TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 262

Chương 262: Ai cũng đừng hòng đi

Còn về phía Tiêu Chính Văn.

Anh cùng Đỗ Tình Tuyết đến khách sạn Khải Duyệt.

Buổi tối hôm nay ở khách sạn Khải Duyệt, toàn bộ một tầng đã được bao trọn, có hơn chục vệ sĩ mặc vest đen đứng canh ở cửa và xung quanh.

Khi Đỗ Tình Tuyết và Tiêu Chính Văn đi đến cửa, vệ sĩ mặc áo đen lạnh lùng nói: “Tiểu thư Đỗ, xin cho chúng tôi kiểm tra vật dụng cá nhân”.

Đỗ Tình Tuyết cau mày, nhưng cô ta không nói gì, đưa túi xách cho bọn họ kiểm tra.

Sau đó, đối phương cung kính đưa lại, nói: “Tiểu thư Đỗ, mời vào bên trong, thiếu gia Tần đã đợi cô một lúc rồi”.

Đỗ Tình Tuyết bước vào trong, Tiêu Chính Văn đi theo sau, nhưng lúc này anh đột nhiên bị vệ sĩ chặn lại.

Đối phương lạnh lùng nói: “Xin lỗi thưa anh, thiếu gia Tần của chúng tôi chỉ mời một mình tiểu thư Đỗ thôi, mời anh ở bên ngoài chờ cho”.

Tiêu Chính Văn cau mày, anh nhìn về phía Đỗ Tình Tuyết.

Trong mắt Đỗ Tình Tuyết lóe lên một tia nghi hoặc, nói: “Anh ấy là vệ sĩ thân cận của tôi, không được phép cách tôi qua hai mét!”

Vệ sĩ mặc đồ đen có chút khó xử, nói: “Tiểu thư Đỗ, đây là ý của thiếu gia Tần nhà tôi, tôi không thể không nghe theo được”.

“Nếu đã như vậy thì tôi cũng sẽ không vào”.

Đỗ Tình Tuyết tính tình thẳng thắn, có gì nói nấy, lập tức dắt Tiêu Chính Văn rời đi.

Vệ sĩ áo đen nhìn thấy vậy, lập tức nói vài câu vào bộ đàm, sau khi nhận được hồi âm, anh ta đuổi theo Đỗ Tình Tuyết, nói: “Tiểu thư Đỗ, thật ngại quá, hai người có thể cùng vào”.

Đỗ Tình Tuyết lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người cùng Tiêu Chính Văn đi vào trong khách sạn.

Cả khách sạn này đều đã bị bao trọn rồi, vì vậy chỉ có thể nhìn thấy nhân viên phục vụ đang đứng chờ.

Ở một bàn ăn dài trong khách sạn, ở khu vực vị trí gần cửa sổ kiểu Pháp.

Trên bàn đã đặt sẵn bộ dao dĩa đắt tiền, còn có vài chai rượu Romani Conti chưa mở!

Một thanh niên đẹp trai trong bộ vest màu xám, gương mặt được trang điểm bóng nhẫy, ngồi ở vị trí chính giữa, lúc này anh ta nhìn thấy Đỗ Tình Tuyết đi vào liền vội vàng đứng dậy, vươn tay ra, cười nói: “Tình Tuyết, em tới rồi”.

Đỗ Tình Tuyết chỉ bình thản gật đầu, đáp một tiếng, không vươn tay ra bắt tay anh ta liền ngồi xuống.

Thiếu gia Tần cười ngượng ngùng, đang định xoay người liền nhìn thấy Tiêu Chính Văn đứng phía sau Đỗ Tình Tuyết!

Đột nhiên, anh ta nhíu chặt mày, nghi ngờ nói: “Sao lại là anh?”

Lúc này Tiêu Chính Văn cũng chú ý tới thiếu gia Tần ở trước mặt, cười nhạt hai tiếng, nói: “Thì ra là thiếu gia Tần”.

Tiêu Chính Văn cũng không ngờ rằng, thiếu gia Tần hôm nay lại chính là vị thiếu gia nhà họ Tần ở tỉnh – Tần Hạo trong bữa tiệc đính hôn với Ninh Kỳ Nhi tối hôm đó!

Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!

Tần Hạo cười khẩy, liếc nhìn cách ăn mặc của Tiêu Chính Văn, lại nhìn Đỗ Tình Tuyết vừa ngồi xuống, châm chọc hỏi: “Tình Tuyết, người này là vệ sĩ thân cận của em à?”

Lúc này, Đỗ Tình Tuyết cũng chớp đôi mắt to khó hiểu của mình, gật đầu nói: “Đúng vậy, Tiêu Chính Văn là vệ sĩ thân cận mà gần đây tôi mới thuê, sao thế, hai người quen nhau à?”

“Quen, đương nhiên là quen chứ, chúng tôi còn là bạn rất tốt của nhau đấy!”

Tần Hạo cười khẩy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười hung dữ, vươn tay vỗ vai Tiêu Chính Văn, cố ý dùng lực mạnh thêm vài phần!

Sau đó, hắn đứng trước mặt Tiêu Chính Văn, thì thầm cảnh cáo vào tai anh: “Tiêu Chính Văn! Hồi đó anh đã phá hỏng buổi tiệc đính hôn của tôi và Ninh Kỳ Nhi, còn ra tay đánh tôi, chuyện này tôi còn chưa tính sổ với anh đâu! Không ngờ rằng hôm nay lại gặp anh ở đây, xem ra ông trời cũng khá chiếu cố tôi đấy! Hôm nay, nếu như anh biết điều thì đừng phá hỏng chuyển tốt của thiếu gia đây, nếu không thì, đây là tầng sáu đấy, anh sẽ chết một cách rất thảm!”

Nói xong, Tần Hạo cố ý nhìn Tiêu Chính Văn một cách ngạo mạn.

Tiêu Chính Văn cau mày, sau đó nói: “Thiếu gia Tần, không cần phải uy hiếp tôi, tôi là vệ sĩ của phó tổng giám đốc Đỗ, tôi có nhiệm vụ và trách nhiệm bảo vệ sự an toàn của cô ấy, vì vậy, nếu như thiếu gia Tần không muốn rước phiền phức không đáng có vào người thì tốt nhất đừng làm những việc không nên làm”.

Ha ha.

Tần Hạo gật đầu, lạnh lùng nói: “Xem ra, anh đây là đang rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt đúng không?”

Tiêu Chính Văn cũng nhìn chằm chằm vào Tần Hạo, tia lửa đột nhiên tóe ra giữa hai người!

Tuy nhiên, rất rõ ràng, Tần Hạo không thể chống lại được sát khí và ánh mắt đáng sợ kinh người của Tiêu Chính Văn!

Thằng nhãi này sao lại có ánh mắt đáng sợ như vậy được chứ?

Tần Hạo hoảng sợ!

Tuy nhiên, rất nhanh sau đó hắn đã giải tỏa được!

Cho dù Tiêu Chính Văn đánh đấm giỏi thì có sao chứ?

Tối nay, anh ta đã chuẩn bị đầy đủ sẵn sàng rồi!

Cho dù hôm nay ông trời có tới, cũng phải quỳ xuống!

Tần Hạo lạnh lùng hừ một tiếng, chỉnh lại bộ vest của mình, sau đó xoay người nở nụ cười tươi rói, nói với Đỗ Tình Tuyết: “Tình Tuyết, anh không ngờ rằng em sẽ đến thật, nào, chúng ta cùng cạn ly, đây là rượu vang mà anh đặc biệt mang từ Tân Cương về, nhất định em sẽ thích đấy”.

“Pặc!”

Trong lúc nói, Tần Hạo búng tay, một cô nhân viên phục vụ mặc sườn xám xẻ tà đi tới, mang rượu vang lên, rót một chút cho Tần Hạo và Đỗ Tình Tuyết.

Tần Hạo nâng ly, Đỗ Tình Tuyết nghĩ một lúc, cũng nâng ly lên, hai người cùng cụng ly.

Sau đó, Đỗ Tình Tuyết trực tiếp nói thẳng: “Thiếu gia Tần, tôi tới đây là vì ý của bố tôi, chúng ta vẫn nên nói chuyện chính đi”.

Tần Hạo mỉm cười, nói: “Tình Tuyết, em vẫn như trước đây nhỉ, lúc nào cũng đặt công việc lên hàng đầu. Tối nay, chúng ta không nói chuyện công việc”.

Đỗ Tình Tuyết cau mày, hơi bất mãn nói: “Không nói chuyện công việc? Tần Hạo, anh hẹn tôi ra đây chỉ để ăn cơm thôi à?”

Đúng lúc này!

Đèn trên tầng đột nhiên tắt ngấm!

Chỉ còn lại ánh đèn trên chiếc bàn hình chữ nhật, sau đó nhân viên phục vụ đẩy một chiếc xe đầy hoa hồng đỏ được kết thành hình trái tim, sáng lấp lánh như những ánh sao đi đến trước mặt Đỗ Tình Tuyết!

Tiếng đàn piano nhẹ nhàng du dương từ từ vang lên.

Cảnh này khiến Đỗ Tình Tuyết có chút sợ hãi

Lúc này, Tần Hạo đã đi tới trước mặt Đỗ Tình Tuyết, quỳ một gối xuống, lấy ra một chiếc hộp đựng nhẫn màu đỏ, sau đó mở chiếc hộp đó ra, trong đó có một chiếc nhẫn kim cương mười mấy carat!

Hắn nói một cách rất chân thành: “Tình Tuyết, gả cho anh đi! Anh thật lòng thích em, anh tình nguyện dành cả đời này để chăm sóc và bảo vệ em!”

Các nhân viên xung quanh vẫn đang cầm những chiếc gậy phát sáng để cổ vũ, lắc lư và ngâm nga theo giai điệu nhẹ nhàng!

Đỗ Tình Tuyết kích động đứng bật dậy, vẻ mặt không những không vui mà còn có chút tức giận, nói: “Tần Hạo! Anh đang làm gì vậy? Tôi đã nói rồi, tôi không thích anh! Anh phiền phức như vậy là muốn cầu hôn tôi sao? Tiêu Chính Văn, chúng ta đi thôi!”

Nói xong, Đỗ Tình Tuyết lập tức xoay người muốn bỏ đi!

Tần Hạo đang quỳ một gối trên đất, nụ cười trên mặt dần trở nên đông cứng!

Anh ta không thể ngờ rằng, Đỗ Tình Tuyết lại không nể mặt mình như vậy!

Mình dù sao cũng là thiếu gia nhà họ Tần ở tỉnh!

Tần Hạo đột nhiên đứng dậy, nắm lấy cổ tay Đỗ Tình Tuyết đang định rời đi, vội vàng hét lớn: “Tình Tuyết, anh thật lòng thích em, anh nhất định sẽ chăm sóc em thật tốt…”

Bốp!

Đỗ Tình Tuyết vung tay lên, tát vào mặt tần Hạo, khiển trách: “Tần Hạo! Anh đừng nằm mơ nữa! Cái loại cậu chủ ăn chơi trác táng như anh cả đời Đỗ Tình Tuyết tôi cũng sẽ không để mắt đến đâu!”

Sau đó, Đỗ Tình Tuyết xoay người rời đi!

Tần Hạo sững sờ, hộp nhẫn trong tay anh ta bị bóp đến mức méo mó!

Đột nhiên, hai mắt anh ta đỏ ngầu lên, trên mặt lộ ra vẻ tức giận!

“Hôm nay ai cũng đừng hòng rời khỏi đây!”

“Đỗ Tình Tuyết, em không thích anh cũng không sao! Anh thích em là đủ rồi!”

“Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau gạo nấu thành cơm! Hôm nay thiếu gia đây nhất định phải lên giường với em!”

Tần Hạo cuồng loạn rống lên!

Ngay lập tức, mười mấy vệ sĩ vạm vỡ mặt vest đen xông vào cửa, trực tiếp chặn lối ra vào của khách sạn!

Đọc truyện chữ Full