TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 788

Chương 788: Thiếu tông chủ

Sau đó cô đi tắm thay quần áo, nói với Tiêu Chính Văn: “Chồng à, tối nay có một bữa tiệc em phải tham gia, anh đi với em nhé”.

“Tiệc gì vậy?”, Tiêu Chính Văn hỏi.

“Bữa tiệc của giới kinh doanh, em vừa đến Giang Trung không lâu nên muốn nhân cơ hội này để tiếp xúc với nhiều nhân vật tầm cỡ hơn”, Khương Vy Nhan nhìn bản thân đang mặc cái váy dạ hội dài lộ lưng trong gương, còn đeo đôi hoa tai đính kim cương sáng lấp lánh.

Tiêu Chính Văn gật đầu nhìn Khương Vy Nhan.

Lúc này sự sắc bén khi tập luyện của cô đã phai nhạt đi rất nhiều, có cảm giác vô cùng kiều diễm.

Nhất là mái tóc xõa ngang lưng để lộ ra tấm lưng mịn màng và vòng eo mềm mại, khiến Tiêu Chính Văn không nhịn được đi đến ôm chặt cô từ phía sau, hôn một cái cười nói: “Vợ à, em đẹp quá!”

Khương Vy Nhan liếc nhìn anh nói: “Ôi, anh đừng nghịch nữa, anh mau đi thay đồ đi”.

Tiêu Chính Văn nhún vai, lưu luyến đi thay một bộ đồ vest.

Sau đó Khương Vy Nhan khoác tay Tiêu Chính Văn đi ra khỏi biệt thự. Hai người cùng ngồi vào chiếc xe đỗ ở trước cổng rồi đến khách sạn Crowne Plaza của Giang Trung.

Bữa tiệc giới kinh doanh hôm nay được tổ chức ở khách sạn Crowne Plaza.

Người có thể vào được hội trường đều là doanh nhân và những nhân tài trẻ tuổi tài giỏi ở Giang Trung, ít nhất trong tay có giá trị hàng chục triệu tệ mới có thể được vào hội trường nhưng cũng chỉ đứng ở bên ngoài bữa tiệc mà thôi.

Còn dàn nhân vật được chào đón trong bữa tiệc đều là những nhân vật tầm cỡ có giá trị hàng trăm triệu tệ.

Sau khi vào hội trường, Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn tìm một chỗ ngồi xuống.

Có lẽ là người đẹp Khương Vy Nhan toát ra sức hấp dẫn vô cùng nên có không ít người trẻ tuổi và ông chủ tập đoàn đến mời cô uống rượu.

Cùng lúc đó, người của bữa tiệc đều chạy đến cửa hội trường, có vẻ như nhân vật tầm cỡ nào đó đến.

“Chồng ơi, chúng ta cũng qua đó xem thử đi”, Khương Vy Nhan nói.

Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó cả hai người đứng dậy đi về phía cửa hội trường.

Không lâu sau, một chiếc xe hạng sang dừng trước cổng, một người đàn ông trẻ tuổi, vô cùng tuấn tú, cả người từ trên xuống dưới đều là đồ hiệu nổi tiếng bước xuống xe, phía sau còn có bốn vệ sĩ khí chất cực kỳ hung hãn đi theo.

Người khởi xướng bữa tiệc là chủ tịch Vương của tập đoàn Lợi Khang ở Giang Trung cũng vội vàng bước đến, cung kính mỉm cười nói: “Thiếu tông chủ Lưu, cậu đến rồi”.

Người đàn ông tuấn tú đó chỉ hời hợt liếc nhìn chủ tịch Vương, cũng chẳng thèm bắt tay ông ta, mà sải bước đi vào đại sảnh bữa tiệc.

Có thể nói hắn vô cùng vênh váo, chẳng xem ai ra gì.

Lúc này, đám đông cũng có vài tiếng bàn luận nhỏ: “Vãi! Thế mà lại là thiếu tông chủ của Thanh Vân Tông! Cậu ta cũng đến à…”

“Phải! Đây chính là môn phái võ đạo đứng trong top năm mươi trên bảng xếp hạng môn phái võ đạo của Hoa Quốc đấy”.

“Đúng vậy, ở Giang Trung, Thanh Vân Tông cũng là môn phái lớn, đệ tử trong môn phải ít nhất có năm trăm người, ai ai cũng là cao thủ võ đạo. Nghe nói tông chủ của Thanh Vân Tông còn là đại sư võ đạo, phải nói là sức mạnh không kém gì cường giả chiến thần trong quân đội”.

“Chẳng qua tiếng tăm của thiếu tông chủ Thanh Vân Tông không tốt lắm. Nghe nói là một tên háo sắc, hơn nữa còn cực kỳ hống hách, ỷ vào thân phận là thiếu tông chủ Thanh Vân Tông đi gây chuyện ở khắp nơi…”

Nghe mấy lời bàn luận xung quanh, Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày.

Thanh Vân Tông, võ tông Hoa Quốc?

Tiêu Chính Văn cũng biết đôi chút về võ tông của Hoa Quốc, Hoa Quốc truyền thừa mấy ngàn năm, võ tông vẫn đang được kế thừa và phát huy.

Nhưng bởi vì cục diện thế giới trong một trăm năm thay đổi quá lớn, vũ khí lạnh trở thành vũ khí nóng nên võ tông phát triển cũng gặp không ít trở ngại.

Nhưng không có nghĩa là võ tông biến mất khỏi Hoa Quốc.

Ngược lại, họ cũng hòa nhập với thế giới, phát triển tốt hơn.

Thậm chí còn có quân khu mời nhân vật tầm cỡ của môn phái võ tông làm huấn luyện viên chỉ dạy võ thuật cho quân đội, được hưởng quyền chức nhất định trong quân đội.

Ngay cả ông Long bên cạnh Thiên Tử cũng là võ tông hàng đầu Hoa Quốc, võ thần tông.

Lúc này thiếu tông chủ Thanh Vân Tông đó đi ngang qua cửa, bỗng chú ý thấy Khương Vy Nhan đứng trong đám đông.

Bởi vì Khương Vy Nhan quá xinh đẹp, cứ như một viên ngọc sáng lấp lánh khi đứng trong đám người.

“Ồ? Cô gái này, không biết quý danh của cô là gì?”

Lúc này Lưu Nhân Vân dừng bước, khóe môi nhếch lên mang theo khí chất của con cháu nhà giàu nhìn Khương Vy Nhan.

Khương Vy Nhan thầm cảm thấy hoảng hốt nhưng vẫn đáp: “Tôi là Khương Vy Nhan – Tổng giám đốc tập đoàn y dược Vy Nhan ở Giang Trung”.

“Ồ, tốt quá, Thanh Vân Tông của tôi cũng là tông phái lớn về y dược, tông môn có mười mấy nơi liên quan đến y dược”.

Lưu Nhân Vân gật đầu, sau đó nói với hai vệ sĩ bên cạnh: “Dẫn cô ấy đến phòng của tôi, tôi muốn tâm sự đêm khuya với cô gái này”.

Ngang ngược!

Hống hách!

Hoàn toàn không hề hỏi ý kiến của Khương Vy Nhan.

Hai vệ sĩ lập tức đi đến chỗ Khương Vy Nhan, trên người toát ra khí thế bức người.

Võ sư võ đạo!

Cường giả bậc quân vương!

Đọc truyện chữ Full