TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 313

Chương 313: Công tử Bàng ở Long Kinh!

Nhìn thấy cảnh này, Lôi Ngưu kinh hãi, đồng tử co lại, không khỏi hít sâu một hơi!

Trịnh Thiên Thái, ông hoàng thế giới ngầm Tu Hà, thực sự đang khom lưng trước mặt con chó hoang nhà họ Tiêu!

Cái… cái quái gì đang xảy ra vậy?

Tiêu Chính Văn hờ hững gật đầu, nói: “Cũng không muộn, vừa đúng lúc”.

Ngay sau đó, Trịnh Thiên Thái nói: “Anh Tiêu, tôi đã dẫn theo bốn trăm anh em, tất cả đều là những thành viên cốt cán dưới trướng tôi. Hiện tại, Thiên Thượng Nhân Gian đã bị người của tôi khống chế. Ngoài ra, tôi còn cho những anh em khác bao vây địa bàn, công ty, sòng bạc ngầm và những nơi khác của Lôi Ngưu! Chỉ cần anh Tiêu nói, toàn bộ thế lực của Lôi Ngưu sẽ bị diệt trừ tận gốc khỏi Tu Hà này! ”

Trịnh Thiên Thái không che giấu bất cứ điều gì, nói thẳng kế hoạch ông ta đã chuẩn bị!

Ông ta biết nếu Tiêu Chính Văn muốn xử lý một người nào đó, cậu ấy chắc chắn sẽ diệt trừ tận gốc rễ!

Hơn nữa, ông ta đã đợi ngày này từ rất lâu rồi!

Nhưng…

Lôi Ngưu nghe thấy lời này lại bật cười, nói: “Thiên Gia, ông đang nói cái quái gì vậy? Ông muốn thế lực của Lôi Ngưu tôi biến mất khỏi khu phát triển mở rộng sao? Ông có biết mấy ông lớn ở khu thành phố các ông đã cử biết bao nhiêu người qua đây, nhưng kết quả ra sao chứ?”

Lúc đầu khi Lôi Ngưu nghe thấy những lời này của Trịnh Thiên Thái, trong lòng còn có chút bực bội.

Tuy nhiên, ngay lập tức gã cảm thấy rất nực cười!

Những tụ điểm giải trí, công ty dưới bàn tay Lôi Ngưu gã lên đến con số hàng trăm!

Có thể dễ dàng trừ tận gốc gã sao?

Huống hồ…

Nhiều năm qua, Lôi Ngưu đã kết giao với không ít với những ông lớn để nuôi dưỡng thế lực của mình!

Những quan chức cấp cao trong khu phát triển mở rộng ít nhiều cũng có quan hệ lợi ích với Lôi Ngưu!

Nếu có chuyện gì xảy ra với Lôi Ngưu, liệu đám người đó có trơ mắt đứng nhìn?

Trịnh Thiên Thái quay lại, giữa hai lông mày toả ra luồng khí lạnh lùng, ông ta nhìn Lôi Ngưu rồi nói: “Lôi Ngưu! Ngày trước, bọn tao nhường khu phát triển mở rộng cho mày là vì không muốn dây cà ra dây muống. Tất cả làm việc là vì lợi ích của mọi người và vì lợi ích của chính mày! Nhưng ngày hôm nay, đáng ra mày không nên đắc tội với anh Tiêu, anh Tiêu đã ra lệnh tiêu diệt mày, Trịnh Thiên Thái tao sẽ cố gắng hết sức tuân lệnh anh Tiêu!”

“Được, được lắm! Thật không ngờ đường đường là Thiên Gia Tu Hà, một ông hoàng thế giới ngầm, mà cũng trở thành một con chó cho người khác sai bảo! Cái gì mà anh Tiêu, tôi thấy ông chém gió thì có! Ông tưởng tôi là một thằng nhãi ba tuổi chắc?”

Lôi Ngưu tức giận, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số, rống lên: “A Toàn! Gọi người đi! Đến Thiên Thượng Nhân Gian cho tao! Ừ, tất cả! Gọi tất cả mọi người! Chúng ta sẽ khai chiến với Trịnh Thiên Thái!”

Một giọng nói cung kính vang lên ở đầu bên kia điện thoại: “Vâng, anh Ngưu! Em sẽ gọi tất cả anh em ngay lập tức… A! Mẹ kiếp, chúng mày là ai? Ai cho chúng mày xông vào đây hả? Mẹ chứ! Đừng bắt tôi mà!”

“Tất cả cho tay lên đầu, ngồi xuống! Đây là Cục thanh tra chấp pháp Tu Hà, tất cả các người đã bị bắt! Ngồi xuống! Nếu không sẽ bị bắn ngay lập tức!”

Lôi Ngưu mặt mũi tràn đầy kinh hãi, sững sờ!

Ngay sau đó, một âm thanh cực kỳ ồn ào vang lên trong điện thoại, còn có cả tiếng súng!

Cùng lúc đó, một giọng nói cực kỳ uy nghiêm từ đầu bên kia điện thoại vang lên: “Lôi Ngưu, tôi là tổng tư lệnh Tống Hậu Lượng thuộc Cục thanh tra Tu Hà, hiện tại chúng tôi đã bắt toàn bộ người của anh rồi! Tôi tin chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi!”

Tống Hậu Lượng?

Tổng tư lệnh Tống Hậu Lượng của Cục thanh tra Tu Hà á?

Từ trước đến nay, Tống Hậu Lượng không ngừng diệt trừ các thế lực thế giới ngầm trong khu phát triển mở rộng!

Lôi Ngưu này làm không biết bao nhiêu việc ác, thậm chí còn liên quan đến một số vụ giết người!

Tuy nhiên, bởi vì không có chứng cứ kết luận, Tống Hậu Lượng cũng không dám tuỳ tiện bắt người!

Nhưng hôm nay, anh ta đột nhiên nhận được cuộc gọi từ anh Tiêu, yêu cầu anh ta ra tay với Lôi Ngưu, đồng thời anh ta cũng nhận được thư từ chiến khu, đính kèm tất cả bằng chứng chứng minh Lôi Ngưu không tuân theo luật pháp, và cả cơ cấu tổ chức thế lực trong tay của gã!

Chứng cứ rõ rành rành!

Vì vậy, Tống Hậu Lượng lập tức điều hơn chục tiểu đội, tổng cộng hàng trăm lính tuần tra, đồng thời liên lạc với nhân sự của đại đội chống khủng bố của Tu Hà và ba trăm binh lính của Sở chỉ huy quân đội Tu Hà, toàn bộ vũ trang đầy đủ, lên súng đạn thật, xông thẳng vào khu phát triển mở rộng, bao vây sáu sàn quyền anh thế giới ngầm của Lôi Ngưu!

Giờ phút này, Lôi Ngưu hoàn toàn hoảng sợ!

Toàn bộ người của gã đã bị bắt?

Đây chính là tâm huyết của gã!

Gã ngẩng đầu lên, kinh hãi nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó nhanh chóng bấm vào một dãy số bí ẩn, lo lắng hét lên: “Công tử Bàng! Là tôi, Lôi Ngưu! Bên tôi có việc khẩn cấp, xin anh ra mặt giúp tôi với!”

Đây là chỗ dựa vững chắc nhất đứng đằng sau Lôi Ngưu!

Một sự tồn tại với thế lực khổng lồ!

Có thể nói, cậu ta là một nhân vật mà người khác rất kiêng kị nhắc đến!

Công tử Bàng!

Ngay cả Lôi Ngưu, cho đến ngày hôm nay, cũng không biết nguồn tài chính và quyền lực đằng sau công tử Bàng này lớn đến mức nào, căn bản không thể biết được!

Công tử Bàng này mới chỉ đến Tu Hà một lần.

Trong chính chuyến đi đó, công tử Bàng đã thể hiển chút bản lĩnh của mình, khiến Lôi Ngưu phục sát đất mà làm việc cho cậu ta!

Bởi vì công tử Bàng này không phải đến từ Tu Hà, cũng không phải là người ở tỉnh, mà là người nhà họ Bàng ở Long Kinh!

Nhà họ Bàng ở Long Kinh là một trong tám đại gia tộc!

Với nguồn tiền và quyền lực của mình, ở Long Kinh, nhà họ Bàng không khác nào ông trời!

Công tử Bàng này là cháu út đời thứ ba của nhà họ Bàng, và là cháu trai yêu quý nhất của lão thái gia Bàng!

Lão thái gia Bàng này là một nhân vật đỉnh cao, tiếng tăm lừng lẫy trong cơ quan cầm quyền của Long Kinh!

Đối với thế giới bên ngoài, lão thái gia Bàng cũng được người đời gọi là thái sư Bàng!

Rõ ràng là thân phận của cụ ta quá nổi trội và tôn quý!

Vì vậy, trong mắt Lôi Ngưu, chỉ cần công tử Bàng sẵn lòng giúp đỡ gã, đừng nói là Trịnh Thiên Thái hay Tống Hậu Lượng gì đó, thậm chí là Lý Trường Thắng, người giàu nhất Tu Hà, hay chủ tịch thành phố Tu Hà Tô Khởi Minh, cũng chả là cái gì cả!

Bởi vì, một lời nói của công tử Bàng có thể quyết định chức chủ tịch thành phố của ông ta có giữ được hay không!

Sức mạnh như vậy không cách nào đo lường được!

Hơn nữa, tài sản riêng của công tử Bàng này đã lên đến hàng chục tỷ tệ!

Cậu ta là một tồn tại ngoài sức tưởng tượng!

“Lôi Ngưu? Sao anh hoảng loạn như vậy chứ?”

Đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói ngả ngớn, xen lẫn chút thần bí.

Dường như xung quanh có tiếng nhạc ồn ào, và tiếng cười đùa lẳng lơ của phụ nữ.

Lôi Ngưu liếc mắt nhìn Trịnh Thiên Thái và Tiêu Chính Văn đầy lạnh lùng, nhanh chóng nói: “Công tử Bàng, Trịnh Thiên Thái đã ra tay rồi, còn có một kẻ không biết trời cao đất dày nữa. Trịnh Thiên Thái rất kính trọng nó, chính thằng đấy muốn diệt tận gốc thế lực của tôi ở khu phát triển mở rộng! Vài phút trước, địa bàn của tôi và cả anh em tôi đều bị người của Cục thanh tra Tu Hà khống chế rồi! Công tử Bàng, anh nhất định phải cứu tôi đấy!

“Người đàn ông mà Trịnh Thiên Thái phải kính nể sao? Có chút thú vị, hắn tên gì?”, công tử Bàng lạnh lùng cười.

Lôi Ngưu vội vàng nói: “Công tử Bàng, tên nó là Tiêu Chính Văn, con chó hoang của nhà họ Tiêu đã bị diệt vong năm năm trước ở Tu Hà. Tôi không hiểu tại sao Trịnh Thiên Thái lại đối xử với nó một cách tôn trọng như vậy”.

“Vậy chẳng phải hắn là một thằng vô dụng sao? Anh đến cả một thằng vô dụng như thế còn không đối phó được?”

Hiển nhiên công tử Bàng rất bực mình, giọng điệu của cậu ta trở nên lạnh lùng lạ thường!

“Tôi… Công tử Bàng, không phải là tôi không đối phó được với thằng rác rưởi đấy, mà là Trịnh Thiên Thái bên cạnh nó ấy chứ, và cả tổng tư lệnh Tống Hậu Lượng thuộc Cục thanh tra… Tôi không dám chống lại…”, Lôi Ngưu nói.

“Ừ, anh đưa điện thoại cho tên Tiêu Chính Văn đó đi”, công tử Bàng bình tĩnh nói.

Nghe vậy, Lôi Ngưu như được trấn an, gã lập tức đưa điện thoại cho Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khiêu khích.

“Tiêu Chính Văn, công tử Bàng muốn gặp mày!”

Đọc truyện chữ Full