TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3076: Cấm Thần Vệ Thiên tộc (Thượng)

Quang mang đỏ tươi nhanh chóng xuyên qua, thân thể cự thú kia không ngờ lại hòa tan, không ngừng thu nhỏ lại, huyết nhục hỗn hợp, bị huyết quang bao trùm, như là một cái kén lớn vậy.

Người này chính là Sở Mộ, hắn đang thi triển Luyện Huyết tà công, luyện hóa một đầu linh thú.

Đầu linh thú này không ngờ lại có thực lực Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong. Khí lực cường đại cùng với khí huyết cường đại khiến cho thực lực của nó hơn xa cường giả Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp trong nhân loại.

Thi triển, thúc dục Luyện Huyết tà công cần dùng tinh huyết bản thân làm vật dẫn. Trong lúc thi triển, tinh huyết của Sở Mộ cũng không ngừng tiêu hao. Bất quá loại tiêu hao này là tiêu hao có thể khôi phục được.

Sau một lát, đầu cự thú mấy chục trượng này nhanh chóng chuyển hóa thành một đám quang mang màu đỏ lớn bằng nắm tay. Sở Mộ vẫy tay một cái, đám quang mang màu đỏ kia lập tức bay tới. Sau khi quang mang biến mất, một viên cầu màu đỏ lớn bằng quả trứng gà hiển hiện, toàn thân nhẵn bóng, tản mát ra mùi thơm ngát nhàn nhạt.

Khí tức kia chui vào trong mũi, nhất thời khiến cho tinh huyết tiêu hao của Sở Mộ được khôi phục đôi chút.

- Đây là Tinh huyết đan hay sao? Lực lượng khí huyết thật là nồng đậm.

Sở Mộ âm thầm mừng rỡ không thôi. Hắn có thể khẳng định mười phần, khỏa tinh huyết đan này đối với Thánh thể cửu cấp đỉnh phong của hắn lúc này tuyệt đối có tác dụng rất rõ ràng. Bất quá hiện tại không phải là thời điểm phục dụng, luyện hóa. Hắn định săn giết thú loại cường đại hơn nữa, dùng Luyện Huyết tà công luyện hóa chúng thành Tinh Huyết đan. Sau khi tích lũy tới trình độ nhất định lại tìm một nơi bế quan, luyện hóa toàn bộ. Một lần hành động rèn luyện Thánh thể tới cửu cấp cực hạn, tăng thực lực lên.

Đương nhiên trước đó cần phải khôi phục tinh huyết tiêu hao của bản thân, khiến cho tinh huyết luôn giữ ở trạng thái đỉnh phong, như vậy mới có thể thuận lợi thi triển Luyện Huyết tà công, không làm cho Sở Mộ tới mức vô lực.

Tiếp tục đi tới, tìm kiếm những thú loại khác để săn giết. Sở Mộ cũng cẩn thận che giấu khí tức bản thân chấn động, tránh cho tạo thành chấn động quá lớn.

Cùng lúc đó Chiến Vô Ảnh cũng trở về Hoàng Đình, đem tất cả mọi chuyện xảy ra báo lại cho Chiến Vương.

Trong đại điện trên đỉnh núi, Chiến Vương ngồi trên chủ vị, cao cao tại thượng quan sát người phía dưới, đôi mắt sắc bén, ác liệt vô cùng.

Chiến Vô Ảnh quỷ một chân dưới mặt đất, toàn thân chật vật. Hai mắt Chiến Vương nhìn vào trên ngườia ắn, làm hắn không ngừng run rẩy.

Trong đại điện, bầu không khí vô cùng áp lực, cơ hồ khiến cho người ta hít thở không thông.

- Truyền Chiến Vô Không.

Mãi một lúc lâu sau thanh âm của Chiến Vương mới vang lên, khí tức áp lực, khẩn trương cũng tiêu tán hơn phân nửa.

Rất nhanh Chiến Vô Không đã tới trong đại điện, quỳ một gối xuống.

- Chiến Vô Ảnh, Chiến Vô Không nghe lệnh. Ta lệnh hai ngươi toàn lực ra tay đánh chết Sở Mộ.

Chiến Vương hạ mệnh lệnh.

Trước đó mệnh lệnh của Chiến Vương là bắt sống Sở Mộ trở về, nếu như không được thì mới giết. Nhưng mà lúc này lại là giết chết. Bởi vì hắn đã cảm giác được uy hiếp mà Sở Mộ mang lại, có lẽ đối với hắn mà nói. Chỉ là nhất luyện chỉ như con sâu cái kiến, phất tay là có thể diệt sát một đám. Nhưng mà tiềm lực của Sở Mộ quá mức kinh người, tuyệt đối không thể để cho Sở Mộ này có nhiều thời gian, để cho đối phương phát triển.

Rất nhanh Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh rời khỏi đại điện, rời khỏi Hoàng Đình. Sau khi biết được phương vị đại khái của Sở Mộ từ chỗ Tri Thế đại nhân, hai người nhanh chóng phóng về phía phương vị của Sở Mộ. Chỉ là muốn tới nơi cũng cần một ít thời gian.

- Không ngờ lại có thể giết chết hai người Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh, năm thiên tướng chỉ còn có hai.

Hai mắt Chiến Vương lập lòe, năm thiên tướng chính là người một tay hắn bồi dưỡng ra, đã lập nhiều công lao hãn mã cho hắn. Hôm nay lại chết mất ba người, thế lực nhất mạch này của hắn thoáng cái trở nên yếu hơn rất nhiều, đối với hắn vô cùng bất lợi. Bởi vậy đối với hai người Sở Mộ và Không Lưu, trong lòng Chiến Vương tràn ngập sát ý. Chỉ là hiện tại còn chưa phải lúc hắn ra tay.

Bất kể nói như thế nào, hắn hiện giờ, trên phương diện nào đó có thể coi là chủ nhân của Hoàng Đình, thực lực cường đại, địa vị cao siêu. Lúc này không ra tay là bởi vì còn có một ít nguyên nhân khác nữa.

- Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh liên thủ, đủ để đánh chết Sở Mộ. Không Lưu này...

Tinh mang trong hai mắt của Chiến Vương lâp lòe bất định, dường như đang suy tư, do dự rất lâu.

- Tạm thời để cho hắn sống thêm một đoạn thời gian nữa đi.

...

Trên hư không, cương phong giống như nước sông không ngừng thổi. Mỗi một đạo đều sắc bén như đao, uy lực kinh người, rất đơn giản đã có thể phá vỡ nguyên cương hộ thể của cường giả Thánh cấp, tạo thành tổn thương cho cường giả Thánh cấp.

Nhưng mà giờ phút này lại có bốn đạo thân ảnh nhanh chóng phi hánh trong tầng cương phong này. Cương phong thổi tới bên người bọn họ trực tiếp bị đánh văng.

Bốn người này tướng mạo tuấn mỹ, khí tức trên người cao quý mà phiêu nhiên, giống như là thần nhân vậy, cao cao tại thượng. Bọn hắn chính là người Thiên tộc, Tuyệt Thế cường giả Thiên tộc, Cấm Thần vệ của Thiên tộc.

- Căn cứ theo suy tính crua Thiên Cơ tử đại nhân, Sở Mộ này có lẽ ở ngay trong Thiên Long vực, nhất định phải tìm ra đối phương rồi diệt sát mới được.

Kẻ đứng đầu bốn người là Thiên Đạo Cực lên tiếng nói.

- Đội trưởng, bốn người chúng ta ra tay, cho dù Sở Mộ kia có ba đầu sáu tay cũng không trốn nổi.

Một trong ba người còn lại nói, hai người khác cũng gật đầu khẳng định.

- Sở Mộ này có thể còn sống tới bây giờ không thể phủ nhận được năng lực của hắn, không nên khinh thị.

Thiên Đạo Cực nói.

- Vâng.

Ba người kia vội vàng lên tiếng. Nhưng cho dù là vậy, trong lòng ba người vẫn không cho là đúng. Phải biết rằng bọn hắn là ba Tuyệt Thế cường giả Thiên tộc, mặc dù chỉ là cấp độ nhất luyện, nhưng mà huyết mạch cao quý, thực lực mạnh mẽ, rõ ràng còn hơn Tuyệt Thế cường giả nhân tộc ngang cấp.

Từ lúc sinh ra cho tới bây giờ, một đường trải qua đều áp chế nhân tộc, áp chế sự phát triển của thiên tài các tộc khác. Chuyện này đã sớm khiến cho trong lòng bọn hắn sinh ra sự cao ngạo. Loại tâm tính cao cao tại thượng, bao quát trên người khác khiến cho bọn hắn không có khả năng dễ dàng thay đổi trong chốc lát được. Huống chi chỉ là một nhân tộc bối phận không cao như Sở Mộ. Cho dù thiên phú không tồi nhưng cũng không được bọn hắn đặt vào trong mắt.

Đọc truyện chữ Full