TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 538

Chương 538: Thực lực như vậy đã đủ chưa?

“Cậu cậu cậu! Cậu làm vậy là đang ép buộc chúng tôi phải hợp tác!”

“Làm gì có cái lý đó chứ! Thật là quá ngang ngược! Nhà họ Viên sao có thể làm như vậy?”

“Quý Tốn! Ông tốt xấu gì cũng là gia chủ của thế gia ở tỉnh Giang Bắc, sao ông không đứng lên nói vài câu?”

Lúc này gia chủ của năm gia tộc lớn đều rất tức giận!

Phong cách làm việc của Viên Lãng khiến bọn họ cực kì phẫn nộ!

Sắc mặt Quý Tốn vẫn hờ hững điềm nhiên, cười nói: “Thật ngại quá, tôi rất tán đồng với đề nghị của cậu Viên, đồng thời, tôi cũng khuyên các vị tốt nhất là không nên đối đầu với nhà họ Viên, nếu không, tỉnh Giang Bắc có còn nhà họ Ôn, nhà họ Đinh, nhà họ Tiền, nhà họ Ngô và nhà họ Thang hay không cũng rất khó nói”.

Dứt lời, khuôn mặt Quý Tốn đầy vẻ đắc ý.

Quý Thiên Hào bên cạnh cũng vênh váo y hệt như thế.

Nhà họ Viên là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ.

Người nhà họ Viên nói gì thì bọn họ cũng sẽ làm theo.

Nghe thấy câu trả lời này, gia chủ của năm gia tộc lớn đều rất tức giận.

Lúc này gia chủ nhà họ Ngô nghiêng đầu nhìn Thẩm Thiên Hà bên cạnh hỏi: “Tỷ phú Thẩm, ông không có ý kiến gì sao?”

Sắc mặt Thẩm Thiên Hà u ám, nghĩ ngợi rồi cười đáp: “Hình như việc phân chia lợi nhuận lần này không liên quan gì đến Thẩm Thiên Hà tôi thì phải?”

Nghe xong, tất cả mọi người đều nhận ra một điều.

Việc phân chia lợi nhuận của Viên Lãng, hình như không tính phần của Thẩm Thiên Hà.

Mọi người nhìn về phía Viên Lãng, hắn cười nhạt, nhún vai nói: “Thật xin lỗi, lợi nhuận lần này thực sự không có phần của tỷ phú Thẩm. Có điều, nếu như tỷ phú Thẩm thay nhà họ Viên chúng tôi làm việc thì có thể tôi sẽ nêu lên ý kiến với nhà họ Viên, đến lúc đó để tỷ phú Thẩm đây tham gia vào cũng được”.

Thẩm Thiên Hà nghe xong cười đáp: “Không biết việc mà cậu Viên nhắc đến là việc gì?”

“Hi vọng tỷ phú Thẩm giao ra một nửa phần tài sản, đóng góp cho nhà họ Viên tôi”, Viên Lãng hờ hững cười nói.

Cả phòng họp lập tức tĩnh lặng như tờ!

Đóng góp một nửa tài sản?

Viên Lãng này tham quá rồi đấy nhỉ?

Hơn nữa, chuyện này với công khai cướp đoạt có khác gì nhau đâu?

Phong cách làm việc của nhà họ Viên khiến bọn họ không cách nào tiếp nhận nổi!

Quá ngông cuồng!

Sắc mặt Thẩm Thiên Hà cũng tối sầm lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Viên Lãng nói: “Cậu Viên, kể cả tôi có đồng ý giao cho cậu một nửa số tài sản thì tôi chỉ sợ cậu không cầm được thôi”.

Soạt!

Lập tức, cả phòng họp tràn ngập mùi thuốc súng!

Viên Lãng nhếch miệng cười khẩy, nói: “Chỉ cần tỷ phú Thẩm đồng ý đưa tiền ra thì không có gì mà nhà họ Viên không cầm được”.

“Vậy sao?”

Thẩm Thiên Hà cũng cười khẩy, tiếp lời: “Tôi lo rằng tới lúc đó nhà họ Viên lại đắc tội với ông chủ của tôi, sẽ dẫn đến một vài rắc rối”.

“Ha ha ha! Tỷ phú Thẩm cứ nói đùa, ở Hoa Quốc, nhà họ Viên sợ gì gặp rắc rối chứ”, Viên Lãng khẽ cười.

Thẩm Thiên Hà gật đầu, nói tiếp: “Nếu đã như vậy thì tôi không có ý kiến gì, tôi đồng ý giao ra một nửa số tài sản, đóng góp cho nhà họ Viên”.

Câu nói này chẳng khác nào sét giữa trời quang, khiến những người có mặt ở đó hoàn toàn sững sờ!

Bao gồm cả Viên Lãng cũng rất ngạc nhiên!

Thẩm Thiên Hà này có dứt khoát quá rồi không?

Chẳng lẽ không cần hỏi ý kiến của nhân vật lớn sau lưng ông ta sao?

Hay là nói, Thẩm Thiên Hà biết bản thân đấu không lại nhà họ Viên?

Ngay lập tức, sắc mặt Viên Lãng u ám, hắn không biết nên trả lời thế nào.

Trái lại Thẩm Thiên Hà khẽ cười nhạt, nói: “Sao, cậu Viên không dám tiếp nhận nữa?”

Khóe miệng Viên Lãng run rẩy, cười đáp: “Nếu tỷ phú Thẩm đã đồng ý thì nhà họ Viên tôi không có chuyện không dám nhận”.

Sau đó, chủ đề quay lại việc phân chia lợi nhuận.

Dưới thủ đoạn ép buộc của Viên Lãng, gia chủ của mấy gia tộc lớn kia đều không dám nêu lên ý kiến phản đối!

Chẳng mấy chốc, cuộc họp gần đi đến hồi kết.

Ngoài Quý Tốn và Quý Thiên Hào vui mừng khôn xiết ra thì gia chủ của năm gia tộc lớn khác đều cau mày lo lắng!

Bởi vì, bọn họ đột nhiên hiểu ra được một điều.

Quý Tốn đã phản bội năm gia tộc lớn ở Giang Bắc, hoàn toàn trở thành con chó chạy vặt của nhà họ Viên!

Đối với bọn họ mà nói thì đây không phải chuyện tốt!

Lúc cuộc họp chuẩn bị kết thúc, Thẩm Thiên Hà đột nhiên mở lời: “Từ từ đã, cậu Viên đã nói cả một buổi tối rồi, vậy cũng nên để nhân vật lớn sau lưng tôi ra mặt nói chuyện chút chứ nhỉ?”

Nghe xong, cả phòng họp yên tĩnh lại!

Nhân vật lớn sau lưng Thẩm Thiên Hà xuất hiện sao?

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều trố mắt nhìn nhau, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc.

Viên Lãng sững sờ, sau đó cười nói: “Thú vị đấy, nói thật là tôi rất muốn gặp mặt ông chủ sau lưng tỷ phú Thẩm đây”.

Hắn vừa dứt lời, Thẩm Thiên Hà đã vội vàng chạy ra ngoài cửa chính đích thân mở cửa.

Sau đó, trước sự chứng kiến của mọi người, bọn họ nhìn thấy hai bóng người.

Tiêu Chính Văn và Long Lân ngẩng đầu bước vào.

Hai tay Tiêu Chính Văn đút túi quần, sau khi bước vào liền hờ hững vỗ vai Thẩm Thiên Hà.

Sau đó, anh bước đến thẳng chỗ của Thẩm Thiên Hà rồi ngồi xuống.

Gia chủ của sáu gia tộc lớn và Viên Lãng, đều nhíu mày nhìn Tiêu Chính Văn trước mặt.

“Không biết, nên xưng hô với anh đây thế nào”.

Viên Lãng hỏi thẳng.

Tiêu Chính Văn hờ hững cười nói: “Bạch”.

“Bạch?”

Tất cả mọi người sửng sốt.

Viên Lãng khẽ cười nói: “Anh Bạch, chào anh, nghe tỷ phú Thẩm nói anh chính là ông chủ sau lưng ông ta?”

Tiêu Chính Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy”.

“Vậy lần này anh Bạch tới đây là vì chuyện gì thế?”, Viên Lãng hỏi dồn.

“Ồ? Anh đang hỏi tôi à?”, Tiêu Chính Văn hỏi ngược lại.

Viên Lãng sửng sốt, thắc mắc: “Anh Bạch, tôi không hiểu ý của anh lắm”.

Tiêu Chính Văn cười nói: “Anh Viên, vừa nãy không phải anh muốn Thẩm Thiên Hà giao ra một nửa số tài sản sao, tôi đến đây vì chuyện này”.

Nghe xong, sắc mặt Viên Lãng u ám, cười hỏi: “Vậy ý của anh Bạch thế nào?”

 

“Tôi cảm thấy anh nuốt không trôi đâu”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

Viên Lãng nghe xong cười nói: “Tôi đại diện nhà họ Viên”.

“Tôi biết”, Tiêu Chính Văn trả lời đương nhiên.

“Vậy anh Bạch cho rằng nhà họ Viên thế nào?”, Viên Lãng cười hỏi.

Tiêu Chính Văn cười ha hả đáp: “Trong mắt tôi, nhà họ Viên chẳng có gì đáng sợ”.

Soạt!

Câu nói này khiến mọi người đều cảm thấy ớn lạnh.

Tên này lại nói rằng nhà họ Viên chẳng có gì đáng sợ?

Sắc mặt Viên Lãng u ám, sau đó cười khẩy nói: “Lần đầu tiên tôi nghe thấy có người nói nhà họ Viên chẳng có gì đáng sợ. Không biết anh Bạch có thực lực thế nào mà lại nói như vậy?”

Tiêu Chính Văn hờ hững nói: “Năm mươi tỷ USD”.

Nghe thấy bốn chữ này, tất cả mọi người hoảng hốt.

Nhưng mọi người đều lập tức phản ứng lại, nói: “Anh, anh chính là doanh nhân đầu tư vừa trở về từ nước ngoài, anh Bạch?”

Viên Lãng trợn tròn mắt, không thể tin được nhìn Tiêu Chính Văn.

Anh ta chính là anh Bạch sao?

Tiêu Chính Văn cười nhạt, ánh mắt sắc bén nhìn Viên Lãng, hỏi: “Thực lực của tôi như vậy đã đủ chưa?”

Đọc truyện chữ Full