TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 362

Chương 362: Thẹn quá hóa dồ!

Nghe thấy vậy, Từ Hải Đạt sa sẩm mặt mày, hỏi Khương Vy Nhan: “Giám đốc Khương, bây giờ cô có ý gì, chồng cô có thể đại diện cho cô hay đại diện cho nhà họ Khương được không?”

“Đúng vậy! Anh ta chỉ là một tên vô dụng ăn bám! Có tư cách gì mà ra quyết định ở đây!”

“Giám đốc Khương! Hôm nay cô nhất định phải ký! Lô vật liệu này đã tới rồi!”

Vài nhân viên phụ trách đã bắt đầu cảm thấy khó chịu!

Nếu đem tài liệu này về để đối chiếu, chắc chắn sẽ phát hiện ra rất nhiều vấn đề và mánh khóe!

Bọn họ muốn gây áp lực cho Khương Vy Nhan buộc cô phải ký gấp, sau đó kéo cô xuống nước!

Đến lúc đó xảy ra chuyện gì đều do Khương Vy Nhan chịu trách nhiệm!

Hàng chục công nhân xung quanh cũng xắn tay áo, vẻ mặt dữ tợn, hung ác nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn hét lớn:

“Anh đang làm cái gì vậy? Ở đây có chỗ cho anh nói chuyện à!”

“Muốn chết đúng không! Thử nói thêm một câu đi, có tin chúng tôi đánh chết anh không!”

“Mẹ kiếp! Một thằng ăn bám vô dụng mà cũng dám tọc mạch!”

Nhìn thấy đám công nhân chuẩn bị ra tay, Khương Vy Nhan vội vàng đứng lên, vẻ mặt xin lỗi nói: “Xin lỗi, xin lỗi, tổng giám đốc Từ, tài liệu này tôi vẫn quyết định mang về để kiểm tra”.

Thấy Khương Vy Nhan nói như vậy, khuôn mặt Từ Hải Đạt lập tức tối sầm lại.

Ông ta hất tay, hàng chục công nhân phía sau lập tức dừng lại.

Sau đó, ông ta cười khẩy: “Giám đốc Khương, thận trọng là tốt, nhưng thận trọng quá lại gây hỏng việc đấy! Cô đang không tin Từ Hải Đạt tôi sao! Nếu đã như vậy, tôi sẽ để phó chủ tịch Khương làm chủ!”

Nói xong, Từ Hải Đạt lập tức gọi điện cho Khương Văn Kỳ, nói: “Phó chủ tịch Khương, giám đốc Khương không chịu ký, lô vật liệu này của chúng tôi không thể chuyển tới đúng giờ được, cô ấy còn muốn mang tài liệu về kiểm tra, ông nói xem, chuyện này nên làm thế nào bây giờ?”

Đầu dây bên kia, Khương Văn Kỳ đang vui vẻ uống trà, nghe thấy lời của Từ Hải Đạt, ông ta đột nhiên nhíu mày giận dữ, hét lớn: “Gì cơ? Khương Vy Nhan không chịu ký á? Tổng giám đốc Từ, ông đừng vội, ông đưa điện thoại cho cô ta để tôi nói chuyện!”

Khương Văn Kỳ sắp tức chết rồi!

Ông ta đã hợp tác với Từ Hải Đạt được bảy năm rồi, trong bảy năm này khi hai người hợp tác đã kiếm được không dưới mười triệu!

Dùng các thủ đoạn bỉ ổi để lấp đầy túi tiền của bọn họ!

Có tình biến một số vật liệu chất lượng kém thành vật liệu cao cấp!

Đồng thời, sử dụng cái gọi là tỷ lệ phế liệu cố ý giấu số vật liệu đó đi, sau đó lại mang ra bán.

Việc hợp tác với Từ Hải Đạt lần này có thể kiếm được hơn một triệu tiền lợi nhuận!

Khương Văn Kỳ lo lắng.

Ở phía bên này, Từ Hải Đạt đưa điện thoại cho Khương Vy Nhan, lạnh lùng nói: “Giám đốc Khương, phó chủ tịch Khương tìm cô”.

Khương Vy Nhan run rẩy cầm lấy điện thoại, đầu dây bên kia lập tức truyền tới tiếng chửi mắng của Khương Văn Kỳ: “Khương Vy Nhan! Cô muốn làm phản đúng không! Bây giờ cô chỉ là một giám đốc nhỏ bé, chuyện lớn của công ty cô vẫn chưa có tư cách nhúng tay vào đâu! Cô lập tức ký hợp đồng cho tổng giám đốc Từ, để bọn họ chuyển lô vật liệu vào để thi công! Nếu như vì cô mà làm chậm trễ thời gian thi công, trách nhiệm này cô gánh nổi không?”

Khương Vy Nhan đang định nói thì Tiêu Chính Văn đã giật lấy điện thoại, lạnh lùng nói: “Khương Văn Kỳ, nếu ông nóng lòng như vậy thì ông tự mình tới ký đi, tập tài liệu này vợ tôi sẽ không ký đâu!”

Nghe thấy vậy, Khương Văn Kỳ tức giận vô cùng, phẫn nộ hét lớn: “Tiêu Chính Văn? Sao cậu lại ở đó? Tôi biết ngay mà, có phải cậu nói những điều không nên nói rồi không? Tôi nói cho cậu biết, cậu chẳng qua chỉ là một con chó của nhà họ Khương thôi, cậu không có tư cách nói này nói nọ đâu, cậu…”

“Tút tút tút!”

Khương Văn Kỳ còn muốn chửi tiếp nhưng đã bị cúp máy rồi!

Ngay lập tức Khương Văn Kỳ nổi trận lôi đình!

“Mẹ kiếp! Thằng nhãi Tiêu Chính Văn này lại dám cúp điện thoại, phản rồi phản rồi!”, Khương Văn Kỳ tức giận chửi bới.

Mà ở phía bên này, khi Tiêu Chính Văn cúp điện thoại xong liền đưa điện thoại cho Từ Hải Đạt sau đó kéo tay Khương Vy Nhan, nói: “Chúng ta về nhà thôi”.

Nhìn thấy vậy, Từ Hải Đạt nhất thời quẫn trí, chỉ vào người Tiêu Chính Văn tức giận hét lớn: “Ai cho các người đi! Hôm nay cô nhất định phải ký vào tài liệu này!”

Ông ta rống lên giận dữ, hàng chục công nhân phía sau Từ Hải Đạt lập tức bao vây Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan với vẻ mặt hung dữ!

Khương Vy Nhan lúc đó cũng không phải sợ hãi, chỉ là cô cảm thấy hơi mệt, cả người cứ mềm nhũn ra.

Tiêu Chính Văn cau mày, nhìn những công nhân đang cầm cờ lê, búa và các vật dụng khác trên tay, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, nói: “Tổng giám đốc Từ, tức giận sẽ làm hỏng việc đấy, ông muốn ra tay sao?”

Từ Hải Đạt hừ lạnh một tiếng, nói: “Cậu vẫn chưa có tư cách nói chuyện với tôi!”

“Giám đốc Khương, hôm nay tôi đã nói rõ rồi, tập tài liệu này cô không muốn ký cũng phải ký! Nếu không thì đừng hòng ra ngoài!”

Đối mặt với những lời đe dọa của đám người Từ Hải Đạt, Khương Vy Nhan đầy sửng sốt!

Tuy nhiên bây giờ cô đã hiểu ra, đám người Từ Hải Đạt nhất định là đang chột dạ!

“Mấy… mấy người lại dám ép tôi ký? Xem ra tập tài liệu mua hàng này nhất định có vấn đề!”

Khương Vy Nhan hét lớn.

Ha ha ha!

Từ Hải Đạt phá lên cười: “Giám đốc Khương, cô quả nhiên rất thông minh! Tuy nhiên, có những lúc thông minh cũng chẳng phải chuyện tốt! Đúng vậy, tập tài liệu thu mua hàng này quả thực có chút mánh khóe, mọi chuyện đều được tôi và phó chủ tịch Khương bàn bạc xong xuôi rồi, giám đốc Khương, tôi khuyên cô mắt nhắm mắt mở coi như không nhìn thấy, sau khi việc thành, tôi có thể đưa cho cô năm trăm nghìn tệ, cô thấy thế nào?”

“Tôi cũng đã điều tra rồi, con gái cô bây giờ đang học ở trường quý tộc hoàng gia Tân Nhã đúng không? Học phí ở đó tầm hai trăm nghìn tệ, năm trăm nghìn tệ này của tôi đủ cho cô dùng rất lâu đấy”.

“Giám đốc Khương, cô nghĩ cho kỹ xem có nên ký hay không?”

 

Sau khi Từ Hải Đạt nói xong, một số nhân viên phụ trách khác cũng nói hùa theo: “Giám đốc Khương, cô yên tâm, mặc dù vật liệu chất lượng hơi kém hơn một chút nhưng cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả chung, dù sao ở nơi như trung tâm mua sắm, mỗi ngày đều có người ra người vào, đến lúc bị hư hỏng thì có thể giải thích là do vấn đề nhân tạo, chúng ta lại có thể kiếm thêm một khoản, phải không? Đây gọi là sự phát triển lợi ích lâu dài”.

Trước sự ép buộc và dụ dỗ của nhiều người, Khương Vy Nhan nắm chặt bàn tay nhỏ của mình, kiên quyết nói: “Không được! Tuyệt đối không được! Sao mấy người có thể làm như vậy được! Đây gọi là lừa đảo! Đây là hành động vô trách nhiệm với người tiêu dùng! Nhỡ sau này xảy ra chuyện thì ai sẽ chịu trách nhiệm! Tôi kiên quyết không đồng ý!”

Nghe thấy vậy!

Từ Hải Đạt nhíu mày, khuôn mặt trở nên hung dữ, ông ta lạnh lùng nói: “Vậy thì đừng trách chúng tôi không nể mặt! Ra tay đi, bắt gã đàn ông đó lại, ép cô ta ký!”

Ngay lập tức!

Hàng chục công nhân cầm dụng cụ, sắc mặt hung tợn đi về phía Tiêu Chính Văn!

“Thằng nhãi! Đã bảo mày đừng có tọc mạch, bây giờ thì hay rồi!”

“Hừ hừ! Đập nát một cánh tay của anh ta trước, cho anh ta biết thế nào là lễ độ!”

Vừa dứt lời, một số công nhân cầm búa đập mạnh về phía cánh tay của Tiêu Chính Văn!

Đọc truyện chữ Full