Chương 584: Ám sát Đỗ Tình Tuyết!
Tiêu Chính Văn nhướng mày, nói: “Sao nào, không được ra ngoài chơi à?”
Đỗ Tình Tuyết mỉm cười, nói: “Không phải, chỉ là tò mò chút thôi”.
Nói xong câu này, hai người rơi vào trầm mặc.
Sau đó, Đỗ Tình Tuyết đứng dậy, Tiêu Chính Văn hỏi: “Đi đâu thế?”
Đỗ Tình Tuyết ngây người ra, vén tóc bên tai, cười nhạt nói: “Không có gì, tôi vào nhà vệ sinh chút”.
Nói xong, Đỗ Tình Tuyết chỉnh lại bộ váy, một mình đi vào nhà vệ sinh.
Tiêu Chính Văn không quan tâm lắm nhưng anh vô tình phát hiện, có một người trong đám đông khi thấy Đỗ Tình Tuyết đi vào nhà vệ sinh liền đi theo.
Vốn dĩ không có gì quá đặc biệt, nhưng Tiêu Chính Văn luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Anh hơi nhíu mày, đặt ly rượu xuống rồi đi theo.
Tiêu Chính Văn đi theo người đàn ông lén lút đó tới nhà vệ sinh, quả nhiên sau khi nhìn ngó xung quanh vài lần, thấy không có ai, hắn liền đi thẳng vào nhà vệ sinh nữ.
Lúc này, Đỗ Tình Tuyết đang đứng trước gương, nhìn khuôn mặt trang điểm tinh xảo trước mặt, ánh mắt có chút mất mát, không biết đang suy nghĩ gì.
“Hy vọng lần hợp tác này không có vấn đề gì”.
Đỗ Tình Tuyết tự cổ vũ bản thân, sau đó cúi người rửa tay, chuẩn bị đi ra ngoài.
Nhưng một người đàn ông mặc vest đen đột nhiên xông vào từ cửa nhà vệ sinh, vẻ mặt u ám, nhìn chằm chằm Đỗ Tình Tuyết!
“Anh là ai?”
Đỗ Tình Tuyết sợ tới mức lảo đảo vài bước, dựa vào bồn rửa mặt, nhìn gã đàn ông khóa trái cửa lại, trong lòng lập tức kinh hãi!
Gã đàn ông đó lạnh lùng nhìn Đỗ Tình Tuyết, nói: “Lấy mạng của cô”.
Nói xong, một con dao găm màu bạc lấp lánh từ trong tay áo hắn trượt ra, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo!
Sắc mặt Đỗ Tình Tuyết tái xanh vì sợ hãi, một tay vịn chặt vào bồn rửa mặt, tay còn lại nắm thành nắm đấm, môi khẽ run lên, dùng sức hỏi: “Ai phái anh tới?”
Cô ta cũng không phải kẻ ngốc, đối phương đã có chuẩn bị mới tới!
Cô ta rất muốn kêu cứu, nhưng cô ta biết rằng nếu làm như vậy sẽ chỉ khiến cô ta chết nhanh hơn thôi!
Vì vậy, cô ta chọn cách đàm phán.
“Xin lỗi, chuyện này không thể nói với cô được”.
Gã đàn ông đó cười lạnh, cố tình liếm môi, nói: “Cô yên tâm, không đau chút nào đâu”.
Nói xong, gã đàn ông tiến lên hai bước, tay nắm chặt con dao găm!
“Bao nhiêu tiền? Tôi trả gấp đôi cho anh!”, Đỗ Tình Tuyết lùi lại phía sau vài bước, cắn chặt răng.
Gã đàn ông do dự, khẽ cau mày nhìn Đỗ Tình Tuyết, có vẻ như lời đề nghị của Đỗ Tình Tuyết đã hấp dẫn gã, nhưng trong tích tắc, gã cười chế nhạo: “Chúng tôi có một quy tắc, tuyệt đối không bao giờ phản bội chủ nhân”.
Nó xong, gã đàn ông đó trợn mắt, lộ ra sự hung ác, lao về phía trước, dao găm trong tay đâm thẳng vào ngực Đỗ Tình Tuyết!
“Á!”
Lúc đó, Đỗ Tình Tuyết kinh hãi hét lên, trong mắt chỉ có hình ảnh con dao găm sắc bén đang đâm về phía mình!
Bụp!
Đúng lúc này, cửa nhà vệ sinh bị đạp mạnh từ ngoài vào!
Tiêu Chính Văn xông vào, sức lực mạnh mẽ làm chấn động gã đàn ông, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Tiêu Chính Văn đã đứng trước mặt gã, anh nhấc chân lên, đạp mạnh một phát.
Bụp!
Tiêu Chính Văn đá mạnh vào bụng của gã đàn ông đó!
Nhanh chóng, gọn lẹ, không chút do dự nào!
Cú đá của Tiêu Chính Văn không hề nhẹ, gã đàn ông đó lập tức cong người như con tôm, bị đá bay ngược ra, đập vào cửa nhà vệ sinh!
Bụp!
Cánh cửa bị va đập bởi một lực cực lớn!
Gã đàn ông đó ngã sõng soài trên mặt đất, cố gắng lắm cũng không thể đứng dậy được.
Đỗ Tình Tuyết sợ tới mức ngồi xổm xuống đất, ôm chặt đầu không dám nhìn.
Khi cô ta phát hiện ra bóng dáng quen thuộc trước mặt, Đỗ Tình Tuyết lao thẳng vào vòng tay của Tiêu Chính Văn, cả người không ngừng run rẩy!
Tiêu Chính Văn khẽ ngây người ra, sau đó vỗ nhẹ vào lưng của Đỗ Tình Tuyết.
“Được rồi, được rồi, không sao rồi, những chuyện còn lại để tôi giải quyết”.
Đỗ Tình Tuyết nước mắt lưng tròng, cô ta âm thầm lùi lại vài bước, đứng sang một bên.
Tiêu Chính Văn bước tới, đột nhiên, gã đàn ông đó dồn hết sức lực, đâm dao về phía anh!
“Cẩn thận!”
Đỗ Tình Tuyết đứng phía sau nhìn thấy rất rõ ràng, lập tức kinh hãi hét lên!
Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn hoàn toàn không quan tâm, anh chỉ khẽ nghiêng người, sau đó lại đá thêm một cái!
Bụp!
Gã đó vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cả người đã bị đạp vào trong phòng vệ sinh, gã quỳ trên mặt đất, ôm cái bụng đau đớn dữ dội của mình, gã không khống chế được mà nôn ra hết những thứ trong bụng.
Tiêu Chính Văn không dừng tay, anh tiến lên túm tóc gã, không cho gã cơ hội để thở, anh ấn đầu gã vào bồn vệ sinh, sau đó ấn xả nước!
Ọc ọc ọc!
Tiếng nước chảy vang vọng bên tai gã đàn ông!
Toàn bộ đầu của gã đều bị ngâm trong nước, gã không thở nổi, khi gã hít vào, số lượng lớn nước khử trùng sẽ tràn vào trong phổi gã!
“Nói! Ai phái mày tới!”
Tiêu Chính Văn kéo đầu gã ra khỏi bồn vệ sinh, sau đó hung dữ hỏi.
Tên này đã bị đánh cho tới tấp, không phân biệt được đông tây nam bắc, bên tai còn có tiếng ong ong, gã không nghe rõ Tiêu Chính Văn hỏi gì.
Thấy cái miệng cứng ngắc của gã, Tiêu Chính Văn lại ấn đầu gã vào bồn cầu, sau đó ấn xả nước.
Sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần, dưới sự tra tấn khốc liệt, gã đàn ông đó mới tỉnh táo lại được chút!
“Nói! Kẻ sau lưng mày là ai, ai bảo mày đến giết cô ấy!”
Tiêu Chính Văn hỏi.
“Ha ha… Tao sẽ không nói đâu, có bản lĩnh thì giết chết tao đi!”
Gã đàn ông đó cười gian ác, miệng vẫn rất cứng, cố gắng nghiến răng nghiến lợi!
“Nếu đã như vậy thì chúng ta không còn gì để nói nữa”.
Tiêu Chính Văn lắc đầu, ánh mắt thương hại nhìn gã, nói: “Rất nhiều người cũng giống như mày, vì ngu nên mới chết, rốt cuộc kẻ đằng sau mày quan trọng đến mức nào mà mày phải dùng cả mạng sống để đổi! Trong khi cái mạng của mày chỉ không hề có giá trị gì trong mắt người ta?”
Khi nói câu này, giọng điệu của Tiêu Chính Văn đầy ớn lạnh, không biết vì sao khi gã đàn ông đó quay đầu lại nhìn biểu cảm của Tiêu Chính Văn, cả người gã không khỏi run rẩy!
“Sai lầm lớn nhất của mày hôm nay là nhắm vào cô ấy, nếu như mày không chết, tao nghĩ rằng kẻ đứng sau mày cũng sẽ không biết sợ, nếu đã như vậy, tao sẽ dùng cái mạng của mày để cánh cáo hắn ta!”
Sau đó, Tiêu Chính Văn tiếp tục túm tóc gã đàn ông và ấn đầu gã vào bồn vệ sinh.
Sau đó, Tiêu Chính Văn đứng dậy, giẫm mạnh chân vào đầu gã, mặc cho đối phương vùng vẫy thế nào cũng không có tác dụng!
Ọc ọc ọc!
Tiếng nước chảy lại vang lên, đầu của gã đàn ông đó bị dòng nước nuốt chửng, gã thở không ra hơi, phổi như sắp bị nổ tung!
Gã cố gắng vùng vẫy nhưng không có tác dụng!
Đỗ Tình Tuyết nắm chặt tay, có chút lo lắng, hỏi: “Nhỡ chết người thì sao?”
Tiêu Chính Văn cười nói: “Không sao, những tên như vậy đều đáng chết”.
Đến lúc này, anh vẫn có thể cười được.
Cảm thấy không thở nổi, gã đàn ông muốn mở miệng, như khi gã mở miệng, nước lạnh sẽ lập tức ùa vào bên trong!
Gã không thể nhịn được nữa, cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi, phổi đang thiếu dưỡng khí, đầu óc ong ong và choáng váng!
“Cho mày cơ hội cuối cùng, có nói không?”
Tiêu Chính Văn hét lớn.
Gã đàn ông liều mạng đập vào thành bồn cầu, Tiêu Chính Văn buông chân ra, sau đó nhấc đầu gã lên, khiến hắn gã nhào xuống đất!
Gã đàn ông đó ướt sũng, mềm oặt nằm trên mặt đất, ho khan một tiếng, liều mạng hít thở không khí, cả khuôn mặt đã tím tái!
“Nói!”, Tiêu Chính Văn mặt mày u ám.
“Là… là vợ của chủ tịch tập đoàn Đỗ Thị, Tào Lệ Lan”.
Tiêu Chính Văn cau mày, ngẩng đầu nhìn Đỗ Tình Tuyết, lúc này Đỗ Tình Tuyết cũng hơi ngạc nhiên nhìn về phía anh.