họ cũng có phòng bị, sau khi chiến đấu tới mức độ nhất định sẽ đánh rất kịch liệt, song phương không ai làm gì được ai, người Khôi Lỗi Môn cũng không giảm cảnh giác.

Đến lúc đó lại thi triển phá lỗi chi quang, một lần hành động đắc thủ.

Cường giả cấp ám tinh của Khôi Lỗi Môn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, thân ảnh áo đen hóa thành cơn gió đen xuất hiện trước mặt Sở Mộ, kiếm quang phá không bay thẳng về phía trước.

Sở Mộ không chút né tránh, hắn sử dụng Liệt Hoàng Linh Kiếm ngăn cản.

Lực lượng tăng lên rất mạnh, Sở Mộ trực tiếp chém giết Kiếm Thánh cấp ám tinh Khôi Lỗi Môn, hắn hiện tại đã có thực lực không thi triển phá lỗi chi quang vẫn có thể đánh bịa Kiếm Thánh cấp ám tinh có Bất Phá Khôi Lỗi Thân.

Hiện tại là thời cơ chín mùi, bọn họ đồng thời thi triển phá lỗi chi quang muốn chém giết người Khôi Lỗi Môn.

Đại chiến diễn ra tới giờ, tại một nơi xa xa có bảy thân ảnh đang đứng trên núi nhìn Khôi Lỗi Môn chiến đấu, sắc mặt bảy này khác nhau, có vô cùng âm trầm, có ngồi xếp bằng, có nửa nằm...

Bảy người này có năm nam hai nữ, tướng mạo khác nhau, đẹp xấu đều có, thân thể cao thấp béo gầy khác nhau nhưng đều có đặc điểm của mình.

- Các ngươi nói người Đường gia có chỗ dựa gì lại dám chủ động giết tới Khôi Lỗi Môn, chẳng lẽ bọn họ có biện pháp đối phó Bất Phá Khôi Lỗi Thân sao?

Một người tựa vào vách núi nói ra.

- Có lẽ có, bằng không với cách làm người của Đường Thiên Hào không có khả năng làm ra chuyện như vậy.

Một người có vẻ mặt âm trầm nói ra.

- Có hoặc không có, xem tiếp thì biết rõ, nếu như không có thì chúng ta cứ ra tay, Đường gia sẽ xong đời.

Một mỹ nhân độc nhãn khoanh tay nói ra.

Đọc truyện chữ Full