Chương 630: Khoe khoang quá đà
Ngay trong ngày hôm đó, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan đến Hán Trung.
Gần tối, hai người gọi taxi đến khách sạn đã đặt trước, khách sạn này là một khách sạn lâu đời nổi tiếng ở khu vực Hán Trung.
Đây là một khách sạn trung cao cấp, suy nghĩ đến lý do bạn học gặp mặt, nên bọn họ không định đến nơi quá cao cấp.
Người tổ chức là Tưởng Đào – lớp trưởng lớp đại học của Khương Vy Nhan, là thế hệ nhà giàu đời thứ hai ở Hán Trung, cũng có chút thế lực ở địa phương.
Năm nào anh ta cũng tổ chức một buổi họp lớp, để kể với nhau tình hình phát triển gần đây.
Do Hán Trung và Tu Hà cách nhau khá xa, nên trước kia không mời Khương Vy Nhan.
Nhưng, lần này nghe nói cô đến Hán Trung, Tưởng Đào bèn đặc biệt sắp xếp buổi gặp mặt này.
Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn vừa xuống xe, liền thấy một chiếc Lamborghini lái tới.
“Ủa? Khương Vy Nhan, không ngờ lại là cậu, cậu đi taxi đến sao?”
Một giọng nữ vô cùng kiêu ngạo vang lên.
Tiêu Chính Văn nhìn qua, chỉ thấy một cô gái đeo kính râm thò đầu ra khỏi ghế lái phụ của chiếc Lamborghini.
“Hồ Thanh Mặc?”
Khương Vy Nhan đầu tiên là nhận ra cô bạn học của mình, sau đó lại chú ý tới bạn trai của đối phương ngồi ở ghế lái bên cạnh.
“Đúng vậy, đến tận giờ mà các cậu vẫn chưa mua xe sao? Chiếc xe này do bạn trai tôi Giang Dân mua đấy, mất tận mấy triệu tệ”.
Hồ Thanh Mặc vừa khoe khoang bạn trai của mình vừa nhìn Khương Vy Nhan với ánh mắt châm chọc.
Từ hồi đại học, Hồ Thanh Mặc và Khương Vy Nhan đã mâu thuẫn với nhau.
Vụ to nhất là đàn anh mà Hồ Thanh Mặc thích từ chối lời tỏ tình của cô ta, sau đó lại tỏ tình với Khương Vy Nhan.
Điều này khiến cô ta rất cay cú, nghĩ rằng chính Khương Vy Nhan đã cướp người cô ta yêu, nên hai người đã cãi nhau một trận trong lớp, còn suýt nữa đánh nhau, sau đó chuyện này cũng kết thúc.
Về sau, cô ta nghe nói Khương Vy Nhan bị người ta làm nhục ở Tu Hà, còn sinh ra một cô con gái, rồi còn lấy người đàn ông đã làm nhục mình, trở thành trò cười của Tu Hà.
Vì chuyện này mà cô ta đã vui mừng rất lâu.
“Đáng tiếc quá, tuy cậu rất xinh đẹp, nhưng đầu óc lại khù khờ, cậu tưởng chồng cậu hiện giờ vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Tiêu năm đó sao? Cậu nhìn xem, đến xe còn không mua nổi, đúng là thất bại”.
Hồ Thanh Mặc vẫn không quên lôi cả Tiêu Chính Văn vào để mỉa mai.
“Vẫn là chồng tôi tốt nhất”.
Hồ Thanh Mặc vừa nói vừa thơm Giang Dân một cái, lúc này mới khiến Giang Dân tỉnh táo lại.
“Khụ khụ, đúng vậy”.
Vừa rồi Giang Dân nhìn Khương Vy Nhan, không dời được mắt.
Hắn thậm chí còn dụi mắt, tưởng mình nằm mơ thấy tiên nữ giáng trần.
Khi nhìn thấy Tiêu Chính Văn, hắn chỉ muốn xông lên tát cho anh hai cái.
Hắn quả thực không hiểu nổi, Tiêu Chính Văn có tư cách gì sánh đôi với Khương Vy Nhan chứ?
Trong lòng hắn vô cùng đố kỵ, nếu không phải bạn gái hắn đang ở bên cạnh, thì hắn đã không nhịn được mà tán tỉnh Khương Vy Nhan rồi.
“Đại thiếu gia của nhà họ Tiêu Tu Hà? Ồ, tôi biết rồi, chính là con chó hoang kia!”
“Không ngờ anh còn mặt mũi mà quay lại, nếu như là tôi, thì đã nhảy xuống cái hố mà lấp lại rồi”, Giang Dân nói.
“Thôi đừng nói nhiều với anh ta nữa, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, chúng ta đỗ xe đã”.
Hồ Thanh Mặc nhìn đồng hồ, rồi giục bạn trai lái xe rời đi.
Giang Dân lưu luyến nhìn Khương Vy Nhan thêm mấy lần nữa rồi mới chịu lái xe đi.
Tuy Khương Vy Nhan rất tức giận, muốn phản bác lại bọn họ, nhưng ngay từ đầu, Tiêu Chính Văn vẫn luôn nắm tay cô.
Cô biết Tiêu Chính Văn không muốn cô lên tiếng, nếu Tiêu Chính Văn đã không tức giận thì cô cũng không nói gì nữa.
Đến phòng bao của khách sạn, lúc Khương Vy Nhan bước vào, các bạn học đều kêu lên kinh ngạc.
“Oa… đúng là thiếu nữ dậy thì thay đổi chóng mặt, không ngờ Khương Vy Nhan bây giờ lại thay đổi lớn đến vậy”.
“Xinh đẹp quá đi mất, bây giờ tôi chính thức tuyên bố, từ nay về sau, cậu chính là nữ thần của tôi”.
“Bạn Khương xinh đẹp thật đấy, có nghĩ đến việc làm ngôi sao lớn không đấy?”
Các bạn học nam đều dồn mắt vào Khương Vy Nhan, đến bạn trai đi cùng một số bạn học nữ cũng nhìn về phía cô, khiến bạn gái ở bên cạnh phát ghen, một số bạn học nữ cũng nghiến răng ken két.
Một bạn học nam nhanh chóng bước tới, cầm một ly rượu đưa cho Khương Vy Nhan.
“Vy Nhan, tôi mời cậu một ly”.
“Đừng khách sáo, vợ tôi tửu lượng kém, nên để tôi uống thay”.
Lúc này, Tiêu Chính Văn ở phía sau chìa tay ra, đỡ lấy ly rượu, một hơi cạn sạch.
Tất cả đám đàn ông trong phòng bao đều sửng sốt.
Bọn họ nhìn Tiêu Chính Văn đột ngột xuất hiện, ánh mắt tỏ vẻ quái dị.
“Vợ anh?”
“Đây là ai thế? Các cậu có quen không?”
“Anh ta là chồng của Khương Vy Nhan thật sao? Nhìn không xứng với cậu ấy tý nào”.
Tuy tiếng bàn tán của bọn họ rất nhỏ, nhưng Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan vẫn nghe thấy hết.
“Khương Vy Nhan, cậu lấy chồng lúc nào thế?”
Một tiếng kêu kinh ngạc vang lên, một người đàn ông nhìn có vẻ là người thành công, mặc vest, đeo đồng hồ vàng, vội vàng bước từ trong đám người tới.
“Tưởng Đào, tôi với Chính Văn đã kết hôn được một thời gian rồi”, Khương Vy Nhan đáp.
Tưởng Đào chính là lớp trưởng của lớp bọn họ, đồng thời cũng là người khởi xướng lần họp lớp này.
Mấy năm nay, Tưởng Đào vẫn luôn theo đuổi Khương Vy Nhan, nhưng bị cô từ chối.
Vốn dĩ Tưởng Đào còn định tiếp tục theo đuổi trong buổi họp lớp, đồng thời cũng bảo các bọn học khác chuẩn bị trợ giúp.
Không ngờ Khương Vy Nhan đã kết hôn rồi.
“Lớp trưởng Tưởng, Tiêu Chính Văn này là một con chó hoang nổi tiếng ở Tu Hà, chính là đại thiếu gia của nhà họ Tiêu đấy”.
Lúc này, có người đứng bên cạnh chen miệng vào châm chọc.
“Ồ, tôi còn tưởng là ai cơ, hóa ra là anh ta”.
Nghe thấy tình địch của mình là Tiêu Chính Văn, Tưởng Đào cũng thở phào.
Anh ta từng nghe nói một số chuyện về Khương Vy Nhan, chỉ là về sau có một thời gian không liên lạc mà thôi.
Nếu đã là con chó hoang kia thì mình vẫn còn cơ hội.
“Sao lại là anh ta chứ? Chính là nhà họ Tiêu đã bị xóa sổ ở Tu Hà kia sao?”
“Chẳng phải anh ta từng làm nhục Khương Vy Nhan sao? Sao lại còn kết hôn với anh ta chứ?”
“Nhìn quần áo của anh ta kìa, lại nhìn quần áo của Khương Vy Nhan, chắc không phải tên Tiêu Chính Văn này đã ở rể nhà họ Khương rồi đấy chứ?”
“Thế chẳng phải là đồ hèn chuyên ăn bám sao?”
Bọn họ nhao nhao lên, nói toàn những lời khó nghe.
Khương Vy Nhan nghe cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Đúng lúc này, Tiêu Chính Văn bước ra thừa nhận: “Có lẽ tôi không thành công, không xuất sắc như những người có mặt ở đây, nhưng vợ tôi xinh đẹp, mỹ miều như vậy, có phải các anh đều rất ghen tỵ không?”
Câu nói của Tiêu Chính Văn đã nói toạc tâm sự trong lòng bọn họ.
“Cho dù tôi thực sự là đồ vô dụng thì có sao? Vợ tôi vẫn yêu tôi đấy thôi!”
Tiêu Chính Văn thuận thế ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Khương Vy Nhan, thơm một cái lên khuôn mặt xinh xắn của cô.