Chương 145: Đều vì cậu ta sao?
“Cái gì? Ký hợp đồng hợp tác với nhà họ Khương chúng tôi sao? Cậu chắc chứ?”, khuôn mặt Khương Thái Xương đầy vẻ hoảng hốt, trừng to mắt!
Vào thời khắc sống còn như này mà vẫn còn người dám hợp tác với nhà họ Khương sao?
Đây không phải là công khai chống lại đại úy Ninh Dương nhà họ Ninh à?
Nhất thời, đám người nhà họ Khương trong phòng họp đều sững sờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra!
Tuy nhiên, họ biết rằng đây là đang cứu người lúc gặp nạn!
Đồng thời họ càng tò mò về người đứng đằng sau!
“Lão gia, chẳng lẽ nhà họ Khương chúng ta gặp được quý nhân rồi sao? Vậy mà lại có người dám có ý đối đầu với đại úy Ninh Dương, hợp tác với nhà họ Khương của chúng ta?”
“Có thể! Rất có khả năng đó! Đây là may mắn của nhà họ Khương chúng ta!”
“Chúng ta mau đi gặp người đó đi”.
Ngay lập tức, mọi người vội vàng ra khỏi phòng họp, Khương Thái Xương cũng đến sảnh dưới sự hỗ trợ của Khương Văn Kỳ.
Đập vào mắt là cảnh tượng hàng chục đại diện của các doanh nghiệp địa phương ở Tu Hà đang đứng ở sảnh với vẻ mặt nôn nóng, chờ đợi đám người nhà họ Khương.
“Ồ ồ ồ, sếp Lục, sếp Vương, chủ tịch Chu, mọi người…”
Toàn thân Khương Thái Xương run rẩy khi nhìn thấy các ông lớn và chủ tịch đang đứng ở sảnh!
Đây đều là những nhân vật có máu mặt và ông trùm có tiếng ở Tu Hà!
Ngày thường, cho dù Khương Thái Xương đến tận cửa thăm hỏi cũng chưa chắc đã gặp được họ!
Không ngờ hôm nay, những ông lớn này thật sự đã đích thân đến công ty nhỏ của nhà họ Khương, hơn nữa, bọn họ đến đây để bàn chuyện hợp tác!
Khương Thái Xương kích động, vui mừng khôn xiết, vội bắt tay với bọn họ.
Những ông lớn này cũng bắt tay với đám người Khương Thái Xương một cách lịch sự.
Trong đó, chủ tịch Chu là người đại diện, mỉm cười nói: “Ông cụ Khương, nhà họ Khương của cụ thật may mắn, vậy mà lại nhận được sự ưu ái của tỷ phú Lý. Chúng tôi đều nghe theo ý của tỷ phú Lý, đặc biệt đến đây hợp tác với nhà họ Khương. Đây là hợp đồng hợp tác của chúng tôi, chỉ cần cụ ký tên thì chúng ta sẽ chính thức hợp tác với nhau”.
“Gì cơ?”
Tỷ phú Lý? Lý Trường Thắng sao?
Đám người nhà họ Khương nghe vậy đều sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc!
Vị quý nhân này hóa ra lại là Lý Trường Thắng – người giàu nhất Tu Hà. Ông ta là nhân vật truyền kỳ, từ một công ty bên bờ vực phá sản, chỉ trong vòng chưa đầy bốn năm đã trở thành người giàu nhất Tu Hà!
Khuôn mặt Khương Thái Xương đầy vẻ kích động, đám người Khương Văn Kỳ đứng phía sau cũng vội vàng tiến lên, cầm lấy hợp đồng, xem kỹ mấy lượt, sau khi xác nhận không có vấn đề gì liền lập tức ký hợp đồng với đám người chủ tịch Chu.
Sau khi ký xong, đám người Khương Thái Xương vẫn còn đang bàng hoàng, kích động, mãi một lúc sau vẫn chưa thể bình tĩnh lại!
Lúc này Khương Văn Kỳ lên tiếng hỏi: “Thưa các ông chủ lớn, tại sao tỷ phú Lý lại chọn nhà họ Khương chúng tôi thế? Nhà họ Khương chưa từng có quan hệ qua lại gì với tỷ phú Lý, hơn nữa chắc mọi người cũng đã nghe nói về việc đại úy Ninh Dương tuyên bố với bên ngoài rồi, bất kỳ ai hợp tác với nhà họ Khương đều được coi là chống lại nhà họ Ninh. Công ty chúng tôi vừa nhận được ý định chấm dứt hợp tác của mười mấy doanh nghiệp hợp tác. Mọi người làm vậy là cứu người trong lúc hoạn nạn thật sự là khiến chúng tôi không kịp phản ứng. Trong này có nguyên nhân gì đặc biệt sao?”
Không chỉ Khương Văn Kỳ nghĩ như vậy mà Khương Mỹ Nghiên và rất nhiều họ hàng thân thích, lãnh đạo cấp cao của công ty cũng nghĩ như vậy.
Chủ tịch Chu cười nói với mọi người: “Trước khi chúng tôi đến đây, tỷ phú Lý có nói một câu”.
“Nói gì vậy?”, Khương Thái Xương lo lắng hỏi.
Chủ tịch Chu cười đáp: “Tỷ phú Lý nói rằng ông ấy làm như vậy hoàn toàn là vì nể mặt Tiêu Chính Văn, vì thế vẫn mong các vị đối xử tốt với Tiêu Chính Văn”.
Dứt lời, mấy người chủ tịch Chu liền rời đi.
Nhưng đám người nhà họ Khương đều sững sờ, cảm thấy ớn lạnh!
Vì Tiêu Chính Văn sao?
Vậy mà lại vì con chó hoang đó!
Sao có thể chứ?
Khương Thái Xương vội vàng đuổi theo và hỏi: “Chủ tịch Chu, chủ tịch Chu, ông không nghe nhầm đấy chứ? Tỷ phú Lý đã nói vậy thật sao? Là vì con chó hoang – Tiêu Chính Văn thật à?”
Chủ tịch Chu gật đầu khẳng định: “Ông cụ Khương, tôi khẳng định chắc chắn tỷ phú Lý đã nói như vậy! Về lý do trong đó thì tôi nghĩ chỉ có tỷ phú Lý và Tiêu Chính Văn mới biết thôi. Mọi người, chúng tôi còn việc phải làm…”
Dứt lời, mấy người chủ tịch Chu nhanh chóng rời khỏi công ty nhà họ Khương.
Mà lúc này, đám người đứng ở sảnh công ty họ Khương đều ngẩn ra.
“Tiêu Chính Văn ư? Sao có thể là anh ta chứ? Anh ta cũng có quan hệ với tỷ phú Lý sao?”, Khương Mỹ Nghiên tỏ vẻ nghi hoặc.
Sắc mặt của Khương Văn Kỳ cũng trở nên u ám, ý đồ xấu trong đầu cũng tan biến.
Ông ta bước nhanh tới chỗ Khương Thái Xương nói: “Bố, cho dù như vậy thì chúng ta cũng không thể xem thường. Dù sao đối phương cũng là đại úy Ninh Dương, ba ngày nữa cậu ta sẽ thăng chức lên làm thiếu tá. Tỷ phú Lý dù có lợi hại, có tiền, có thực lực hơn đi chăng nữa cũng không thể so sánh được với Ninh Dương! Hơn nữa, bây giờ Tiêu Chính Văn còn có quan hệ mập mờ với tỷ phú Lý Trường Thắng, con nghĩ rằng chúng ta phải hỏi cho rõ ràng mới được”.
Sắc mặt Khương Thái Xương tối sầm lại, gật đầu nói: “Con nói cũng có lý, thế này đi, con chuẩn bị một vài món quà, rồi đi với bố đến bệnh viện thăm Khương Vy Nhan”.
“Ông nội! Tuyệt đối không được ạ! Ông là gia chủ của nhà họ Khương đấy, sao có thể đích thân đến thăm Khương Vy Nhan chứ? Chuyện này cứ để cháu và bố cháu đi là được rồi ạ”, Khương Mỹ Nghiên vội vàng đứng bật dậy nói.
Khương Thái Xương suy nghĩ một lát, gật đầu đáp: “Được, vậy mấy đứa đi đi, nhất định phải hỏi rõ quan hệ giữa Tiêu Chính Văn và tỷ phú Lý. Xem ra tên Tiêu Chính Văn này đang giấu chúng ta rất nhiều chuyện”.
Khương Mỹ Nghiên và Khương Văn Kỳ nhìn nhau gật đầu, sau đó nhanh chóng rời khỏi công ty, trên đường còn mua một vài thực phẩm bổ dưỡng rồi lái xe đến bệnh viện.
Tiêu Chính Văn đã đón Na Na từ nhà đến bệnh viện, cô bé đang chơi đùa cùng Khương Vy Nhan. Còn anh đã ra ngoài mua trái cây, bởi vì Na Na và Khương Vy Nhan đều muốn ăn.
Còn Khương Học Bác, Từ Phân và Khương Thần vẫn luôn túc trực ở bệnh viện.
Chú yếu là bọn họ muốn trông chừng Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn, ngộ nhỡ Tiêu Chính Văn khoác lác mà không thực hiện được thì bọn họ sẽ bắt Tiêu Chính Văn đến nhà họ Ninh!
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, ba người nhà Khương Văn Kỳ bước vào, cười nói: “Vy Nhan, bác tới thăm cháu rồi này, không bị thương nặng lắm chứ?”
Nhìn thấy gia đình ba người nhà Khương Văn Kỳ đi vào với nụ cười tươi rói trên mặt, Khương Học Bác và Từ Phân cũng vội vàng tiến lên trước, nhận lấy thực phẩm bổ dưỡng từ họ rồi nói: “Anh cả, chị dâu, sao mọi người lại đột nhiên tới đây vậy? Công ty xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Khương Học Bác và Từ Phân đều căng thẳng!
Khương Vy Nhan cũng đứng dậy, lo lắng và nghi hoặc hỏi: “Bác à, vì chuyện của Tiêu Chính Văn nên nhà họ Ninh muốn đối phó với công ty sao?”
Nói đến đây, Khương Vy Nhan kích động vội vàng bước xuống giường, quỳ rạp trước mặt Khương Văn Kỳ, than thở: “Bác cả, cầu xin bác đừng dẫn Tiêu Chính Văn đi, tối hôm đó Tiêu Chính Văn vì cháu nên mới ra tay với Ninh Kỳ Nhi, nếu muốn bắt thì hãy bắt cháu đi…”
Khương Văn Kỳ thấy vậy liền vội vã bước tới đỡ Khương Vy Nhan đứng dậy, mỉm cười nói: “Vy Nhan, đừng lo lắng, chuyện của công ty đã giải quyết xong rồi. Tiêu Chính Văn đâu? Cậu ta không ở bệnh viện sao?”
Khương Vy Nhan lau nước mắt trên mặt nói: “Anh ấy đi ra ngoài mua trái cây, bác cả, bác vừa nói chuyện của công ty đã giải quyết xong rồi sao?”
Lúc này, Khương Học Bác, Từ Phân ở bên cạnh và Khương Thần đang ngồi chơi điện thoại cũng vội vàng vây quanh, căng thẳng hỏi: “Anh cả, anh không đùa đấy chứ? Chuyện công ty đã giải quyết xong thật rồi ư? Những doanh nghiệp kia sẽ không chấm dứt hợp tác với chúng ta nữa à?”
Khương Văn Kỳ cười đáp: “Ừ, cái này còn phải cảm ơn Tiêu Chính Văn! Mấy người phải biết rằng, vừa nãy có mười mấy ông chủ lớn đến tận công ty nói rằng muốn ký hợp đồng hợp tác với công ty chúng ta! Hơn nữa, bọn họ đến là do ý của tỷ phú Lý – Lý Trường Thắng! Mấy người có biết nguyên nhân là vì ai không?”
Bỗng chốc, đám người Khương Vy Nhan và Khương Học Bác đều trợn mắt há mồm kinh ngạc. Khương Học Bác cũng căng thẳng hỏi: “Anh cả, đừng vòng vo nữa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tỷ phú Lý lại giúp nhà họ Khương chúng ta ư, không phải chứ? Chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì với tỷ phú Lý mà!”
Khương Văn Kỳ mỉm cười, nhìn Khương Vy Nhan nghiêm túc và nói: “Vy Nhan, cháu có một người chồng tốt. Tiêu Chính Văn rất có năng lực, không chỉ quen biết với Hàn Lợi Dân, mà còn quen với cả Lý Trường Thắng. Sao cháu không nói những chuyện này với chúng ta sớm hơn? Bọn họ đến hoàn toàn là vì Tiêu Chính Văn”.