TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3044: Tẩy Luyện thánh thể (Hạ)

- Chỉ là không biết một ngàn cân này có thể giúp ta rèn luyện tới mức tận cùng hay không?

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ tiếp tục rèn luyện.

Lúc này trọn vẹn mất thêm ba trăm cân Thần thủy chân dịch thì Sở Mộ mới cảm nhận được Thần Hoang kiếm nguyên của mình được rèn luyện tới tận cùng.

Số lượng thoáng cái giảm bớt đi rất nhiều, chỉ còn một phần ba vốn có, trở nên càng thêm cô dọng, giống như là từ dây thừng biến hóa thành dây kẽm vậy, uy lực cường đại hơn.

Chuyện này cũng đồng nghĩa với việc Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ có thể tiếp tục tu luyện, tăng lên, cuối cùng gấp ba hiện tại.

Tính toán một chút, Sở Mộ phát hiện ra một ngàn cân Thần Thủy chân dịch dường như không đủ dùng, bởi vì rèn luyện hết sẽ tiêu hao bốn trăm cân, chỉ còn lại sáu trăm cân, nhiều lắm chỉ rèn luyện được một lần nữa. Lần cuối cùng chỉ sợ sẽ không có cách nào rèn luyện hoàn tất.

Còn nữa, Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ sau khi trải qua áp súc, cô dọng đã đạt tới mức tận cùng. Nói cách khác, hắn muốn lần nữa rèn luyện, nhất định phải tu luyện ra Thần Hoang kiếm nguyên mới, không thể nghi ngờ, đây cũng là chuyện rất cần thời gian. Mặc dù so với trước đó còn nhanh hơn nhiều, nhưng mà cũng không có dễ dàng như vậy, bởi vì cũng cần hấp thu một số lớn năng lượng.

- Đã như vậy trước tiên thử tẩy luyện Thánh thể một chút đi.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Lại phục dụng một trăm cân Thần thủy chân dịch, lúc này không phải là dùng để tôi luyện Thần Hoang kiếm nguyên. Dưới sự dẫn dắt có ý thức của Sở Mộ, lực lượng của Thần thủy chân dịch xuyên qua kinh mạch, tràn ngập trong cơ thể. Cả cơ thể lập tức cảm nhận được khí tức mát lạnh, dần dần lại cảm thấy ngứa, giống như có vô số con kiến nhỏ đang bò qua bò lại trong cơ thể.

Loại cảm giác này hết sức kỳ lạ, giống như là trong cơ bắp đang có biến hóa nào đó.

Sau một thời gian ngắn, lực lượng của một trâm cân Thần thủy chân dịch tiêu hao không còn, Sở Mộ cũng cảm giác được thân thể mình giống như nhẹ đi một chút, giống như trên người vốn có một tảng đá lớn, lúc này tảng đá kia lại biến mất vậy.

Thân thể nhẹ như chim yến, dường như chỉ cần một ý nghĩ là có thể đằng không bay lên trên không trung.

Hắn rất rõ ràng, đây chỉ là một loại cảm giác mà thôi, cũng không phải là thân thể hắn nhẹ đi. Sự thực là sức nặng cũng không có gì thay đổi, chỉ có điều Thần thủy chân dịch đang tẩy luyện thân theter hắn, thay đổi cấu tạo thân thể ở những bộ vị, vị trí rất nhỏ, khiến cho thân thể nghiên về xu hướng hoàn mỹ.

Như vậy, trong lúc rèn luyện thân thể hấp thu lực lượng bên ngoài, hiệu suất chuyển hóa sẽ cao hơn, đương nhiên hiệu quả rèn luyện cũng tốt hơn.

- Tiếp tục tẩy luyện.

Thầm nghĩ một tiếng, lại phục dụng một trăm cân Thần thủy chân dịch, Thánh thể lại một lần nữa được tẩy luyện. Sau khi tẩy luyện hoàn thành, Sở Mộ cảm giác Thánh thể mình dường như lại nhẹ hơn một ít, đương nhiên không có rõ ràng như lần đầu tiên tẩy luyện.

Nếu như chuyện này bị đệ tử Thần Thủy cung biết rõ, biết được Sở Mộ lấy hai trăm cân Thần thủy chân dịch đi tẩy luyện thánh thể thì tuyệt đối sẽ ghen ghét không thôi, thậm chí còn chửi ầm lên.

Thần thủy chân dịch rất là trân quý, bọn hắn hiểu rõ. Đệ tử bình thường căn bản không có tư cách đạt được. Người có thể nhận được đều là đệ tử hạch tâm, hơn nữa còn có cống hiến nhất định mới có thể có được.

Sở Mộ nhận được một ngàn cân Thần thủy chân dịch có lẽ là số lượng mà cả đời phấn đấu của một ít đệ tử hạch tâm cũng không thể đạt tới được. Mỗi một trăm cân cũng quá trân quý, bọn hắn chỉ dùng để rèn luyện nguyên lực. Dù sao Thần Thủy cung không có tu luyện giả tu luyện Thánh thể chi đạo.

Đương nhiên Thần Thủy cung hiện tại đã sớm trở thành lịch sử.

Dưới hai trăm cân Thần thỷ chân dịch, sau khi Thánh thể của Sở Mộ được tẩy luyện trở nên nhẹ nhàng hơn không ít, kết cấu trong cơ thể cũng càng thêm hợp lý.

- Còn thừa bốn trăm cân Thần thủy chân dịch nữa.

Sở Mộ suy nghĩ.

Có lẽ đây là bốn trăm cân Thần thủy chân dịch cuối cùng, không thể nghi ngờ sẽ càng thêm trân quý. Bởi vậy hiện tại dùng luôn hay là giữ lại Sở Mộ vẫn còn đang do dự.

Trước mắt rèn luyện Thần Hoang kiếm nguyên đã tới mức tận cùng, nhưng mà số lượng lại ít đi hai phần ba, phải bổ sung lại. Sau khi bổ sung mới lại rèn luyện được, sau khi đạt tới mức tận cùng mới xem như đạt tới cực hạn của Thánh cấp Nguyên lực chi đạo.

Chỉ là muốn làm được chuyện đó cần phải có thời gian và một ít điều kiện.

Suy nghĩ một phen, cuối cùng Sở Mộ vẫn quyết định tiếp tục tôi luyện thánh thể. Bởi vì Thánh thể sau khi tôi luyện, ngày sau đạt được bảo vật rèn luyện thì hiệu quả sẽ tốt hơn. Ví dụ nếu như trước đó Thánh thể của Sở Mộ được tẩy luyện qua, sau đó lại phục dụng Cuồng Bạo Thánh huyết tiến vào trong Tinh Huyết trì tu luyện thì hiện tại Thánh thể của hắn tối thiểu cũng đạt tới Cửu cấp hậu kỳ, thậm chí là tới gần đỉnh phong.

Sau khi quyết định, Sở Mộ không có chút do dự nào, đem bốn trăm cân Thần thủy chân dịch còn lại hấp thu, dùng lực lượng thần hồn dẫn dắt, tiếp tục tẩy luyện Thánh thể.

Bầu trời xanh thẳm, bao la bát ngát, có hơn mười đạo quang mang tựa như lưu tinh ban ngày xẹt qua phía chân trời, tốc độ cực nhanh, nhanh chóng phóng về phía Thiên Thủy vực mà đi. Một phương hướng khác thì có một đạo quang mang màu trắng đen giao nhau dùng tốc độ còn nhanh hơn ngự không phi hành, phương hướng của người này cũng là Thiên Thủy vực.

- Đại ca, huynh nói lần này Chiến Vương đại nhân phái mười huynh đệ chúng ta xuất trận có phải là chuyện bé xé ra to hay không?

Trong lúc mười đạo thân ảnh vẫn bảo trì tốc độ cao phi hành, có một người lên tiếng.

- Chiến Vương đại nhân sắp xếp như vậy tự nhiên có đạo lý của người.

Người được gọi là đại ca lạnh nhạt nói, cho dù trong lòng hắn cũng cho rằng như vậy nhưng mà lại không thể nói như vậy được.

- Chiến vương đại nhân sắp xếp đương nhiên đệ không có gì dị nghị. Chỉ là đệ cảm thấy muốn đối phó với một mình Sở Mộ lại xuất động mười huynh đệ chúng ta, như vậy chẳng phải đã quá để mắt tới hắn rồi sao?

- Đúng vậy a. Sở Mộ kia ba mươi năm trước cũng chỉ có tu vi Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ, trốn vào Lưu Phóng chi địa kia. Ba mươi năm qua đi, coi như đạt được nhiều kỳ ngộ đi chăng nữa thì tu vi hiện tại có thể đạt tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên hay không cũng là một vấn đề lớn.

Đọc truyện chữ Full