Chương 730: Năm trăm nghìn quân tập kết ở Long Kinh
Thấy Vương Lận do dự, Diệp Đỉnh Thiên chỉ thẳng vào người đàn ông da trắng trước mặt, quát lớn: “Phiên dịch đi! Dịch cho bọn họ theo lời tôi nói”. Vương Lận suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn dịch đúng sự thật!
Lập tức, chín đại sứ đại diện cho Hiệp hội cấp cao chín nước đối diện vô cùng tức giận, kích động nói: “Thật kiêu ngạo! Bá quyền! Hoa Quốc các ngươi bá quyền!”
“Đừng quên, bây giờ chúng tôi đang thay mặt cho Hiệp hội cấp cao chín nước nói chuyện với các người. Các người phải chú ý lời nói và hành động của mình! Nếu các người làm Hiệp hội cấp cao chín nước chúng tôi nổi giận, thì bốn trăm nghìn quân của chúng tôi sẽ lập tức phá tan cửa thành của các người đấy!”
“Quân đội Hoa Quốc, nhất định phải khiến Tiêu Chính Văn cách chức và bị đưa đến tòa án quân sự quốc tế! Nếu không, chúng tôi sẽ khai chiến!”
Chín đại sứ của Hiệp hội cấp cao chín nước đang vô cùng tức giận.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Hoa Quốc cứng rắn như vậy!
Trước đây, bọn họ chỉ cam chịu khiển trách rồi lại khiển trách, mọi chuyện đều ngồi xuống bình tĩnh giải quyết, nhưng lần này, bọn họ vô cùng cứng rắn.
Điều này khiến chín đại sứ hết sức bất ngờ.
Vương Lận đang chuẩn bị phiên dịch thì Diệp Đỉnh Thiên đứng bên cạnh đưa tay lên nói: “Không cần dịch nữa, ông đây hiểu câu cuối rồi”.
Sau đó, Diệp Đỉnh Thiên đứng dậy, ánh mắt lạnh lẽo, trên người toát lên dáng vẻ khiên chiến, tức giận chỉ tay vào chín đại sứ của Hiệp hội cấp cao chín nước, quát lớn: “Các người muốn đánh thì ông đây sẽ đánh cùng các người! Mặc kệ các người muốn đánh bao lâu, Diệp Đỉnh Thiên này cũng sẽ thay mặt quân đội Hoa Quốc đánh cùng các người đến cùng!”
Ngay lập tức, hơn chục tướng quân của quân đội Hoa Quốc đều đứng dậy, tức giận nhìn chằm chằm vào đại diện của Hiệp hội cấp cao chín nước. Giờ phút này, toàn bộ phòng hội nghị đều bị ý nghĩ chiến đấu bao phủ, bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Giống như chỉ cần thở mạnh là có thể khiến cả phòng hội nghị sụp đổ.
Đại diện của Hiệp hội cấp cao chín nước vô cùng hoảng hốt, hoang mang nhìn mười mấy vị tướng quân của quân đội Hoa Quốc, nhất thời không biết nên trả lời thế nào! “Keng!”
Tiếng chuông vang lên, báo thời gian nghỉ giữa buổi.
Đại diện hai bên giải tán trong sự buồn bực.
Chẳng bao lâu sau, đại sứ chín nước của Hiệp hội cấp cao chín nước tức giận rời khỏi phòng hội nghị, đến nơi nghỉ ngơi của bọn họ.
“Quân đội Hoa Quốc chết tiệt! Lần này thái độ lại cứng rắn như vậy!”
Đại sứ Mễ Quốc da trắng bước vào phòng nghỉ ngơi, tức giận đấm xuống bàn, quát lớn.
Sau lưng ông ta, tám đại sứ khác cũng lần lượt nói: “Michael! Chúng ta nên làm gì bây giờ? Chưa bao giờ thấy thái độ của quân đội Hoa Quốc cứng rắn như vậy. Chẳng lẽ bọn họ thật sự chuẩn bị khai chiến với chúng ta sao?”
“Khai chiến? Bọn họ lấy gì ra khiêu chiến chứ? Chúng ta đã tập hợp bốn trăm nghìn binh lính, nếu quân đội Hoa Quốc khai chiến thì cũng đủ để tiêu diệt một nửa binh lực trong nước của bọn họ. Đến lúc đó, chúng ta sẽ liên thủ với mười ba nước cuối cùng bên cạnh Hoa Quốc, đủ để khiến Hoa Quốc biến mất khỏi bản đồ”.
“Không! Kalki, mọi chuyện không đơn giản như ông nghĩ đâu! Lần này quân đội Hoa Quốc cứng rắn như vậy, chắc chắn là đã có sự chuẩn bị!
Chúng ta phải lập kế hoạch hoàn hảo! Dù sao thì mục đích của chúng ta cũng không phải là khai chiến với Hoa Quốc, mà là khiến Tiêu Chính Văn bị cách chức, sau đó bị đưa đến tòa án quân sự quốc tế!”
Tám người, mỗi người bày tỏ ý kiến riêng của mình.
Michael trầm ngâm, lấy điện thoại ra gọi điện, nói vài câu.
Không lâu sau, một người phụ nữ da trắng mắt xanh tóc vào với thân hình nóng bỏng, mặc bộ đồ đen nhỏ nhắn bước nhanh vào.
“Điều tra ra chưa?”, Michael lạnh lùng hỏi.
Người phụ nữ tóc vàng trả lời: “Thưa đại sứ Michael, tôi đã điều tra ra rồi. Theo thông tin mà nhân viên tình báo tìm được thì ba trăm nghìn quân Phá Long của chiến khu Bắc Lương đã tập hợp đủ và đang tiếng về Long Kinh! Ngoài ra, quân Hắc Long của chiến khu Nam lĩnh cũng đã tập hợp đủ! Toàn bộ đều đang hướng về Long Kinh!”
“Tổng cộng có năm trăm nghìn binh lính!”
Nghe xong lời này, chín vị đại sứ đều sững sờ.
“Cái gì? Quân đội Hoa Quốc thật sự dám khai chiến với chúng ta sao?”
“Năm trăm nghìn quân! Bọn họ đúng là đang nằm mơ!”
“Đại sứ Michael, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Chín vị đại sứ đang rất lo lắng.
Michael trầm ngâm nói: “Truyền lệnh đến ba quân, bảo bọn họ chuẩn bị ứng phó! Ngoài ra, cho hạm đội thứ bảy, thứ năm và thứ chín của tàu sân bay tuần tra gần vùng biển cách Hoa Quốc mười lăm hải lý, ra cảnh báo quân đội Hoa Quốc, để bọ biết Hiệp hội cấp cao chín nước chúng ta lần này cũng không phải đang nói đùa!”
“Rõ!” Người phụ nữ tóc vàng phản ứng ngay lập tức, chạy ra ngoài.
Cùng lúc này, trong khu nghỉ ngơi của Vương Lận và những người khác trong quân đội Hoa Quốc.
Diệp Đỉnh Thiên đứng trong phòng khách, tay để sau lưng, tức giận quát lớn: “Chín nước nhỏ bé mà cũng dám ra oai với Hoa Quốc! Trong lịch sử, Hoa Quốc chúng ta chưa từng sợ hãi trước bất kỳ mối đe dọa hay sự khiêu chiến nào! Bọn họ muốn đánh thì đánh!”
Nói xong, Diệp Đỉnh Thiên truyền lệnh xuống: “Phó tướng Lý, lập tức lấy danh nghĩa quân đội Hoa Quốc, truyền lệnh cho năm chiến khu lớn ở Hoa Quốc, tập hợp đầy đủ! Lần này, nhất định phải cho đám người thô lỗ của Hiệp hội cấp cao chín nước thấy quyết tâm của Hoa Quốc chúng ta!
Để bọn họ thấy Hoa Quốc chúng ta không dễ bắt nạt!”
“Thưa chủ soái Diệp, vừa có tin tức truyền đến nói chiến khu Bắc Lương và chiến khu Nam Lĩnh đã tập hợp xong!”
Phó tướng Lý cung kính đáp.
Nghe vậy, Diệp Đỉnh Thiên đập tay xuống bàn, hét lớn: “Tốt! Tốt lắm! Đây mới là chủ soái của Hoa Quốc!”
Sau đó, ông ta hỏi: “Chiến khu Đông Nguyên và chiến khu phía Tây thì sao?”
Phó tướng Lý lắc đầu nói: “Tạm thời vẫn chưa có động tĩnh gì, nhưng đã nhận được điện thoại của Tiêu Dao Vương nói là ông ta đang chờ thời cơ”. Diệp Đỉnh Thiên nghe vậy, gật đầu: “Từ Kiêu Long là người có mưu lược! Tạm thời không cần quan tâm đến ông ta, việc tiếp theo chúng ta nên làm là giữ thái độ đến cùng! Cho dù người của Hiệp hội cấp cao chín nước có uy hiếp như thế nào thì chúng ta cũng không đồng ý, không thỏa hiệp, không thừa nhận, không bồi thường!”
“Rõ!” Mười mấy tướng quân đang có mặt đều đứng dậy, trả lời đầy khí thế.
Sau hơn nửa tiếng, phiên thứ hai của hội nghị bắt đầu.
Cuộc thảo luận kịch liệt cuối cùng đã biến thành cuộc cãi vã!
Khoảng một tiếng sau, hai bên lại giải tán trong sự bực tức.
Hai nhóm người bước ra khỏi phòng hội nghị, sắc mặt đều vô cùng khó coi.
Ai cũng không nhượng bộ!
Tiếp theo là phiên họp thứ ba… Phiên thứ tư… Thời gian trôi qua, tình hình càng lúc càng trở nên căng thẳng.
Hai trăm nghìn quân sĩ của chiến khu Bắc Lương và ba trăm nghìn quân sĩ của chiến khu Nam Lĩnh đã tập hợp đầy đủ ở bên ngoài bốn phía cửa quốc cách hai mươi kilomet.
Đứng trên cổng thành cổ của tòa thành Long Kinh ngàn năm cổ kính, nhìn xuống, có thể thấy khắp nơi đều là binh sĩ.
Cờ bay phấp phới, vô cùng oai phong.
Năm trăm nghìn binh lính đã biến thành đại dương bao la.
Biển người xanh sẫm, tư thế thẳng tắp.
Còn có hàng nghìn xe tăng, xe bọc thép, xe dẫn đạn và xe trang bị vũ khí hạng nặng khác.
Máy bay chiến đấu phủ kín trên bầu trời.
Lúc này, toàn bộ Long Kinh chìm trong bầu không khí căng thẳng.
Người dân đương nhiên cũng cảm nhận được tình hình căng thẳng!
Người dân Long Kinh thông qua tin tức cũng biết được tình hình lúc này ở Long Kinh.
Hiệp hội cấp cao chín nước đã tập hợp bốn trăm nghìn quân, đe dọa Hoa Quốc, lật đổ vua Bắc Lương!
Đại sứ chín nước nhúng tay vào việc của chiến bộ Hoa Quốc, làm xằng làm bậy!
Hai trăm nghìn binh lính của chiến khu Bắc Lương và ba trăm nghìn binh lính của chiến khu Nam Lĩnh đã tập hợp đầy đủ ở bên ngoài bốn phía cửa quốc cách hai mươi kilomet, thề sống chết bảo vệ Long Kinh, bảo vệ Hoa Quốc!