Cẩn thận tra nhìn một chút, một trái Thăng Long quả chỉ kéo dài hai khắc mà thôi, hai khắc chung thời gian, thật sự là quá ngắn.
Sở Mộ đã ăn một trái, còn thừa lại hai mươi trái.
Một canh giờ có tám khắc, hai mươi trái Thăng Long quả cộng lại, là năm canh giờ, gần kề mới năm canh giờ mà thôi.
- Tận lực a.
Sở Mộ thầm nghĩ, lần nữa phục dụng.
May mắn, tuy thoát ly ra loại trạng thái này, lại không có ảnh hưởng đến hắn đã tìm hiểu ra một điểm đầu mối kia, bằng không thì chẳng khác nào uổng phí.
Tiếp tục tham ngộ, rất nhanh, hai khắc chung lại đến, nhanh chóng điều chỉnh, tiếp tục phục dụng, tiếp tục tham ngộ.
Như thế nhiều lần tuần hoàn, Sở Mộ lĩnh ngộ Vấn Đạo Kiếm Thuật không ngừng xâm nhập, mà Thăng Long quả cũng đang không ngừng tiêu hao, năm canh giờ, kỳ thật cực kỳ ngắn ngủi, còn ở vào trạng thái tìm hiểu, cảm giác cùng một giây đồng hồ không có bao nhiêu khác biệt.
Khi Sở Mộ từ trong tham ngộ tỉnh táo lại, thò tay, ý định lại phục dụng Thăng Long quả, nhưng không bắt được cái gì, nguyên lai, Thăng Long quả đã bị hắn ăn hết rồi.
- Đã không còn...
Sở Mộ không khỏi ngạc nhiên, thời điểm tìm hiểu đến chỗ khẩn yếu, vậy mà hết Thăng Long quả, để cho Sở Mộ cực kỳ bất đắc dĩ.
Bất quá, hắn cũng không cảm thấy uể oải, không có Thăng Long quả trợ giúp, vậy thì bằng năng lực của mình tiếp tục tham ngộ, nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, men theo tìm hiểu lúc trước, Sở Mộ nhắm hai mắt lại, tiếp tục tham ngộ.
Không có lực lượng của Thăng Long quả trợ giúp, hiệu suất tìm hiểu lập tức suy yếu vô số lần.
Thời gian trôi qua, đảo mắt là một tháng đi qua, hai con ngươi đóng chặt của Sở Mộ lần nữa mở ra, một tia tinh mang lợi hại phảng phất như kiếm quang kích xạ ra, xuyên thủng hư không.
Đứng dậy, đi thẳng tới phòng luyện kiếm, rút kiếm, thi triển ra Vấn Đạo Kiếm Thuật.
Từ thức thứ nhất bắt đầu thi triển, đón lấy thức thứ hai thức thứ ba, nhất thức nhất thức, thẳng đến thức thứ mười bốn Ngộ Trần Duyên chung kết, thi triển một vòng, Sở Mộ dần dần tìm được cảm giác, nhưng còn không đủ, hai thi triển lần thứ, ba thi triển lần thứ.
Thi triển mười lần Vấn Đạo Kiếm Thuật, Sở Mộ mới có cảm giác lý luận cùng thực tế giao hòa.
Hít sâu một hơi, súc thế ngưng thần, đứng yên bất động, phảng phất như hóa thân thành pho tượng, thật lâu, Ly Thương Kiếm một mực bảo trì tư thế chỉ xéo mặt đất rung rung, một kiếm kéo lê.
Vấn Đạo Kiếm Thuật Khởi Vu Vi Mạt!
Vấn Đạo Kiếm Thuật Nghịch Lưu Trực Thượng!
Vấn Đạo Kiếm Thuật Bách Chiến Bất Đãi!
Dưới Ly Thương Kiếm, một chiêu lại một chiêu Vấn Đạo Kiếm Thuật được Sở Mộ thi triển ra, chiêu thức tầm đó nối liền không hề sơ hở, có thể nói hoàn mỹ vô khuyết.
Dùng Khởi Vu Vi Mạt mở đầu, dùng Vương Huyết chung kết.
Mười hai thức, mười hai liền chiêu!
- Thành.
Sở Mộ thở dài một hơi, khó tránh khỏi có vài phần kích động.
Phía trước, dùng ba năm thời gian để tám liền chiêu tăng lên tới mười một liền chiêu, ngày nay, dùng chừng một tháng từ mười một liền chiêu tăng lên tới mười hai liền chiêu, hoàn toàn là nhờ sự giúp đỡ của 21 trái Thăng Long quả.
Sở Mộ suy nghĩ, có phải nếu đi Tiểu Thế Giới, tìm nhiều một ít Thăng Long quả hay không.
Dù sao tuy hiệu lực của Thăng Long ngắn chút ít, nhưng nếu như số lượng đầy đủ, vẫn có tác dụng lớn lao, một khi phục dụng, liền có thể ở trong lúc vô hình rút ngắn thời gian tìm hiểu, cực kỳ khó được.
Tuy tìm kiếm Thăng Long quả không dễ dàng, nhưng mình có Kiếm đạo bổn nguyên, so với người khác là dễ hơn mấy chục lần thậm chí gấp mấy trăm lần, đây cũng là vì sao hắn ở trong một tháng thời gian ngắn ngủn, có thể tìm được hơn mười trái Thăng Long quả, những thứ khác là chém giết địch nhân có được.
- Trước quen thuộc mười hai liền chiêu, lại tiến về Tiểu Thế Giới, tìm kiếm Thăng Long quả.
Sở Mộ thầm nghĩ, định ra kế hoạch.
Vài ngày sau, hắn tu tập mười hai liền chiêu, có thể nguyên vẹn phát huy ra uy lực, liền xuất quan.
- Mộ sư đệ, tại sao tu vi của ngươi không có tăng lên?
Sở Mộ vừa ra khỏi phòng, bên ngoài có một người tựa hồ đang đợi hắn, vừa nhìn thấy Sở Mộ, liền tới một câu như vậy, để cho Sở Mộ ngạc nhiên.
- Sư huynh, tu vi dễ tăng lên như vậy sao?
Sở Mộ không khỏi cười khổ nói.
- Ngươi gia nhập Sở Môn mới vài năm a, tu vi liền từ Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện tăng lên tới Tiểu Thánh Tôn, hiện tại bế quan một thời gian ngắn, tu vi lần nữa tăng lên không phải rất bình thường sao.
Sư huynh này cố ý trêu chọc nói.
- Sư huynh đừng chê cười ta nữa.
Sở Mộ nói:
- Sư huynh ở chỗ này, là chuyên môn chờ ta xuất quan?
- Đúng vậy.
Sở Hòa Hi nói:
- Hoàng Cực sư huynh có việc tìm ngươi, bảo ta ở chỗ này chờ ngươi xuất quan, hiện tại chúng ta đi gặp Hoàng Cực sư huynh a.
Sở Hoàng Cực là người sáng lập Sở Môn, cũng là đại sư huynh của Sở Môn, hắn thân là Tam Bộ Đại Đế, bình thường hoặc tu luyện, hoặc có sự tình khác xử lý, thời gian cực kỳ quý giá. Hiện tại muốn gặp Sở Mộ, tất nhiên là có sự tình khẩn yếu.
Sở Mộ không trì hoãn, lập tức cùng Sở Hòa Hi đi tới chỗ Sở Hoàng Cực.
- Hoàng Cực sư huynh.
Chứng kiến Sở Hoàng Cực, Sở Mộ cùng Sở Hòa Hi hành kiếm lễ.
- Hòa Hi sư đệ, Mộ sư đệ.
Sở Hoàng Cực cũng trả lễ.
- Hoàng Cực sư huynh, Mộ sư đệ, nếu như không có chuyện của ta, ta liền đi trước.
Sở Hòa Hi nói, mục đích của Sở Hoàng Cực là tìm Sở Mộ, mà không phải hắn, lưu lại cũng không có việc gì.
Sở Hòa Hi đi rồi, ở đây chỉ còn lại ba người.
Đúng vậy, ngoại trừ Sở Hoàng Cực cùng Sở Mộ ra, còn có một Hắc bào nhân. Hắc bào nhân này thấy không rõ lắm khuôn mặt, bởi vì trên mặt của hắn đeo một mặt nạ, chỉ lộ ra hai mắt, cực kỳ thần bí.
Sở Mộ vừa tiến đến, ánh mắt của người này liền chuyển di ở trên mặt hắn, lợi hại như kiếm phong, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ.
- Mộ sư đệ, ta giới thiệu cho ngươi thoáng một phát, vị này chính là Sứ giả Kiếm Minh.
Sở Hoàng Cực cười nói, giới thiệu cho Sở Mộ.
- Sứ giả Kiếm Minh!
Sở Mộ lập tức chấn kinh.
Kiếm Minh, đây là một tồn tại dạng gì, Sở Mộ hiểu rõ, chính bởi vì hiểu rõ, nên sau khi biết được người này là Sứ giả Kiếm Minh, mới có thể cảm thấy khiếp sợ.
Chuẩn xác định vị, Kiếm Minh cũng không phải thế lực như tông môn gia tộc, mà là một thế lực tổng hợp, là thế lực do người mạnh nhất Nhân tộc kiến thiết, lúc ban đầu mục đích, là chỉnh hợp hết thảy lực lượng của Nhân tộc lại, đối kháng dị tộc, đối kháng Thần Ma hai tộc.