- Vậy Ngạ Quỷ kia chính là Thi Quỷ rồi.
Sở Mộ rốt cục minh bạch Ngạ Quỷ vây quanh mình là vật gì.
Thi Quỷ, là thân hình của Tu Luyện giả, thi triển Thi Quỷ Luyện Pháp, trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày luyện chế mà thành, sau đó, nếu không ngừng luyện chế, thẳng đến tình trạng tùy tâm sở dục điều khiển mới tính toán chính thức thành công.
Chín con Thi Quỷ kia, Thi Minh Tử luyện chế thời gian vượt qua mười năm, mỗi một con đều lợi hại hơn cường giả Tam bộ Đại Đế cực hạn bình thường, bởi vì thân thể của bọn nó vô cùng cứng cỏi, lực phòng ngự kinh người, hơn nữa chỉ cần người điều khiển bất tử, chúng sẽ không chính thức tử vong, cho dù là bị chia năm xẻ bảy.
Phương thức tu luyện bất đồng, ẩn chứa đạo bất đồng, mặc dù mình không đi tu luyện, cũng không ngại hiểu rõ, dùng cái này gia tăng tích lũy.
Thời gian trôi qua, Sở Mộ tìm hiểu Âm Minh Kinh cùng Thi Minh Kinh đến mức tận cùng, nếu như hắn muốn tu luyện, có thể cam đoan trăm phần trăm thành công, đương nhiên, so với Cầu Chân Công, bất luận là Âm Minh Kinh hay Thi Minh Kinh đều nhược đến phát nổ. Trừ khi Sở Mộ choáng váng, mới sẽ buông tha cho Cầu Chân Công, chuyển tu Âm Minh Kinh hoặc Thi Minh Kinh.
- Xem lâu như vậy, còn không có làm tốt quyết định sao?
Sở Mộ tiện tay thu Âm Minh Kinh cùng Thi Minh Kinh vào trong Không Gian Giới Chỉ, mở miệng nói, bốn phía không có một bóng người, hình như là nói chuyện với không khí.
Nhưng theo thoại âm của Sở Mộ rơi xuống, từng đạo thân ảnh hiện ra, vừa vặn năm đạo, đúng là năm cái trong Thiên Minh Thất Tử.
- Thiên Minh Thất Tử còn lại đều đã đến.
Sở Mộ đảo qua, liền đoán được thân phận của năm người này, bởi vì khí tức trên người của bọn hắn tương tự Âm Minh Tử cùng với Thi Minh Tử. Bây giờ nghĩ lại, chính là vì bọn hắn tu luyện công pháp, lẫn nhau tầm đó đều có liên hệ.
- Chính là ngươi, giết chết Âm Minh Tử cùng Thi Minh Tử?
Tà Minh Tử mở miệng, thanh âm tràn đầy vận luật kỳ lạ, có một loại cảm giác tà dị.
- Ngươi nói đúng phân nửa.
Sở Mộ không nhanh không chậm đáp lại.
- Còn có một nửa là gì?
Tà Minh Tử giống như rất thích nói chuyện phiếm.
- Đợi ngươi chết ngươi sẽ biết.
Sở Mộ mỉm cười.
- Rất cuồng vọng.
Thanh âm của U Minh Tử phiêu hốt bất định, phảng phất như từ hư vô truyền đến, cực kỳ quỷ dị, Tu Luyện giả Đại Đế cảnh bình thường, chỉ nghe thanh âm này, sẽ toàn thân phát lạnh, chớ nói chi là chiến đấu.
- Giết hắn đi.
Thiên Minh Tử mở miệng, thanh âm không cao không thấp, có một loại lạnh lùng như chúa tể muôn dân trăm họ.
Ở trong Thiên Minh Thất Tử, thân phận của hắn không giống bình thường, không chỉ là Thiên Minh Thất Tử đệ nhất tử, còn là thân truyền đệ tử của Thiên Minh Chúa Tể, chỉ là điểm này, hắn liền bất đồng sáu Thiên Minh Thất Tử khác.
Có thể nói, Thiên Minh Tử cùng sáu người khác, địa vị không bình đẳng.
Thiên Minh Tử ra lệnh, thân hình của U Minh Tử lóe lên, trở nên càng thêm hư ảo, phảng phất như muốn thoát ly nhân thể. Vô cùng phiêu hốt, vô thanh vô tức tầm đó, biến mất ở trước mắt Sở Mộ, lại ngay lập tức xuất hiện ở sau lưng Sở Mộ, phảng phất như dán thân thể của Sở Mộ vậy.
Ám Minh Tử điểm ra một ngón tay, một điểm đen kịt ở đầu ngón tay ngưng tụ, sau đó kích xạ ra, tuy chỉ lớn như đầu ngón tay, nhưng một điểm này lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ, phảng phất như có thể thu nạp hết thảy lực lượng.
Quỷ Minh Tử thò ra một trảo, lập tức, từ dưới chân Sở Mộ, có một quỷ trảo dữ tợn chui từ dưới đất lên, trên quỷ trảo kia hiện đầy u khối, cực kỳ đáng sợ.
Trong tay Tà Minh Tử, xuất hiện một thanh đại kiếm màu xám đen, trên thân kiếm hiện đầy phù văn kỳ lạ, những phù văn kia ở dưới lực lượng quán chú, phảng phất như sống lại, vặn vẹo, giống như Nhuyễn Trùng, cực kỳ tà ác.
Tà Minh Tử một kiếm phách trảm, kiếm quang màu xám phá không thẳng về phía Sở Mộ, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện, kiếm quang màu xám kia rõ ràng là do rất nhiều kiếm khí phù văn nhỏ vụn ngưng tụ thành, có một loại tâm hồn tà ý khiếp người.
Ngoại trừ Thiên Minh Tử ra, bốn người khác toàn bộ đều ra tay, sở dĩ Thiên Minh Tử không ra tay, bởi vì ngạo khí, hắn là thứ hai trên Minh Đế Bảng, cho dù người thứ nhất mạnh hơn hắn một chút, lại không có cường đại đến không hợp thói thường, hắn cho rằng, bốn người liên thủ vậy là đủ rồi.
Hàn ý xâm nhập toàn thân, kia là lực lượng tới từ U Minh Tử, loại lực lượng này, phảng phất như muốn đông lại khí huyết của Sở Mộ, trói buộc thân thể của hắn, để cho hắn khó có thể nhúc nhích, chỉ có thể bị ba đạo công kích kia đánh trúng.
Quỷ trảo của Quỷ Minh Tử chui từ dưới đất lên, chụp vào hai chân Sở Mộ, muốn tiến thêm một bước trói buộc thân hình của Sở Mộ, để cho Ám Minh Tử cùng Tà Minh Tử công kích có thể đánh trúng hắn, do đó giết chết.
Không thể không nói, bọn hắn phối hợp hết sức ăn ý, đổi thành Tu Luyện giả khác, coi như người thực lực cường đại hơn bọn hắn không ít, ở dưới bọn hắn liên thủ, hơn phân nửa cũng sẽ bị giết chết.
Nhưng Sở Mộ không phải Tu Luyện giả bình thường, lại càng không phải cường giả Tam bộ Đại Đế cực hạn bình thường có khả năng đối lập.
Không thấy ra chiêu, nhưng thân hình của hắn trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, tốc độ nhanh đến mức tận cùng, coi như là Thiên Minh Tử ở một bên cũng không có phát giác, nguyên bản bộ dạng của Thiên Minh Tử vẫn còn có chút buông lỏng, nhưng bây giờ khẩn trương lên, toàn thân căng cứng, lực lượng bắt đầu khởi động, trường bào phảng phất như bị gió lớn quét qua.
- Xếp thứ hai trên Minh Đế Bảng, ngươi không có ý định ra tay sao.
Thanh âm của Sở Mộ tựa hồ ở sau lưng Thiên Minh Tử vang lên, Thiên Minh Tử phi tốc quay người, đánh ra một chưởng, nhưng trong nháy mắt thất bại, hắn lập tức có một loại cảm giác tóc gáy dựng đứng, như gặp quỷ vậy.
- Người này thâm bất khả trắc, không thể lực địch.
Lập tức, Thiên Minh Tử liền làm ra phán đoán, không chút do dự, trực tiếp lui về phía sau, đồng thời gọi bốn tử khác.
Hắn tin tưởng, cho dù là gia hỏa thứ nhất trên Minh Đế Bảng, cũng không cường đại bằng đối phương.
Nghe được Thiên Minh Tử đánh giá thâm bất khả trắc, bốn người khác cũng hết sức kinh ngạc, sở dĩ bọn hắn nghe theo mệnh lệnh của Thiên Minh Tử, ngoại trừ Thiên Minh Tử là thân truyền đệ tử của Thiên Minh Chúa Tể ra, cũng bởi vì thực lực của Thiên Minh Tử cường đại hơn bọn hắn, nhưng trọng yếu nhất là nhãn lực của Thiên Minh Tử trên bọn hắn, hắn nói thâm bất khả trắc, vậy thì không sai được.