TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 702

Chương 702: Từ hôm nay, Dược Đô sẽ thay đổi

Trước khi đến, Tiêu Chính Văn có rất nhiều lời muốn nói với Khương Vy Nhan, nhưng vừa nhìn thấy cô thì như thể cổ họng bị nghẹn lại, không nói được lời nào.

Ánh mắt của Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan chạm vào nhau, vượt qua bất kỳ lời nói ngọt ngào nào.

Hóa ra đây chính là một cuộc giao tiếp thầm lặng.

Một lúc sau.

“Anh không sao thì tốt rồi”.

Khương Vy Nhan lao vào vòng tay ấm áp của Tiêu Chính Văn, ôm chặt lấy anh.

Tiêu Chính Văn vuốt ve trán Khương Vy Nhan, nói: “Đương nhiên là không sao rồi. Hơn nữa anh còn có quà muốn tặng em. Anh lén nói cho em biết, anh còn lôi kéo được mối đầu tư cho công ty Na Na chúng ta nữa”.

Khương Vy Nhan cười đến mức hai mắt híp lại thành hình lưỡi liềm, ngọt ngào động lòng người: “Anh không sao là tốt rồi, em có anh và Na Na là đủ”.

Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng hôn lên trán Khương Vy Nhan.

Má Khương Vy Nhan đỏ ửng lên, ngượng ngùng nhìn Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn bế Khương Vy Nhan lên trước giường lớn trong phòng, đóng sầm cửa lại.

Trong cảm xúc mãnh liệt, thời gian thường trôi qua rất nhanh.

Mới qua một tiếng, Tiêu Chính Văn đã nhận được tin tức từ Ôn Bất Lâm.

“Cậu Tiêu, buổi họp báo đã chuẩn bị xong. Cậu có thể đưa vợ cậu đến tham gia buổi họp báo ở trung tâm triển lãm sản phẩm dược. Tôi đã chuẩn bị xe chuyên dụng ở cổng khách sạn Dược Đô đợi cậu rồi”.

Tiêu Chính Văn luôn kinh ngạc với tốc độ của Ôn Bất Lâm, làm hội trưởng của hiệp hội Dược Đô đúng là rất thích hợp.

Điều đáng nói nhất là Ôn Bất Lâm không hổ danh là nhân vật lớn nhất nhì ở Dược Dô, trong vòng một tiếng đồng hồ, ông ta đã có thể tổ chức một cuộc họp báo khác ở trung tâm triển lãm sản phẩm dược.

Vì buổi đấu giá sản phẩm dược lần này, trung tâm triển lãm sản phẩm dược đều được dùng cho hiệp hội Dược Đô và một số đơn vị triển lãm sản phẩm dược khác. Trung tâm này là tài sản riêng của hiệp hội Dược Đô, quan trọng hơn là các dược liệu mà nhà cung cấp dược liệu đem đến đều được bán trong buổi đấu giá.

Với vị trí của mình, ông Ôn liền dùng trung tâm triển lãm sản phẩm dược để tổ chức họp báo.

Ôm Bất Lâm lái xe chuyên dụng đến đón Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan, đưa tất cả bọn họ đến trung tâm triển lãm sản phẩm dược.

Vào lúc này, năm mươi nghìn binh lính của Tiêu Chính Văn đã triệt phá hoàn toàn kế hoạch của Đồ Hiêu, những ai không đầu hàng đều bị khống chế, còn những người tự nguyện đầu hàng cũng bị điều tra.

Tứ đại Long Tôn của điện Thần Long đã đợi sẵn ở trung tâm triển lãm sản phẩm dược.

Long Nhất dẫn theo hàng trăm binh lính bao vây trung tâm triển lãm sản phẩm dược, nhiệm vụ lúc này của họ chính là ngăn không để bất kỳ con chim hay người không liên quan nào vào trong.

Dưới sự hướng dẫn của Ôn Bất Lâm, Tiêu Chính Văn đi thẳng vào trung tâm triển lãm sản phẩm dược.

Hàng trăm binh lính đứng hai bên nói lớn: “Hoan nghênh chủ soái, hoan nghênh chị dâu”.

Ôn Bất Lâm sững sờ, quát lớn: “Các người là ai? Đây là trung tâm triển lãm sản phẩm dược, tại sao lại bao vây chỗ này, rốt cuộc các người muốn làm gì?”

Ôn Bất Lâm không biết gì cũng không có gì là lạ, dù sao lúc ông ấy chuẩn bị xong mọi thứ thì vẫn chưa có ai bao vây trung tâm triển lãm.

Tiêu Chính Văn vỗ vai Ôn Bất Lâm nói: “Không sao, bọn họ đều là người tôi sắp xếp, họ có nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho trung tâm triển lãm, ông không cần lo”.

Ôn Bất Lâm gật đầu, sau đó mời Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan vào.

Dưới cái nhìn của các phóng viên, Ôn Bất Lâm nổi tiếng khắp Dược Đô Giang Trung, dẫn theo một chàng thanh niên vào trung tâm triển lãm, hơn nữa hành động cung kính của ông Ôn thể hiện rất rõ ràng.

Phóng viên có mặt tại hiện trường vô cùng kinh ngạc nói: “Chuyện gì vậy? Người thanh niên đó là ai mà khiến ông Ôn phải trực tiếp đón đến trung tâm triển lãm vậy?”

Một phóng viên khác bên cạnh cười nói: “Cô không biết à, nghe nói vừa đến Dược Đô, anh ta đã mua luôn khách sạn Dược Đô từ tay Ôn Bất Lâm. Hơn nữa, Tiêu Chính Văn này rất có thể là anh Bạch, đó là người vô cùng giàu có, có thể nói là mua cả Dược Đô này cũng không thành vấn đề. Nên nhớ anh Bạch là người đứng trên đỉnh kim tự tháp của sự giàu có”.

“Không chỉ có vậy, nghe nói họp báo lần này ở trung tâm triển lãm sản phẩm dược là do anh Tiêu này tổ chức, hình như muốn công bố một số chuyện gì đó. Cô biết chuyện gì không?”

Có người lắc đầu nói: “Nếu tôi biết thì đã không ngồi đây rồi. Tuy nhiên, người có thể trưng dụng trung tâm triển lãm sản phẩm dược để mở họp báo thì chắc chắn không phải chuyện nhỏ. Thậm chí có thể quyết định hướng đi trong tương lai của Dược Đô”.

Mọi người nghe xong đều trầm ngâm gật đầu.

Quả nhiên, Ôn Bất Lâm bước lên bục, nói thẳng: “Xin chào các phóng viên, hôm nay tôi mở họp báo ở trung tâm triển lãm sản phẩm dược, một là để thông báo một số chuyện, hai là để cậu Tiêu thông báo một số chuyện”.

Ôn Bất Lâm nói tiếp: “Mọi người đã biết chưa nhỉ? Nhà đầu tư lớn là cậu Bạch đã đến Dược Đô, hơn nữa còn muốn hợp tác với chúng tôi. Quan trọng nhất là cậu Bạch đã quyết định đầu tư năm tỷ vào hiệp hội Dược Đô, để hiệp hội Dược Dô phá vỡ xiềng xích. Nhân đây, tôi xin cảm ơn cậu Bạch”.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, mọi người không ngừng vỗ tay.

Thực ra, chuyện đầu tư về cơ bản không liên quan gì đến mọi người có mặt ở đây, nhưng mọi người đều vỗ tay cho Ôn Bất Lâm.

Dù sao thì một người làm quan cả họ được nhờ.

Nếu có thể nhờ vào chuyện này nhận được sự ưu ái của Ôn Bất Lâm, nhận được sự chú ý của hiệp hội Dược Đô, thì quả thật không phải là chuyện đơn giản.

Ôn Bất Lâm nói tiếp: “Ngoài ra, còn có một chuyện nữa, đó là hiệp hội Dược Đô đã xác định được đối tượng hợp tác, đó chính là tổng giám đốc Khương Vy Nhan của công ty Na Na, chúng ta cùng chúc mừng cô ấy nào”.

Tiếng vỗ tay lại vang lên, nhưng nhỏ hơn lúc nãy.

Dù sao đây cũng không phải là tin tốt đối với một số người có mặt ở đây.

Bề ngoài của buổi đấu giá sản phẩm dược chỉ đơn giản là một buổi đấu giá, nhưng đối với những người tham gia mà nói thì lại là cơ hội để hợp tác với hiệp hội Dược Đô. Nếu có cơ hội hợp tác với hiệp hội Dược Đô thì doanh nghiệp nhất định sẽ phát triển.

Khương Vy Nhan mặc chiếc áo hở vai, đứng lên chào hỏi.

Ôn Bất Lâm nắm chặt micro, nói: “Tiếp theo, cậu Tiêu sẽ trao đổi với mọi người. Cậu ấy có vài việc quan trọng cần thông báo, các vị hãy cùng lắng nghe”.

Tiêu Chính Văn bước lên sân khấu, nhận micro từ Ôn Bất Lâm, vỗ nhẹ vào micro rồi nói: “Dược Đô sẽ thay đổi từ ngày hôm nay”.

Một câu nói đơn giản nhưng lại thể hiện một khí thế khác hẳn.

Mọi người đều không hiểu ý của Tiêu Chính Văn, hoặc là không muốn tin vào lời của một tên vô danh.

Dù sao đây cũng là điều khó có thể xảy ra.

Tiêu Chính Văn vỗ tay, từng đội binh lính tiến vào trung tâm triển lãm sản phẩm dược.

Đọc truyện chữ Full