TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Lưu Pháp Sư
Chương 344: Cửu minh yêu hoa

Long Nhất dùng ý niệm để bọn Cuồng Lôi thú phóng ra hai đạo cấm chú hủy diệt lên Tử vong hoa hải.

-“Theo ta đi” Long Nhất khẽ quát một tiếng, lưng vác Man Ngưu, tay phải ôm Nạp Lan Như Nguyệt phóng lên, mà Vô Song sớm chuẩn bị cũng bay theo thân ảnh của Long Nhất.

Đương lúc vô số tiên hoa lại một lần nữa từ đất chui ra, thì mấy người Long Nhất đã đáp xuống một mảnh đất không giống xung quanh.

Vô Song nhíu đôi mi thanh tú nhìn Long Nhất, nàng hy vọng hắn có thể giải thích cho nàng một chút, vì nàng phát hiện chỗ bọn họ đáp xuống không giống với những nơi khác xung quanh.

Long Nhất nnhún nhún vai, trước tiên cấp cho Nạp Lan Như Nguyệt một hơi chân khí, sau đó thả Man Ngưu xuống, lúc này hắn mang theo tia đắc ý trên khuôn mặt cười nói:

-“Các người đứng tạm ở đây, đừng nhúc nhích, xem ta làm thế nào để trận nhãn hiện ra”

Long Nhất không chớp măt nhìn khắp mọi nơi, cảnh sắc chung quanh ăn sâu vào óc hắn, hắn quát nhẹ một tiếng rồi như chim ưng phóng người lên, thân hình linh hoạt giữa không trung phiêu đãng xuất ra một đạo tàn ảnh, tựa như phân thân thuật trong truyền thuyết.

Sát sát sát liên tục mấy tiếng vang lên, chỉ thấy muôn vạn đóa hoa tím nhỏ bay lên không trung, làm cho Nạp Lan Như Nguyệt và Vô Song kinh ngạc trước sự tình xảy ra, chỉ thấy trước mắt một mảng lớn bụi hoa nhanh chóng hóa thành hư ảnh chỉ chốc lát đã biến mất không thấy tăm hơi, trên mặt đất trống xuất hiện một đồ án khắc thành hình một đoá hoa thật lớn.

Long Nhất phiêu dật đứng giữa không trung nghiên cứu cẩn thận đồ án hình đóa hoa này, nếu hắn đoán không sai, đó chính là trận nhãn của Tử vong hoa hải này. Chỉ cần phá hủy trận nhãn, Tử vong hoa hải cũng sẽ không tồn tại nữa.

-“Chuyện gì đã xảy ra?” Vô Song không nhịn được lên tiếng hỏi.

Long Nhất cười hắc hắc, khi Cuồng Lôi thú phá hủy Tử vong hoa hải hắn đã cảm nhận được địa phương này có khối năng lượng dao động, ẩn ẩn phát ra quang mang, mà sau đó Tử vong hoa hải liền khôi phục lại bình thường. Cho nên hắn đoán nơi này chính là trận nhãn, mà sở dĩ hắn cho Cuồng Lôi thú phá hủy thêm một lần nữa chính là để xác định chính xác phương hướng của trận nhãn, vừa rồi khi bụi hoa biến mất, trận pháp cũng tạm thời mất hiệu lực, chỉ có kẻ ngu mới không chạy lại đây mà tìm hiểu.

Đương nhiên khi Long Nhất nói ra Vô Song cũng không hiểu, y hệt như đàn gảy tai trâu vậy.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nhưng vấn đề là làm thế nào để phá được trận nhãn này đây? Long Nhất nhìn chằm chằm vào đồ án hình hoa trên mặt đất, hắn thử bổ vài cái, vừa ném ra một mớ ma pháp nhưng cũng không thấy phản ứng gì.

-“Ngươi xem chỗ đó có phải bất thường không” Vô Song quan sát cả nửa ngày, sau đó chỉ vào hình nhụy hoa trong đóa hoa mà nói.

Long Nhất nhìn theo hướng Vô Song chỉ, nhìn sơ thì không thấy có gì lạ, nhưng sau khi nhìn kỹ hắn đột nhiên có cảm giác nhụy hoa như một hố đen truyền ra từng trận hấp lực làm cho hắn hoa mắt choáng váng cả đầu, hắn cả kinh vội dời tầm mắt đi chổ khác.

-“Như Nguyệt, mở hai Kết giới châu, chúng ta đi xem sao” Long Nhất sau khi truyền cho nàng một ngụm chân khí liền nói, hắn biết nha đầu này từ Nạp Lan Vô Cực vòi được không ít bảo vật, Quang thị Kết giới châu có hơn mười cái, còn có nhiều vật phong ấn ma pháp, đấu khí phòng hộ hay công kích đều dư sức.

Nạp Lan Như Nguyệt gật gật đầu lấy thêm hai Kết giới châu ra, tạo thêm cho bốn người hai tầng bảo vệ trong suốt.

Bọn người Long Nhất cẩn thận bước từng bước, chỉ là khi đến chỗ nhụy hoa quỷ dị kia cũng không thấy phát sinh sự tình gì.

Long Nhất rút ra một thanh cự kiếm, đem Man Ngưu cho hai nàng đỡ lui về sau vài bước, mà hắn hai tay nắm chặt thanh kiếm, mũi kiếm chúc xuống, Ngạo thiên quyết trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển rồi chuyển tới tụ tập trên thân kiếm, luồng năng lượng cường đại này làm cho Vô Song là người đạt tới cảnh giới pháp thần cũng có chút kinh hãi.

-“Lôi đình phá” Long Nhất hét lớn một tiếng, thân hình như hỏa tiễn bay lên, ngưng tụ nội lực cường đại vào thanh cự kiếm rồi nhắm ngay nhụy hoa trên mặt đất hung hăng đâm xuống.

Phác xích một tiếng, cự kiếm chỉ còn ló ra cái chuôi. Nội lực hắn quán nhập vào thanh kiếm, gặp gì phá nấy, nhanh chóng cắm sâu vào lòng đất.

Đang lúc Vô Song và Nạp Lan Như Nguyệt buồn bực vì không thấy có phản ứng gì, thì cả vùng đất truyền đến một trận rung chuyển, mà vùng đất nhụy hoa quỷ dị nơi bị cự kiếm của Long Nhất cắm sâu vào bắt đầu xoay tròn.

Long Nhất vừa ý thức được cảm giác không ổn, vừa định kêu Vô Song thối lui nhưng đã không còn kịp rồi. Đò án hình hoa thật lớn trong nháy mắt như sống lại, vô số tia phấn hồng từ cánh hoa phun ra, mặc dù cả nhóm Long Nhất được bảo hộ bởi Kết giới châu nhưng trong lúc nhất thời cũng không thể động đậy.

Mà lúc này sự tình càng lúc càng quỷ dị, các cánh hoa khổng lồ trong nháy mắt thu lại, chỉ chốc lát đã vây cả 4 người vào trong.

Thực nhân hoa (Hoa ăn thịt người)? Long Nhất thầm chửi con mẹ nó, lần trước thiếu chút nữa chôn thân trong bụng cá, lần này lại bị một đóa hoa nuốt gọn, thật sự xui xẻo mà. Chỉ là lần trước trong bụng cá gặp được mấy mỹ nhân ngư đẹp tự thiên tiên, lần này trong bụng hoa không biết có gặp được bao nhiêu hoa tiên tử đây? Long Nhất trong lòng chỉ biết cười khổ.

Mọi người xuất ra một đạo Chiêu minh thuật soi đường bước tới, Vô Song lạnh lùng quan sát đánh giá mọi nơi, mà Nạp Lan Như Nguyệt nắm chặt bàn tay to của Long Nhất, nếu không có Long Nhất bên người nàng cũng sẽ bình thường tỉnh táo như Vô Song, nhưng giờ có tình lang kế bên nàng liền có cảm giác ỷ lại vào hắn, cái này coi như là bệnh chung của tất cả nữ nhân rồi.

Vô số rễ hoa phun ra những tia li ti màu phấn hồng như những sợi tơ quấn quanh kết giới, lúc này những rễ hoa bắt đầu hóa thành chất lỏng ăn mòn kết giới, chỉ trong chốc lát, kết giới do 2 viên Kết giới châu thi phóng ra cũng đã chống đỡ không nổi.

Nạp Lan Như Nguyệt lấy tiếp ta 3 viên Kết giới châu, đồng thời khuôn mặt hồng hồng khẽ cười kéo kéo ống tay áo của Long Nhất, xem ra luồng chân khí trong người nàng sắp hết rồi

Đúng lúc Long Nhất đang cúi người chuẩn bị cùng Nạp Lan Như Nguyệt truyền khí thì Vô Song từ trong miệng phun ra viên ngọc hoàn mang theo hàn khí, thản nhiên nói:

-“Không cần tức giận, bên trong yêu hoa này không có độc khí”

Nạp Lan Như Nguyệt nghe vậy cũng thở ra một ngụm trọc khí thật dài, sau đó vội hút hai ngụm không khí, vẻ mặt thoải mái tận hưởng việc hít thở không khí.

-“Như Nguyệt, nàng tin tưởng nàng ấy như vậy sao?” Long Nhất hắc hắc cười hỏi.

Nạp Lan Như Nguyệt từ từ bình tĩnh lại, nàng khẽ liếc sang Vô Song rồi nhẹ giọng đáp.

-“Thiếp tin tưởng nàng, nàng sẽ không hại thiếp”

Trong ánh mắt thản nhiên của Vô Song xuất hiện một tia dao động, nhưng rất nhanh liền bị ẩn đi.

-“Đúng vậy, các nàng vốn lẽ là hảo tỷ muội mà” Long Nhất hắc hắc cười nói.

Nạp Lan Như Nguyệt trừng mắt nhìn Long Nhất, nàng sớm biết Vô Song chiếm một vị trí quan trọng trong lòng hắn, mặc dù có chút chua xót nhưng thủy chung nàng vẫn chấp nhận được.

-“Ta cùng Nạp Lan Như Nguyệt là hảo tỷ muội, nhưng với ngươi thì không có nửa điểm quan hệ” Vô Song hừ lạnh một tiếng.

-“Có một số việc, bất luận là nàng phủ nhận như thế nào cũng là vô dụng cả, sao nàng không dám đối mặt với sự thật đi” Long Nhất thản nhiên nói, Vô Song là nữ nhân của hắn, vĩnh viễn là nữ nhân của hắn.

-“Khoan hẵng cãi cọ, chúng ta trước hết là tìm cách đi ra ngoài đã” Nạp Lan Như Nguyệt thấy Vô Song thừa nhận nàng nên cao hứng trong lòng, cũng bắt đầu đứng về phe Vô Song mà hỗ trợ nàng.

Long Nhất nhún vai, sau đó hắn lấy viên ngọc hoàn trong miệng Man Ngưu ra rồi dùng chân khí giúp hắn lưu thông máu huyết. Chỉ trong chốc lát thân nhiệt trong cơ thể Man Ngưu bắt đằu tăng lên, hắn ho khan vaìo tiếng rồi dần tỉnh lại.

-”Lão đại, chúng ta đang ở đâu đây?” Man Ngưu nhảy dựng lên hỏi.

-“Trong bụng một đóa hoa” Long Nhất cười đáp.

Trong bụng một đóa hoa? Man Ngưu gặp chuyện lâm nguy không loạn, nhưng nhất thời cũng sững sờ.

Bất quá giờ họ cũng không còn bao nhiêu thời gian, Kết giới châu của Nạp Lan Như Nguyệt đã dùng hết phân nửa, Long Nhất hiểu được thời gian càng dài đối với họ càng bất lợi.

Suy nghĩ một chút, Long Nhất triệu hồi thần thú Hoả kỳ lân ra để nó dùng Kỳ lân thánh hỏa thiêu đốt, những rễ hoa bên ngoài nhanh chóng biến thành tro bụi, nhưng rất nhanh liền có những rễ hoa khác lao đến, mà càng lúc chúng càng nhiều hợp lại bò lên thành kết giới với tốcđộ cực nhanh, kiểu này cho dù yêu hoa không giết thì bọn họ chũng bị những đám rễ này vây đến chết.

-“ Đây thật sự là thàn thú Hoả kỳ lân?” Vô Song không biết lúc nào đã đứng sát bên hắn, nàng nhẹ giọng hỏi.

-“Ừ” Long Nhất không bận tâm đến lời nàng hỏi chĩ đáp một tiếng, hắn đang cúi đầu quan sát nhụy hoa đang xoay tròn phía dưới, tựa như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

-“Thần thú Hoả kỳ lân là thần sủng của Hỏa thần, ngươi như thế nào mà có được nó?” Vô Song vẫn chưa tin vào điều nàng thấy trước mắt.

-“Nàng có biết Hỏa thần chính là nữ nhân chứ, nàng cũng là nữ nhân của ta, cho nên đã đem Hoả kỳ lân đưa cho ta” Long Nhất hồ ngôn loạn ngữ đáp.

Vô Song nghiến răng rồi hừ lạnh nmột tiếng không thèm để ý đến hắn nữa.

-“Đi chết đi,cái thứ người như ngươi mà dám nói Hỏa thần là nữ nhân của ngươi” chính lúc này trong ý thức hải của Long Nhất đột nhiên xuất hiện một bóng đen, hắn đang ôm bụng cười với âm thanh chói tai vang vọng.

-“Ặc, lão bất tử ngươi, sao giờ này mới xuất hiện, mau nói cho ta biết làm thế nào mới thoát khỏi cái nơi quỷ quái này, mau lên một chút” Long Nhất vừa thấy bóng đen đã lâu không hiện thân này, liền giật mình hỏi gấp.

-“Không biết, ngươi tự mình nghĩ biện pháp đi. Các ngươi tự dựa vào sức mình xông vào Lôi thần cấm khu, nếu ngay cả Cửu minh yêu hoa cũng không đối phó được thì thực lực ngươi sau này coi bộ khó tiến thêm được rồi” Bóng đen khẹt khẹt cười nói.

Cửu minh yêu hoa? Long Nhất ngần người, thì ra loại yêu hoa này được gọi là Cửu minh yêu hoa, trong đầu Long Nhất đột nhiên hiện lên một tia sáng, cái lão bất tử đen thui này mặc dù miệng nói oang oang là không giúp mình, nhưng không phải lâu lâu cũng cho hắn chút tin tức để đối phó tình huống sao.

Nếu tên là Cửu minh, chắc chắn nó thuộc hệ Hắc ám, mặc dù mặt trên của nó không toát ra một chút khí tức hắc ám, nhưng bóng đen trong cơ thể hắn là hắc ám lão quái vật thì tất nhiên không thể không nhận ra điều đó. Vậy chỉ có cách dùng quang minh hệ ma pháp để đối kháng lại nó mà thôi.

-“Tiểu tử này phản ứng cũng nhanh, cũng hy vọng hắn có thể thông qua khảo nghiệm lần này, nếu không ….. khó tưởng tượng rồi” bóng đen trong ý thức hải của Long Nhất thì thầm vài tiếng liền vô thanh vô tức biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc truyện chữ Full